Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1203: Nhận Lễ Đến Mỏi Tay

"Thủy Tú, đừng làm loạn nữa được không? Nếu như em không thích làm việc nhà, vậy chúng ta thuê người giúp việc, em không phải là muốn đi ra ngoài làm việc sao, vậy em cứ đi ra ngoài làm việc."

Nakata Saburo lựa chọn nhượng bộ, đánh bài ôn nhu nói: "Con gái là em một tay nuôi lớn được như vậy, em lẽ nào thật sự cam lòng không cần con bé? Chỉ cần em không náo ly hôn, anh đồng ý với em mỗi ngày về nhà sớm, dành nhiều thời gian hơn bên em được không?"

Nếu là lúc trước Nakata Saburo nói như vậy, thì Lý Thủy Tú có lẽ thực sự đã thỏa hiệp, nhưng hiện tại cô đã vứt bỏ tất cả kiêng kỵ, tâm tư ly hôn trước nay chưa từng kiên quyết như vậy, đương nhiên sẽ không vì dăm ba câu của hắn là có thể hóa giải.

Cô lắc đầu nói: "Nakata, anh có nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, quan hệ giữa tôi và anh đã rạn nứt. Ở Nhật Bản, chuyện anh ngoại tình có lẽ không phải là chuyện gì to tát, đó là một hiện tượng xã hội rất là bình thường. Nhưng anh biết rõ tôi là người Trung Quốc, không tiếp nhận được loại quan niệm này.

Huống chi, tôi ở Nhật Bản cũng được vài năm, tôi đã thấy tư tưởng bài ngoại của các anh ở Nhật Bạn, đặc biệt là đối với người Trung Quốc chúng tôi rất là lạnh lùng, tôi ở nơi này một người bạn cũng không có.

Còn có quá nhiều quá nhiều thứ tôi không thể nào thích ứng được, khoảng thời gian này tôi cũng đã nghiêm túc suy nghĩ về hôn nhân của chúng ta, tôi phải công nhận rằng những gì cha mẹ tôi nói khi đó thực sự là rất đúng, hai chúng ta ở cùng nhau là không thể nào đạt được hạnh phúc."

Nakata Saburo chau mày, trong quan niệm của hắn, sau khi cưới vợ, vậy thì vĩnh viễn là người của hắn, thậm chí hắn chưa bao giờ có ý nghĩ đến chuyện ly hôn.

Bây giờ, khi thấy vợ kiên quyết đề nghị ly hôn, Nakata Saburo là vừa sợ vừa giận.

Sợ liền không cần nói nhiều, hơn 90% đàn ông ở Nhật Bản sẽ cảm thấy hoảng hốt khi đối mặt với ly hôn, này nói tới nói lui vẫn là câu nói kia, {{Luật hôn nhân }} của Nhật Bản đối với phụ nữ bảo vệ quá tốt!

Mà tức giận cũng có thể hiểu được, thật giống như chính mình nuôi một con mefi, vẫn luôn rất ngoan ngoãn, nhưng đột nhiên có một ngày, con mèo con này cả người xù lông hướng tới chủ nhân phát ra tiếng gào, chủ nhân có thể không tức giận sao?

"Gàn dở, Lý Thủy Tú, cô nhất định muốn biến tôi trở thành trò cười trong mắt bạn bè mới được sao?"

Nhìn Nakata Saburo tức giận, Lý Thủy Tú cũng không có ý định nhượng bộ, cô từ tốn nói: "Nakata, tất cả những thứ này đều là chính anh tạo thành, nếu như anh không muốn quá mất mặt, tốt nhất anh nên kết thúc hôn nhân này với tôi trong hòa bình, đến lúc đó tôi về nước của tôi, anh cưới cô gái kia trở về, như vậy đối với mọi người đều tốt.

Nếu như anh nhất định phải huyên náo cho mọi người cũng biết, tôi không sao hết, chỉ cần anh không sợ mất mặt là được."

"Nhất định phải đi đến một bước này sao, thật sự không thể thương lượng được nữa sao?"

"Nakata, anh cũng hiểu tích cách của tôi, tôi đã quyết định chuyện gì thì tuyệt đối sẽ không thay đổi, năm đó cha mẹ tôi không thay đổi được suy nghĩ của tôi, anh cũng giống vậy không thay đổi được suy nghĩ của tôi bây giờ."

Lý Thủy Tú rất tỉnh táo nói: "Tôi biết anh sợ cái gì, chỉ cần anh với tôi ly hôn trong hòa bình, tôi chỉ cần một nửa tài sản của anh, một lần trả hết, chúng ta liền thanh toán xong, về sau con gái sẽ do tôi một mình nuôi, không cần anh phải trả tiền nuôi con."

Nghe đến đó, sắc mặt của Nakata Saburo thay đổi, tuy lời đề nghị của vợ khiến hắn tức giận, nhưng trong lòng lại có chút an ủi, nếu như ly hôn chỉ một lần tính tổn thất một nửa tài sản, vậy hắn cũng không phải là không thể tiếp thu được.

Hắn sợ nhất, là phải nuôi vợ cũ cho đến khi cô ấy tái hôn, nếu như cô ấy vẫn không tái hôn, thì hắn phải tiếp tục nuôi cô ấy, như vậy thì đến khi nào mới kết thúc?

"Cô thật chỉ là muốn một nửa tài sản trả trong một lần, không cần tôi thanh toán bất kỳ chi phí nào? Chi phí nuôi con cũng do chính cô phụ trách?"

Lý Thủy Tú nói: "Đúng vậy, tôi muốn không nhiều, nhưng có một yêu cầu, đó chính là làm thủ tục ly hôn càng sớm càng tốt, ta một khắc cũng không muốn lại thành phố này."

Nakata Saburo nghe vậy thỏa hiệp, hắn gật đầu nói: "Được, nếu cô đã nghĩ kỹ, vậy tôi đáp ứng cô, con gái cho cô, với chia cô một nửa tài sản."

"Ừm, cứ quyết định như vậy đi, nếu như có thể, ngày mai chúng ta liền đi làm thủ tục."

"Ngày mai tôi sẽ gọi điện thoại cho xã trưởng, xem có thể xin được nghỉ được hay không."

"OK, đã muộn rồi, tôi đi ngủ, ngủ ngon!"

"Ngủ ngon!"

...

Ngày hôm sau

Giang Phong lần lượt nhận được hai điện thoại, một cuộc gọi từ cô giáo Mikami, nói cô cùng với Yamamoto Shisan tiến triển thuận lợi, cũng đã gặp mặt cha mẹ Yamamoto!

Cuộc gọi thứ hai là của Lý Thủy Tủ gọi tới, cô đã thành công thuyết phục chồng ly hôn.

Thấy quan hệ tình cảm khách hàng tiến triển thuận lợi, Giang Phong cũng cảm thấy vui mừng, vì vậy theo như dự kiến ban đầu, hắn ở lại Tokyo chơi thêm một ngày, rồi mới trở về nhà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận