Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 614: 'Thông Gia' Này Có Chút Lợi Hại! (2)

Trần Đạt tiếp nhận điện thoại, nhìn về phía ảnh chụp trong màn hình. Đó là một đôi vợ chồng có nhan sắc vô cùng cao, nam đẹp trai nữ xinh đẹp, hai người vô cùng xứng đôi.

Cha mẹ như này mà sinh con, tám chín phần đều là soái ca mỹ nữ.

Trần Đạt nhìn gần nửa phút, mới trả điện thoại lại cho Giang Phong, nói: "Giang đại sư, chúng ta thêm Wechat đi, anh gửi ảnh chụp này cho tôi, sau đó tôi sẽ đưa cho vợ và cha mẹ tôi xem một chút."

Giang Phong tiếp nhận điện thoại, gật đầu cười nói: "Không thành vấn đề."

Sau đó, hai người liền thêm bạn bè.

Sau khi gửi ảnh chụp cho Trần Đạt, Giang Phong liền đứng lên rồi nói: "Ông chủ Trần, vậy tôi sẽ không quấy rầy nữa, buổi chiều anh thương lượng trước với người nhà một lần, ban đêm chúng ta lại hẹn gặp nói chuyện."

Trần Đạt gật đầu nói được, hắn đúng là cần thời gian để thương lượng việc này với người nhà.

Sau khi hai người khách sáo vài câu, Giang Phong liền rời khỏi câu lạc bộ bi-a.

...

Trường tiểu học thuộc trấn Bình Mã.

Trần Hưng Thịnh vừa sắp xếp tài liệu giảng dạy vừa trò chuyện với đồng nghiệp là thầy Vương Quốc Hưng.

Hai người chỉ chênh nhau một tuổi, đều là giáo viên gần về hưu, đã cùng nhau dạy học ở ngôi trường này hơn ba mươi năm, quan hệ đương nhiên là rất tốt.

Vương Quốc Hưng cất kỹ đống bài vừa phê chữa, sau đó nhìn về phía Trần Hưng Thịnh, nói: "Thầy Trần, hôm qua tôi nhìn thấy con dâu của ông ra ngoài tản bộ, bụng đã không nhỏ, hình như là sắp sinh đúng không?"

Trần Hưng Thịnh cười nói: "Không có nhanh như vậy, mới mang thai bảy tháng."

Vương Quốc Hưng nói với vẻ mặt đầy sự hâm mộ: "Tôi lớn hơn ông một tuổi đó, con trai của tôi còn lớn hơn con trai của ông hai tuổi, kết quả ông đã sắp làm ông nội, mà tên 'A Đấu' nhà tôi vẫn còn độc thân. Tôi thật sự sầu chết đi được."

Trần Hưng Thịnh bật cười nói: "Thầy Vương, ông nói như vậy cũng không đúng, tiền lương Tiểu Quân nhà ông một tháng mấy chục ngàn tệ. Nếu như vậy gọi là 'A Đấu ' thì trong một ngàn người trong trấn chúng ta ít nhất cũng có chín trăm chín mươi chín người là 'A Đấu' rồi."

Vương Quốc Hưng lắc đầu thở dài: "Tiền công cao thì có ích lợi gì, mỗi tháng còn không phải là kiếm bao nhiêu liền tiêu bấy nhiêu, nói hắn là 'A Đấu' đều đã cất nhắc hắn rồi."

Trần Hưng Thịnh hơi kinh ngạc nói: "Không phải chứ thầy Vương, Tiểu Quân nhà ông vẫn tiêu tiền như nước giống như trước sao?"

Vương Quốc Hưng chau mày ủ rũ: "Tiểu tử này cũng không biết bị gì nữa, lúc đi học cho hắn tiền sinh hoạt, cho bao nhiêu đều vừa đủ. Nhưng mà sau khi hắn ra ngoài làm việc, một tháng một ngàn tám tiền công cũng vừa đủ tiêu, bây giờ cầm trong tay hai ba mươi ngàn tiền công một tháng cũng vừa đủ tiêu. Tôi thậm chí còn hoài nghi, cho dù hắn có một trăm ngàn tiền lương thì cũng là vừa đủ tiêu."

Trần Hưng Thịnh tò mò hỏi: "Một tháng tiêu hai ba mươi ngàn, rốt cuộc số tiền kia đã tiêu vào chỗ nào?"

Vương Quốc Hưng đau đầu nói: "Tiêu hao chủ yếu chính là trong mấy chuyện ăn, mặc, ở, đi lại, nhất là về việc ăn uống. Tôi và mẹ hắn đã dặn đi dặn lại, bảo nó mỗi tháng nên để dành ít tiền. Nó mỗi lần đều sảng khoái đồng ý, kết quả vẫn là tiêu sạch."

Trần Hưng Thịnh nói: "Nếu như hắn đã không thể tiết kiệm được tiền, vậy ông cứ bảo hắn chuyển một phần tiền lương cho ông ngay sau khi nhận lương, ông giữ giúp hắn không được sao?"

"Vô dụng, tôi và mẹ nó đã nói qua chuyện này không chỉ một lần, nhưng mà mỗi lần hắn đều lấy ra đủ loại lý do để từ chối, dần dà tôi cũng lười nói."

Nói đến đây, trên vẻ mặt của Vương Quốc Hưng chứa đầy sự hâm mộ: "Vẫn Trần Đạt nhà ông tốt, sau khi tốt nghiệp đại học không trực tiếp đòi các người tiền lập nghiệp, mà là tìm một công việc vất vả làm hai ba năm, chờ tích lũy đủ tiền lại từ chức trở về lập nghiệp. Câu lạc bộ bi-a của nó bây giờ làm ăn vô cùng phát đạt, còn cưới được một người vợ hiền lành xinh đẹp, có thể nói là người chiến thắng trong cuộc sống!"

Trần Hưng Thịnh bị Vương Quốc Hưng thổi phồng nên tâm tình rất tốt, lập tức nghĩ kế cho bạn mình: "Thầy Vương, có một số đàn ông chỉ có thể trưởng thành sau khi lập gia đình. Tôi kiến nghị ông nên tranh thủ thời gian mời một người làm mối tìm kiến đối tượng giúp Tiểu Quân, tốt nhất là tìm một người phụ nữ có thể quản được hắn. Chỉ cần có thể ngăn cản hắn tiêu tiền như nước, lấy năng lực kiếm tiền của đứa nhỏ Tiểu Quân này, không đến mấy năm sẽ có thể để dành được tài sản hàng triệu."

Vương Quốc Hưng gật đầu nói: "Tôi và mẹ nó cũng có ý nghĩ như vậy, đã phát động bạn bè thân thích hỗ trợ tìm kiếm đối tượng, hi vọng có thể tìm được người quản được nó!"

Nói đến đây, tiếng chuông tan học vang lên.

Hai người cũng ăn ý không nói chuyện nhiều nữa, tách ra đi về nhà mình ăn cơm.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận