Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 970: Cha Mẹ Lý Dao Động.



Có một câu nói ở Quý Châu rằng “Tám núi một nước một cánh đồng” , “Một cánh đồng” kia có lẽ vẫn là ruộng bậc thang.

Địa hình của Qúy Châu có thể khái quát được chia thành bốn loại cơ bản: cao nguyên, núi, gò đồi và bổn địa, trong đó có 92.5% diện tích là núi và gò đồi. Trong địa giới tỉnh có nhiều dãy núi, với các đỉnh núi trùng điệp, đỉnh cao vực dậy, vì vậy được gọi là “Thập vạn đại sơn”.

Bởi vì Qúy Châu nhiều núi, trước kia lúc giao thông chưa phát triển, rất nhiều người dân trong núi muốn lên trên trấn, phải trèo đèo lội suối đi đường mấy tiếng đồng hồ mới đến, cho nên có rất nhiều người dân trong thôn cả đời cũng chưa từng đi ra khỏi thôn của mình.

Bây giờ tình hình kinh tế quốc gia đi lên, Qúy Châu cũng có thay đổi nghiêng trời lệch đất.

Cho tới bây giờ, Qúy Châu đã xây dựng gần 20.000 cây cầu, ở Quý Châu có cầu treo, cầu dây văng, cầu vòm và cầu dầm, gần như tất cả các loại cầu trên thế giới, thậm chí vượt qua Takahashi đứng đầu xếp hạng trong cầu vượt toàn cầu, Qúy Châu còn sở hữu 46 trong 100 cây cầu có kiến trúc độc đáo và cao nhất thế giới. Đó là lý do tại sao người ta hay gọi Qúy Châu là vùng đất của những cây cầu hay là bảo tàng cầu của thế giới.

Dưới sự phát triển của chính quyền, Quý Châu đã thay đổi trở nên tốt hơn, cho dù là các huyện xa xôi cũng đã được thông với xa lộ, trong thôn cơ bản đều đã thông với đường cái.

Quê của Lý Dật Bình chính là Qúy Châu lệch Viễn Sơn có thôn tên Thạch cổ, trong thôn trước kia rất vắng vẻ.

Nhưng hơn mười năm trước, thôn Thạch Cổ được tư thông lên trên trấn.

Hôm nay, Lý Dật Bình từ thành phố Thẩm Quyến trở về, đổi xe mấy lần, xong mới ngồi một chiếc xe gắn máy trở về thôn Thạch Cổ.

Từ thành phố lớn Thẩm Quyến trở về trong khe núi thôn Thạch Cổ, sự chênh lệch lớn như thế này khiến suy nghĩ ở rể của Lý Dật Bình càng trở nên kiên định hơn.

Về đến nhà cũng đã hơn năm giờ chiều.

Bởi vì trước khi về Lý Dật Bình đã gọi điện thoại trước cho ba mẹ, cho nên mẹ Lý đã làm thịt một con gà, làm xong một bàn ăn lớn đợi hắn về.

“Cha, mẹ con trở về rồi!”

“Mau đi rửa tay rồi ăn cơm!”

“Ừm!”

Lý Dật Bình có 4 anh chị em, một anh một chị còn có một em gái, toàn bộ đều ra ngoài làm việc, chỉ có cha mẹ vẫn ở lại sống ở trong thôn.

Lúc ăn cơm, mẹ Lý hỏi: “Lão Tam, lúc tết gọi con về ăn tết, con nói tiền xe đi về quá đắt, mà lại chỉ có nghỉ có vài ngày nên không về. Bây giờ không phải ngày lễ tết gì, sao lại đột nhiên trở về vậy? Con có phải là nghỉ việc rồi hay không?”

Lý Dật Bình ăn gà nhà thơm ngào ngạt, nói: “Mẹ, con lần này trở về là có chuyện lớn muốn thương lượng cùng với mọi người.”

Mẹ Lý hỏi: “Chuyện lớn gì?”

Lý Dật Bình đem miếng thịt gà trong miệng nuốt xuống, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Con muốn kết hôn!”

Nghe vậy, cha mẹ Lý liếc nhau một cái, đều thấy được trong mắt đối phương đều là kinh ngạc.

“Con muốn kết hôn với ai? Đối phương là người ở đâu?”

“Con có bạn gái lúc nào thế? Sao không nói với chúng ta một tiếng?”

Đối mặt với những câu hỏi của cha mẹ, Lý Dật Bình giải thích nói: “Cô ấy là người thành phố Thâm Quyến, con với cô ấy mới quen biết nhau hôm qua thông qua người làm mai mối.”

Cha Lý cau mày nói: “Hôm qua mới quen biết, con liền muốn cùng với cô ta kết hôn?”

Mẹ Lý cũng cảm thấy quá vội vàng, nói: “Lão Tam, hôn nhân đại sự cũng không phải trò đùa, cứ coi như con thích người ta, nhưng cũng phải ở chung với nhau một thời gian rồi mới cân nhắc đến chuyện kết hôn được!”

Lý Dật Bình nói: “Cha, mẹ, hai người đừng lo lắng, trong lòng con tự biết cân nhắc, chủ yếu là điều kiện của cô ấy quá tốt, nói câu này không hay nhưng vẫn phải nói, cô ấy có thể thích con đã là may mắn của con rồi, loại cơ hội này nếu như bỏ lỡ mất đoán chừng sẽ hối hận cả đời.”

Cha mẹ Lý nghe vậy trong lòng hơi dao động, trong bốn đứa con Lão Tam là đứa cao lớn đẹp đẽ nhất, với ngoại hình của Lão Tam, cô gái có điều kiện tốt nhìn trúng nó, hình như cũng rất là bình thường.

Nghĩ tới đây, mẹ Lý cơm cũng không ăn, để đũa xuống hỏi: “Lão Tam, con nói rõ cho cha mẹ biết một chút, cô gái kia bao nhiêu tuổi? Làm cái gì? Trong nhà có mấy anh chị em? Cha mẹ làm cái gì?”

Lý Dật Bình trả lời: “Cô ấy cùng tuổi với con, làm buôn bán, trước mắt đang mở một quán cà phê ở thành phố Thâm Quyến, cô ấy không có anh chị em, là con một trong nhà, cha mẹ cũng không có làm việc.”

Cha mẹ Lý chưa từng đi xa nhà, nên đối với quán cà phê là gì, một chút khái niệm cũng không có, nhưng bọn họ cũng là người tinh ý, những người làm ăn buôn bán cũng không phải là loại người tầm thường.

Con gái người ta bằng tuổi với Lão Tam nhà bọn họ, liền đã tự mình ra ngoài làm ăn, khó trách Lão Tam nói điều kiện của đối phương rất tốt, bỏ lỡ sẽ hối hận cả đời.

“Cô gái này mở quán cà phê cái gì, mỗi tháng kiếm được bao nhiêu tiền?” Mẹ Lý tò mò hỏi.

Lý Dật Bình gắp miếng thịt gà, vẻ mặt lạnh nhạt nói: “Một tháng đại khái có thể kiếm được bảy, tám vạn đi!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận