Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1103: Chương Trình Định Kỳ, Fan Hâm Mộ Chờ Mong

Nhưng bây giờ thì khác, ê-kíp chương trình đã rút kinh nghiệm xương máu, lấy Giang đại sư làm trụ cột, chế tạo {{ Không thành thật chớ quấy rầy }} lần nữa, tập trung đánh vào sự thật.

Bởi vậy, sau khi sửa đổi {{ Không thành thật chớ quấy rầy }} không có kịch bản, không có thiết kế nhân vật, tất cả đều để cho nam nữ khách mời tự do diễn xuất, chỉ cần không nói những câu vượt quá mức, tổ tiết mục đều không có ý định can thiệp.

Cứ như vậy, chương trình ghi hình có đầy đủ các biến số.

Sự thể hiện không tốt của các khách mời có thể khiến chương trình mất điểm nhấn, nhưng cũng có thể tạo ra phản ứng hóa học do va chạm thực tế, mang đến điểm nhấn mới cho chương trình.

Nói chung, với tư cách là đạo diễn chương trình, đạo diễn Vương đạo đối với lần sửa đổi này là giơ hai tay tán thành, về phần chương trình lâu năm này có thể một lần được hồi sinh hay không, thì phải xem Giang đại sư rồi.

Đạo diễn Vương cảm khái một phen, sau đó tiếp tục gọi cho "Khách nữ" thứ hai.

...

Phụ nữ đều thích ăn mặc, nhưng cũng không phải phụ nữ nào cũng có điều kiện để ăn mặc.

Tôn Tiểu Yến xuất thân từ một gia đình nghèo khó ở nông thôn, từ nhỏ cô đã sống trong một cuộc sống rất cơ cực, cộng với sức khỏe của mẹ không tốt, khi cô còn đi học, trong đầu cô căn bản chưa bao giờ nghĩ đến việc sửa soạn.

Sau khi ra xã hội trở thành hộ lý, vừa mới bắt đầu hai ba năm cô chỉ biết làm việc chăm chỉ, chỉ nghĩ đến việc kiếm nhiều tiền để giảm bớt gánh nặng cho gia đình, đối với quần áo cũng không chú ý tới.

Thẳng đến những năm gần đây nhất, theo tuổi tác tăng trưởng, lại tăng thêm cuộc sống trong nhà cũng dựa vào sự giúp đỡ của cô chậm rãi chuyển biến tốt, Tôn Tiểu Yến rốt cuộc đã đánh thức được kỹ năng ăn mặc mà phụ nữ vốn yêu thích.

Nhưng mà, bởi vì công việc của hộ lý là chăm sóc bệnh nhân, nên việc ăn mặc trang điểm cầu kỳ hiển nhiên không thích hợp, quan trọng nhất là khách hàng của cô đến người này đến người kia, có lúc còn có hai ba khách hàng cùng tới (nhất định là đã được sự đồng ý của nhà tuyển dụng), căn bản là không có thời gian để ý đến ăn mặc của mình.

Tôn Tiểu Yến nhìn lại 28 năm cuộc đời mình, bản thân mình còn chưa từng nghiêm túc sửa soạn ăn mặc. Xế chiều hôm nay cô phải đi gặp mặt đối tượng xem mắt, lần đầu tiên Tôn Tiểu Yến nảy ra ý tưởng trang điểm cho mình.

Thế là, cô lấy hết quần áo theo mùa trong tủ ra rồi thử từng cái một, mất gần hai tiếng đồng hồ mới chọn được một chiếc áo sơ mi + quần ống suông đen.

Không thể không nói kết hợp màu trắng đen đúng là vĩnh viễn không lỗi thời.

Sau đó cô đi một đôi giày bệt màu đen, vừa vặn Tôn Tiểu Yến còn có một cái túi xách màu đen, kiểu tóc liền đơn giản buộc thành đuôi ngựa, sự kết hợp này nhìn đơn giản nhưng lại khiến dung mạo của cô so với trước ít nhất cũng cao hơn một bậc.

Nhìn bản thân "Tinh xảo" trong gương,Ttôn Tiểu Yến đúng là càng nhìn càng yêu thích, đây cũng là lần đầu tiên cô cảm nhận được niệm vui khi sửa soạn trang điểm.

Nếu cô ấy biết trang điểm, cô ấy sẽ cải thiện được ngoại hình của mình bằng cách trang điểm nhẹ để phù hợp hơn, đáng tiếc cô không có thời gian đi học trang điểm, cũng không nỡ chi số tiền mình cực khổ kiếm được để mua mỹ phẫm.

Tự thưởng thức mình nửa ngày, thấy cũng sắp đến giờ hẹn, liền thu dọn đống quần áo xộc xệch, sau đó liền cầm túi xách màu đen rẻ tiền đi ra ngoài.

...

Sáu giờ chiều.

Tại một quán lẩu đặc biệt, Tề Quân với Tôn Tiểu Yến chính thức gặp mặt.

Hai bên chào hỏi cùng khách sáo vài câu cũng bỏ qua không đề cập tới.

Sau khi gọi món xong, Tề Quân nhìn cô nói: "Tôn Tiểu Yến, Giang đại sư cũng đã kể cho tôi nghe hoàn cảnh của cô, còn nhỏ tuổi đã biết chăm sóc mẹ ốm yếu, sau khi tốt nghiệp trung học cơ sở, mặc dù thành tích học tập rất giỏi, cũng không có tiếp tục học trung học thi đại học, mà là lựa chọn học trường kỹ thuật.

Bằng cách này có thể đi ra ngoài xã hội sớm, kiếm tiền giảm bớt gánh nặng cho gia đình.

Công việc hộ lý vừa bẩn vừa mệt mỏi, một cô gái như cô có thể kiên trì làm nhiều năm như vậy, lại còn có chút danh tiếng, tôi đối với cô rất là bội phục."

Tôn Tiểu Yến nói: "Những đứa trẻ xuất thân từ gia đình nghèo khổ như chúng ta đều có thể chịu đựng gian khổ, tôi cũng đã nghe Giang đại sư nói tới hoàn cảnh của anh, một mình anh có thể thay đổi được vận mệnh của gia đình, điều này cũng rất ghê gớm."

Tề Quân cười nói: "Chúng ta cũng vậy!"

Tôn Tiểu Yến hỏi: "Tôi nghe Giang đại sư nói, cha mẹ anh đang thúc giục anh kết hôn?"

Tề Quân gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Bởi vì tôi là con lớn trong nhà, theo phong tục cưới hỏi ở quê chúng tôi, nếu trong nhà có anh chị em, thứ tự kết hôn được sắp xếp từ lớn đến nhỏ nhất.

Nếu như anh cả như tôi không kết hôn, vậy thì em trai em gái đều không được kết hôn trước.

Cho nên, hai năm này cha mẹ tôi đã thúc giục cưới rất lâu rồi, nếu như tôi và cô quen nhau, phải mau chóng kết hôn, không biết cô đối với chuyện này chấp nhận được không?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận