Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 137: Uống Nước Nhớ Nguồn, Tiêu Chuẩn Kép Của Tư Bản

Phan Châu.

Biệt thự Ngụy gia.

Trong phòng tập thể hình, dưới sự chỉ đạo của nhân viên chuyên nghiệp, Ngụy Tuyết Phong tập rèn luyện thể hình, mà Hạ Linh Linh cũng đang mặc đồ tập cùng tập thể hình với hắn, cổ vũ động viên hắn.

Lúc này, Ngụy Tuyết Phong đã tập đến thở hồng hộc, giọt mồ hôi lớn chừng hạt đậu liên tục rơi xuống.

Có sao nói vậy, tập thể hình thật sự rất rất mệt mỏi, không phải là người có nghị lực thì thật sự không thể kiên trì nổi. Nếu như là trước đó, khi không quen biết Hạ Linh Linh, bảo Ngụy Tuyết Phong thập thể hình giảm béo như vậy, hắn chắc chắn không kiên trì nổi ba ngày.

Nhưng bây giờ, Ngụy Tuyết Phong đã kiên trì được hơn mười ngày, không thể không nói, tình yêu thật sự có thể khiến kỳ tích xuất hiện.

Mà hiệu quả cũng thể hiện rất rõ, thể trọng của hắn đã giảm bảy, tám cân so với trước đó.

“Rất tốt, chúng ta nghỉ ngơi hai phút rồi lại tiếp tục!”

Nghe nói như thế, Ngụy Tuyết Phong trực tiếp nằm bệt xuống đất, mệt mỏi đến mức đầu óc trống rỗng!

Lúc này, Hạ Linh Linh cầm khăn mặt tới, ngồi xổm xuống một bên giúp hắn lau mồ hôi, vừa nói: “Tuyết Phong, mau dậy đi, vừa rèn luyện xong không thể nằm xuống luôn như vậy được, sẽ không tốt cho thân thể đâu!”

Ngụy Tuyết Phong một bên hưởng thụ sự phục vụ của vợ sắp cưới, một bên gắng gượng đứng lên, thở hổn hển nói: “Cái đồ chơi này nhìn thì đơn giản, nhưng lúc làm thật thì quá mệt mỏi!”

Hạ Linh Linh giúp hắn lau mồ hôi xong, ôn nhu nói: “Lúc vừa bắt đầu thì như vậy, chờ anh rèn luyện được một thời gian rồi, tạo thành thói quen thì sẽ không còn mệt mỏi như bây giờ nữa!”

Từ khi Ngụy Tuyết Phong bắt đầu vì cô mà tập thể hình giảm béo, cảm giác của Hạ Linh Linh đối với hắn tốt hơn rất nhiều, cộng thêm lễ hỏi của Ngụy gia quả thật là rất hào phóng, cũng góp phần kéo cao điểm hảo cảm, khiến cho tình cảm của hai người phát triển cực kỳ nhanh chóng.

Bây giờ, nếu như Giang Phong ở đây kiểm tra giá trị xứng đôi hôn nhân hiện tại của hai người họ, sẽ phát hiện tình cảm vợ chồng bọn họ đã tăng tới con số đáng kinh ngạc, 73, đã gần gấp đôi điểm số 35 trước đó rồi.

“Anh biết rồi, cảm ơn vợ!” Ngụy Tuyết Phong ngọt ngào nói lời cảm ơn.

Hạ Linh Linh lườm hắn một cái, “Dẻo miệng!”

Nguỵ Tuyết Phong cười hắc hắc, đối với cô vợ sắp cưới này, hắn thật sự là trăm phần trăm hài lòng, cũng cực kỳ cảm kích bà mối Giang Phong, hắn đã chuẩn bị cho Giang Phong một lễ tạ môi lớn rồi!

Rất nhanh sau đó, hai phút đã trôi qua, Ngụy Tuyết Phong lại tiếp tục cố gắng rèn luyện dưới sự chỉ đạo của nhân viên chuyên nghiệp.

Hạ Linh Linh nhìn thân hình đang cố gắng kiên trì rèn luyện kia, trong lòng dâng lên một cảm giác hạnh phúc nhàn nhạt.

...

Tỉnh thành Quế tỉnh (Quảng Tây).

Trong quán ăn Tứ Xuyên nhà mình, Viên Nghị ở trong nhà bếp thuần thục đưa chảo, mùi hương cay tươi đặc biệt của món cay Tứ Xuyên tỏa ra không ngừng, Triệu Tĩnh ở cửa nhà bếp nhìn kỹ xảo thuần thục của chồng mình, trong mắt lộ ra vẻ hạnh phúc.

Từ sau khi gả cho Viên Nghị, Triệu Tĩnh liền bỏ công việc cũ, về quán món cay Tứ Xuyên nhà chồng hỗ trợ làm chút việc vặt.

Mặc dù công việc này khổ cực hơn một chút so với công việc trước đó của cô, lại còn ngập mùi dầu mỡ, nhưng Triệu Tĩnh vẫn cảm thấy hạnh phúc hơn nhiều so với lúc đi làm trước kia.

Dù sao thì trước đó cũng là làm công cho ông chủ, mỗi tháng lĩnh một phần tiền công cố định không cao không thấp, mà bây giờ lại lắc mình biến thành cô chủ quán món cay Tứ Xuyên nhỏ này, tự mình làm việc cho mình.

Đây là hai khái niệm hoàn toàn khác biệt.

Rất nhanh sau đó, một khay đồ ăn hoàn chỉnh đã ra lò, Triệu Tĩnh liền vội vàng tiến lên bưng khay đồ ăn ra.

Tới sau một giờ chiều, khách cũng đã dần vãn đi, trong lúc Triệu Tĩnh đang dọn dẹp bát đũa, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Chị Tĩnh!”

Triệu Tĩnh ngẩng đầu nhìn lại, sau đó vẻ mặt tràn đầy kinh hỉ nói: “Giang đại sư, cậu đến tỉnh thành từ bao giờ vậy? Mau ngồi xuống đi, muốn ăn chút gì không, tôi lập tức bảo Viên Nghị làm cho cậu!”

Từ sau khi vào group wechat 《 Ông trời tác hợp 》, Triệu Tĩnh cũng đã chạy theo những vị khách khác, gọi Giang Phong là Giang đại sư rồi!

Giang Phong vội vàng khoát tay, nói: “Không cần, em vừa mới ăn cùng một vị khách rồi, nhàn rỗi không có chuyện gì làm nên ghé thăm chị một chút thôi!”

Triệu Tĩnh cười nói: “Vậy cậu ngồi trước, tôi pha trà cho cậu!”

Mặc dù trên bàn đã có trà, nhưng trà này là trà bình thường cho khách uống, lấy ra chiêu đãi khách quý chắc chắn là không được.

Giang Phong lại lần nữa từ chối, nói: “Chị Tĩnh, không cần phải phiền toái như vậy, hôm nay em đã uống một bụng nước trà rồi!”

Lúc này, nhà bếp đã tắt lửa, Viên Nghị ở bên trong nghe thấy động tĩnh liền đi ra, sau khi thấy Giang Phong thì cũng ngạc nhiên chào hỏi: “Là Giang đại sư đến sao, cậu ngồi xuống trước, để tôi đi làm vài món ăn cùng cậu uống hai chén!”

Giang Phong cười nói: “Anh Nghị, không cần khách khí, em vừa cùng một vị khách khác cơm nước xong xuôi rồi, sau đó tiện đường ghé thăm hai người một chút thôi, bây giờ thật sự là không ăn nổi cái gì nữa!”

Sau một phen khách khí, vợ chồng Viên Nghị mới ngồi xuống trò chuyện với Giang Phong.

Bọn hắn từ sau khi kết hôn, tình cảm vợ chồng càng ngày càng tốt, thời gian qua cực kỳ mặn nồng, tục ngữ nói uống nước nhớ nguồn, hai người đối với bà mối Giang Phong tác hợp cho mình, đương nhiên là cảm động đến rơi nước mắt.

Giang Phong đến đây hôm nay cũng không có mục đích gì, giống như hắn đã nói, chỉ thuần túy là tiện đường nên ghé qua thăm một chút.

Bởi vậy, sau khi nói chuyện phiếm được mười mấy phút, thấy hai vợ chồng bọn họ sống quả thật rất tốt, cũng vui vẻ tạm biệt rời đi.

Sau khi rời khỏi, Giang Phong lại lái xe đi thăm một vị khách khác, vị khách này chính là người trong nhà có mở tiệm mì, mà hắn thì lại kinh doanh một quán trà sữa nho nhỏ ở tỉnh thành.

Nhìn thấy đôi vợ chồng này cũng đang sống rất tốt, Giang Phong mới hài lòng rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận