Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1065: Lừa Được Nhất Thời Không Lừa Được Một Đời (2)

Sự kiện này ngay lập tức bị truyền thông trắng trợn đưa tin, danh dự công ty kia bị hao tổn, người đầu tư ào ào bán tháo cổ phiếu, khiến cho giá cổ phiếu công ty giảm mạnh.

Việc này đã sinh ra ảnh hưởng nghiêm trọng đối với người quản lý quỹ ngân sách là Phương Vân.

Bởi vì quỹ ngân sách có đầu tư một khoảng lớn vào công ty này, giá cổ phiếu sụt giảm đương nhiên sẽ dẫn đến giá trị thực của quỹ ngân sách bị giảm mạnh. Cho nên, Phương Vân đã ngay lập tức triệu tập đoàn đội quỹ ngân sách, tổ chức hội nghị khẩn cấp.

Phương Vân chủ trì hội nghị, nàng không nói nhảm nhiều, nói ngay vào điểm chính: "Chư vị, các người đều đã làm việc trong giới tài chính này ít nhất năm năm, chắc là đều hiểu rõ người đầu tư là thực tế nhất. Bây giờ giá trị thực của quỹ ngân sách chúng ta đang bị ảnh hưởng mạnh bởi chuyện công ty XX trượt xuống. Bước tiếp theo, chúng ta nhất định sẽ phải đối mặt với các thỉnh cầu chuộc về khổng lồ đến từ đông đảo người đầu tư và sự chất vấn thị trường. Tất cả mọi người nói một chút xem nên giải quyết việc này như thế nào đây?"

Phụ tá của Phương Vân nói: "Phương tổng, đây là chuyện rút dây động rừng, đối mặt với khủng hoảng khổng lồ này, sự vận hành của quỹ ngân sách chúng ta sẽ lại nhận ảnh hưởng nghiêm trọng, mắt xích tài chính bị thắt chặt, thậm chí sẽ xuất hiện trường hợp không thể trả tiền mặt chuộc về đúng hạn. Nếu như xuất hiện tình huống như vậy, sẽ ảnh hưởng lớn đến danh dự của quỹ ngân sách chúng ta, sẽ đưa tới hậu quả không thể chịu nổi. Cho nên, chúng ta phải chuẩn bị hai tay. Đầu tiên là mau chóng gom góp tài chính, dùng để ứng đối với thỉnh cầu chuộc về của người đầu tư. Thứ hai là mau chóng giải quyết vấn đề, vãn hồi lợi ích của quỹ ngân sách và người đầu tư, đồng thời cố gắng giành được càng nhiều sự tôn trọng và công nhận trong giới."

Thành viên A của đoàn đội nói: "Phương tổng, tôi cho rằng việc cấp bách là tiến hành trao đổi và đàm phán với cao tầng và nhà đầu tư của công ty công nghệ cao XX để đưa ra một phương án giải quyết hiệu quả."

Thành viên B của đoàn đội nói: "Phương tổng, tôi kiến nghị lập tức tổ chức người đầu tư câu thông với hội nghị, giải đáp kỹ càng mối lo của người đầu tư, đồng thời duy trì việc công bố tin tức kịp thời, để khôi phục lòng tin của thị trường."

Thành viên C của đoàn đội nói: "Phương tổng… ba la ba la…"

Trong lúc nhất thời, từng thành viên của đoàn đội quỹ ngân sách đều tích cực phát biểu, tiếp thu ý kiến quần chúng, giải quyết mối nguy cơ trọng đại đột nhiên xuất hiện này.

Sau cuộc thảo luận, một phương án có thể thực hành đã được ra lò.

Sau đó, toàn bộ đoàn đội liền bắt đầu hành động…

Mãi cho đến mười một giờ đêm, Phương Vân mới mệt mỏi trở lại biệt thự. Hai đứa con gái của nàng đều đã ngủ, chỉ có chồng Trần Mộ Sơn (tác giả bạch kim) là đang chờ nàng.

"Vợ à, mệt không, chuyện đã giải quyết rồi sao?" Trần Mộ Sơn vừa nghênh đón vừa xoa bóp bả vai giúp vợ mình.

Phương Vân lắc đầu nói: "Nào có giải quyết được nhanh như vậy, nhưng mà đã có phương án giải quyết rồi, chỉ cần có thể ổn định phần lớn người đầu tư, bình an vượt qua nguy cơ lần này chắc là không có vấn đề gì."

Trần Mộ Sơn không khỏi cảm khái: "Thị trường chứng khoán này đúng thật là nguy hiểm, đang yên đang lành đột nhiên bộc phát nguy cơ trọng đại, thật là có chút dọa người."

Phương Vân cười nói: "Chơi tài chính vốn là chuyện có độ nguy hiểm cao, đối với nguy cơ như hôm nay, chỉ cần xử lý không thích đáng một chút thôi liền chơi không nổi nữa."

Trần Mộ Sơn nói: "Xem ra vẫn là ngành này của anh an toàn hơn, mặc dù năng lực kiếm tiền không cùng đẳng cấp với người chơi tài chính như các em, nhưng chỉ cần bọn anh không tìm đường chết thì cũng chỉ có vấn đề kiếm nhiều hay ít, sẽ không cần gánh chịu nguy hiểm gì."

Phương Vân ngồi ở trên ghế sa lon, bật cười nói: "Nói như này cũng đúng, nghề này của các anh chắc là ngành nghề có mức độ nguy hiểm thấp nhất, đầu tư nhỏ, chỉ cần một chiếc điện thoại di động hoặc là một chiếc máy tính liền có thể giải quyết, còn lại chính là đầu tư trí tuệ và thời gian, cho dù hoàn toàn thua thiệt thì cũng có thể tuỳ tiện tiếp nhận. Không giống như giới tài chính bọn em, mặc dù giới hạn kiếm tiền là cao nhất, nhưng nguy hiểm phá sản cũng lớn, nhất là đám người chơi hợp đồng tương lai, một khắc trước thiên đường một khắc sau địa ngục. Người bình thường thật sự là khó có thể gánh vác được chuyện này."

Trần Mộ Sơn ngồi ở bên người nàng, ôm nàng rồi nói: "Vợ à, em cũng không cần áp lực quá lớn, cho dù ngày nào đó em phá sản, có anh ở đây sẽ có thể khiến cho em thực hiện tài vụ tự do cơ bản nhất."

Phương Vân biết rõ hắn là đang quan tâm mình, nhưng vẫn là liếc hắn một cái, nói: "Anh không trông mong được chút điểm gì tốt à, mở miệng chính là phá sản, anh đang nguyền rủa em sao?"

Trần Mộ Sơn cười hắc hắc nói: "Vợ ạ, anh đây không phải là đang tỏ thái độ với em hay sao. Anh không hiểu tài chính, chuyện có thể làm chính là khiến em không có nỗi lo về sau, khiến em không cần phải nhìn trước ngó sau khi đưa ra một quyết định quan trọng."

Phương Vân nghe vậy thì có chút cảm động, tựa vào bả vai hắn, ôn nhu nói: "Em thật sự may mắn vì đã mời Giang đại sư mai mối, nếu không em nào có cơ hội gặp được anh chứ!"

Trần Mộ Sơn đồng ý nói: "Giang đại sư đúng là ân nhân của vợ chồng chúng ta, còn có nửa tháng nữa chính là Trung thu, chờ em giải quyết chuyện của quỹ ngân sách, chúng ta liền bớt chút thời gian đi tặng bánh Trung Thu cho Giang đại sư đi?"

Phương Vân gật đầu nói: "Ừm, cũng nên thường xuyên liên lạc với Giang đại sư một chút. Chuyện bánh Trung Thu sẽ giao lại cho anh, bánh Trung Thu bình thường thì thôi đi, đặt làm một số bánh Trung Thu cao cấp."

Trần Mộ Sơn nói: "Được, ngày mai anh sẽ đi làm chuyện này, vợ ăn chút trái cây trước, anh đi chuẩn bị nước tắm rửa cho em."

"Ừm, cảm ơn chồng!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận