Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 930: Trên Đời Không Có Bức Tường Nào Gió Không Lọt Qua Được (3)

Cô chưa chắc đã yêu bạn trai Kha Bảo Cường của mình đến vậy, nhưng trời đất chứng giám, cô thật sự chưa từng nghĩ tới việc cùng chú Kha phát sinh chuyện gì, sở dĩ mọi chuyện đi tới bước này đều là lỗi của chú Kha, là ông ta thừa lúc cô uống nhiều, sau đó xâm phạm cô.

Tóm lại, mọi chuyện phát triển tới một bước này, cô thật sự chưa bao giờ mong muốn thấy.

Có điều, cô đã hi sinh lớn như vậy, tự nhiên cũng không cam tâm để mọi chuyện đổ sông đổ bể.

Bởi vậy, Quan Tử Duyệt không hề rên một tiếng nào, chỉ trầm mặc.

Đồng Lệ Toa cũng là người hiểu chuyện, trực tiếp ra điều kiện, nói: “Tôi có thể làm chủ cho cô 10 triệu, chỉ cần cô đồng ý chủ động biến mất, số tiền này sẽ lập tức được chuyển vào tài khoản của cô.”

Quan Tử Duyệt mím môi, lắc đầu nói: “Dì Đồng, cháu thật sự yêu Bảo Cường...”

Đồng Lệ Toa không đợi cô nói xong đã ngắt lời: “Tôi không muốn nghe mấy lời nói nhảm này, cho cô 20 triệu, số tiền kia đã đủ để cô sống một cuộc sống không phải lo nghĩ rồi.”

Quan Tử Duyệt vẫn lắc đầu, sau đó đánh bạo nói: “Dì Đồng, nếu dì là cháu, cho dì 20 triệu, liệu dì có đồng ý không?”

Đồng Lệ Toa nghe vậy, lồng ngực lên xuống liên tục, hiển nhiên đã bị chọc tức, bà cắn răng nói: “Quan Tử Duyệt, tôi khuyên cô, có tâm thì mau lấy tiền rồi biến đi, tôi nguyện ý cho cô số tiền lớn như vậy chủ yếu là không muốn thấy con trai bị thương tổn mà thôi. Nếu như cô đã không biết tốt xấu, vậy tôi sẽ ăn ngay nói thật, như thế, cô một xu cũng không lấy được đâu, có hiểu không?”

Quan Tử Duyệt nhìn thẳng vào mắt bà, nói: “Dì Đồng, cháu tin vào tình cảm Bảo Cường dành cho cháu, nếu như dì muốn nói việc này cho Bảo Cường biết, vậy cháu cũng không để ý đem toàn bộ mọi chuyện từ đầu chí cuối nói cho anh ấy, cho anh ấy biết cha của mình rốt cuộc là dạng người gì, cháu tin Bảo Cường sẽ làm chủ cho cháu.”

Đồng Lệ Toa suýt chút nữa bị Quan Tử Duyệt làm cho tức chết, bà sở dĩ lựa chọn nhịn xuống một hơi này, tình nguyện bỏ tiền để giải quyết cũng là vì phần lớn cổ phần trong công ty đều nằm trong tay chồng, nếu như vì việc này mà khiến cho hai cha con trở mặt thành thù, vậy người thua thiệt chỉ có con trai bà mà thôi.

“Được thôi, 50 triệu, đây đã là giới hạn, nếu như cô còn ôm lấy huyễn tưởng gì khác, vậy công khai thì công khai, cùng lắm là con què con bị thương.”

Thấy sắc mặt Đồng Lệ Toa đã không thể khó coi hơn được nữa, Quan Tử Duyệt cũng không muốn tiếp tục ép bà, như bà đã nói vậy, nếu như thật sự lựa chọn xử lí việc này một cách công khai, vậy sẽ thành kết cục con què con bị thương, không ai có được lợi ích.

Bởi vậy, Quan Tử Duyệt sảng khoái gật đầu, nói: “Thành giao.”

Mặc dù sau khi tiến vào cửa lớn Kha gia thì số tiền cô nắm trong tay cuối cùng chắc chắn sẽ không chỉ có năm mươi triệu này, nhưng đó là trước khi có “chuyện đó” xảy ra, bây giờ đã xảy ra “chuyện đó”, cô cũng trở nên do dự với việc gả vào Kha gia.

Bởi vì sau khi trở thành nàng dâu Kha gia rồi, cô sẽ không thoát khỏi tên công công biến thái Kha Xương Quần kia nổi, làm không tốt còn có thể náo ra những chuyện không thể đoán trước, đây thật sự không phải kết cục mà cô muốn thấy.

Bây giờ, đã có năm mươi triệu trong tay, cô có thể sống cuộc sống mà cô muốn, không cần phải đối mặt với cha con Kha Xương Quần kia nữa, loại chuyện tốt như vậy, cô không có lí do gì để từ chối.

...

Dùng tiền giải quyết xong hồ ly tinh Quan Tử Duyệt kia, Đồng Lệ Toa liền bắt đầu tích cực giúp con trai mình tìm đối tượng, trải qua sự tìm hiểu kĩ lưỡng, lão đại giới mai mối, Giang đại sư, đã thu hút sự chú ý của bà.

Sau khi tìm hiểu kĩ lý lịch làm mai mối của Giang đjai sư, Đồng Lệ Toa cũng không khỏi cảm thán về khả năng trâu bò của Giang đại sư, hối hận sao không chú ý tới những tin tức như này sớm hơn một chút, bỏ lỡ mất thời cơ, để con trai mình tìm tới con hồ ly tinh Quan Tử Duyệt kia.

May là bà phát hiện ra chuyện này sớm, nếu như đợi tới khi Quan Tử Duyệt tiến vào cửa lớn Kha gia rồi bà mới phát hiện ra chuyện này thì lớn chuyện rồi.

Sau khi biết rõ sự lợi hại của Giang đại sư, Đồng Lệ Toa cũng không thương lượng gì với chồng, cũng không nói gì với con trai, tự mình mua quà có giá trị không nhỏ, bảo tài xế chở thẳng tới tỉnh thành Quế tỉnh.

Đồng Lệ Toa xuất phát từ chín giờ sáng, nửa đường còn xuống xe ăn một bữa cơm trưa, tới lúc bà đến tỉnh thành Quế tỉnh thì đã là hơn mười giờ đêm rồi.

Ngồi trên xe thời gian dài như vậy, Đồng Lệ Toa cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, cùng tài xế tùy tiện ăn một bữa khuya, sau đó tìm một khách sạn năm sao thuê hai căn phòng, vào tắm rửa rồi đi ngủ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận