Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 340: Chờ Em Tốt Nghiệp Rồi, Anh Sẽ Lập Tức Đến Nhà Em Cầu Hôn (2)

Hắn vốn còn tưởng rằng cố gắng lâu như vậy cuối cùng cũng đã động được đến tâm người ta, kết quả suýt chút nữa đã biến thành đối tượng trả thù của người ta, đây thật sự là bất tri bất giác đi một chuyến qua Quỷ Môn Quan mà!

Nghĩ tới hậu quả đáng sợ của việc lây nhiễm virus HIV, Triệu Văn Phong cảm kích nói: “Người anh em, vừa rồi thật sự cảm ơn cậu, nếu như không phải có cậu nhắc nhở, vậy đời này tôi liền xong rồi!”

“Không cần phải khách khí, chỉ là tiện tay mà thôi.”

Nói tới đây, Giang Phong xua tay, cùng bạn gái đi về phía thang máy, sau cùng còn để lại một câu: “Người anh em, giờ tôi phải lên lầu nghỉ ngơi đây, hẹn gặp lại!”

Triệu Văn Phong rất muốn hỏi người này làm thế nào mà biết Chu Tiểu Quyên bị lây nhiễm virus HIV, có điều, nhìn thấy mỹ nữ trong ngực Giang Phong, hắn cũng không làm trì hoãn thời gian tìm kiếm niềm vui của người ta nữa, lần nữa nói tiếng cảm ơn, sau đó liền rời khỏi khách sạn.

Mỹ nữ quầy lễ tân chứng kiến vở kịch này, thấy khách đã rời đi liền lấy điện thoại ra, mở wechat bát quái chuyện vừa rồi với đồng nghiệp bạn bè.

Bên kia, sau khi đi vào thang máy, Hoàng Linh Vi liền không nhịn được hỏi: “Chồng, anh làm thế nào nhìn ra được người phụ nữ kia bị lây nhiễm virus HIV vậy?”

Giang Phong ôm lấy eo của cô, vừa sờ vòng eo mềm mại của người con gái trong tay, vừa đắc ý nói: “Chồng em chẳng những làm mai mối rất lợi hại, mà ở phương diện xem tướng cũng rất có tài năng nha!”

Hoàng Linh Vi sớm đã lĩnh giáo qua sự lợi hại của hắn, cho nên cũng thật sự không hề hoài nghi một chút nào, chỉ thở dài: “Cô ấy sao lại như vậy chứ, biết rõ bản thân bị nhiễm virus HIV, vậy mà còn muốn hại người thích mình.”

Giang Phong đáp: “Có lẽ tinh thần suy sụp đã khiến cô ấy sinh ra suy nghĩ nguy hiểm muốn trả thù người khác, lây nhiễm loại virus này, không những phải chịu nỗi đau đớn thể xác, mà còn phải chịu đau đớn về tinh thần, đây chính là cái giá phải trả cho việc quen người không nên quen.”

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: “Loại người này thật sự là vừa đáng thương vừa đáng hận.”

Trong lúc nói chuyện, hai người đã tiến vào trong phòng.

Giang Phong khóa cửa lại, sau đó trực tiếp đập tường, khóa người trong ngực, chậm rãi hôn lên.

Nội dung tiếp theo, kể cả độc giả đã trả tiền cũng không có tư cách xem!

...

Ngày hôm sau, sau khi hai người tỉnh lại, lại đi một đường tối qua đã đi, sau đó mới thần thanh khí sảng đi về phía hồ Ngàn Đảo dạo chơi.

Năm ngoái, vào sinh nhật của Hoàng Linh Vi, Giang Phong đã ở lại chỗ này một tuần lễ, có thể nói đã du lịch khắp những phong cảnh nổi tiếng ở Hàng thị một lần, nhưng đây chẳng qua cũng chỉ là cưỡi ngựa xem hoa cho biết mà thôi.

Dù sao thì cũng chỉ có một tuần ngắn ngủi, muốn dạo chơi toàn bộ điểm du lịch thì bắt buộc phải nhanh chóng.

Cho nên, lần này tới, Giang Phong đã tính tới nơi dạo chơi trọng điểm nhất, hồ Ngàn Đảo, và Tây Hồ.

Hồ Ngàn Đảo là hồ nhân tạo được tạo thành sau này vì sửa đập chứa nước lớn của thành phố, vì thượng du chú trọng bảo vệ môi trường, nước hồ Ngàn Đảo có chất lượng nước tốt nhất trong số các sông hồ lớn ở nước ta.

Nước ở hồ này trong suốt, hình cái hồ giống như hình cành cây, trong hồ có tổng cộng 1078 hòn đảo lớn nhỏ, hình dáng khác nhau, mà mỗi phong cảnh lại mang một nét đặc sắc riêng, chụp bừa một tấm hình thôi nhìn cũng như giấy dán tường rồi.

Thật không hổ là thắng địa du lịch cấp 5A của quốc gia.

Giang Phong và Hoàng Linh Vi dẫn đầu đi thử nghiệm việc lên khinh khí cầu ngắm cảnh trên không, đứng từ trên không quan sát xuống phía dưới, phong cảnh kia xinh đẹp như một bức tranh vậy, khiến hai người nhìn đến thanh thản tâm hồn.

Tiếp đó là đi thử thuyền máy đến thủy cung, đồ chơi này ngồi thật sự thoải mái, nhất là khi có đại mỹ nữ như Hoàng Linh Vi ngồi đằng sau ôm thắt lưng, cái này thật sự khiến người ta cảm thấy như có hào khí tỏa ra.

Đi ra khỏi thủy cung đã là giữa trưa, hai người liền tới ngõ hẻm Kỵ Long nổi tiếng của một con phố cổ ăn đặc sản địa phương, ăn no nên rồi, lại nghỉ ngơi đủ xong mới tiếp tục dạo chơi.

Buổi chiều, hai người leo lên đài quan sát ở hồ Ngàn Đảo.

Ở đài quan sát trên đỉnh núi này có thể ngắm nhìn toàn bộ hồ Ngàn Đảo, đợi tới lúc mặt trời lặn, phong cảnh thật sự là đẹp đến kinh tâm động phách.

Vào giờ phút này, trong lòng Giang Phong và Hoàng Linh Vi đột nhiên bật ra câu danh ngôn của Vương Bột: “Ráng chiều với cánh vịt trời cô đơn cùng bay, nước thu trộn lẫn bầu trời xa một sắc.”

Cơm tối và chỗ ở đều giải quyết ở trung tâm trấn Hồ Ngàn Đảo.

Mặc dù du ngoạn cả một ngày như vậy rất mệt mỏi, nhưng hai người đều là thanh niên thiếu nữ hơn 20 tuổi, độ tuổi này, bất kể là nam hay nữ đều có tinh lực dồi dào, ngâm nước nóng trong khách sạn một lúc, mệt mỏi tích tụ cả một ngày đã tan biết hết sạch.

Sau đó lại tới thời gian buổi tối mà hai người mong đợi nhất, tư vị trong đó không dành cho người ngoài nếm thử.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận