Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 691: Đàn Ông Chính Trực Là Đẹp Trai Nhất (3)

"Mẹ chưa từng nghe nói cũng bình thường, điện thoại di động của mẹ ngoại trừ gọi điện thoại chính là trò chuyện Wechat, bình thường đều ở trong nhà xem phim truyền hình, rất ít khi ra ngoài nói chuyện phiếm với người ta. Cộng với con gái của mẹ đã lấy chồng, cho dù bạn bè thân thích bên cạnh mẹ biết rõ Giang đại sư thì cũng sẽ không nói mấy chuyện này với mẹ."

"Nói cũng phải, khó trách cô lần này lại kiên quyết ly hôn như vậy. Nếu như Giang đại sư thật sự có lợi hại như con nói, còn am hiểu tính toán nhân duyên, con cũng không cần sợ lại gặp phải người không tốt nữa."

"Hi vọng là vậy, cứ ly hôn trước đã rồi lại."

...

Chủ nhật, ngày 27 tháng 8 năm 2023.

Khoảng 11 giờ 20 phút, một chiếc Volvo XC90 màu đen lái từ sân bay về Tây Phái Ngự Giang.

Người lái xe là Giang Phong, ngồi ghế cạnh tài xế chính là hiệu trưởng Cổ, ghế sau chính là Hoàng Linh Vi và cô giáo Du.

Sau khi khách sáo với nhau một phen, Giang Phong vừa lái xe vừa nói: "Hiệu trưởng Cổ, để tôi nói cho anh nghe chuyện này, đoạn thời gian trước có một khách hàng tìm tới phòng môi giới, nói hết lời, muốn tôi minh hôn cho đứa con trai bất hạnh của bà ấy, thù lao lên tới một triệu."

Nghe đến đó, hiệu trưởng Cổ cười nói: "Khách hàng có tiền như thế sao."

Hiệu trưởng Cổ không cảm thấy lạ lẫm chút nào về cách nói minh hôn, bởi vì vào đầu thế kỷ mới, các thành viên của ban nhạc truyền kỳ nào đó đã cử hành nghi lễ minh hôn làm oanh động toàn bộ Hong Kong.

Giang Phong thở dài: "Lúc đó tôi rất muốn từ chối, nhưng nghĩ lại, tôi không có cách nào gạt bỏ suy nghĩ muốn làm mình hôn cho con trai của bà ấy. So với việc để mấy người khác làm mối vô lương kiếm được số tiền kia, vậy còn không như tôi tự mình xuất mã kiếm số tiền này về tay, sau đó lại dùng số tiền kia đi làm từ thiện. Việc này chắc chắn là tốt hơn nhiều so với việc rơi vào trong tay người khác."

Hiệu trưởng Cổ khen: "Giang đại sư, ý tưởng này của cậu đúng là rất tốt, vậy cậu đã nhận rồi sao?"

Giang Phong gật đầu nói: "Đã nhận, tìm đối tượng cho con trai bà ấy. Sau đó vào chiều hôm qua, bà ấy đến nhà lần nữa, mang đến cho tôi một tấm chi phiếu một triệu."

Hiệu trưởng Cổ bừng tỉnh đại ngộ, nói: "Giang đại sư, cho nên hôm qua cậu gọi điện thoại cho tôi, là dự định..."

Giang Phong nói tiếp: "Không sai, hôm qua gọi điện thoại cho anh, chính là quyên góp 1 triệu này vào quỹ từ thiện của anh, góp chút sức mọn xây dựng trường học."

Hiệu trưởng Cổ không có khách sáo, sảng khoái nói: "Vậy tôi thay mặt bọn nhỏ cảm ơn Giang đại sư đã khẳng khái quyên tặng, đến lúc đó sẽ xây dựng hai trường học mang tên cậu."

Giang Phong lắc đầu cười nói: "Hiệu trưởng Cổ không cần phải khách sáo, và tuyệt đối đừng làm như thế, chuyện tôi quyên tặng cũng đừng truyền ra ngoài."

Hiệu trưởng Cổ cũng là người làm từ thiện khiêm tốn, thấy Giang đại sư không phải là đang khách sáo, liền gật đầu nói: "Được, tôi đã hiểu."

Trong lúc hai người đàn ông nói chuyện chính, hai người phụ nữ ghế sau đều không lên tiếng, đều yên lặng nhìn người đàn ông của mình. Đàn ông chính trực, là đẹp trai nhất.

Nói xong chuyện chính, mấy người liền quay sang nói chuyện phiếm, cuối cùng trở lại biệt thự Tây Phái Ngự Giang vào khoảng hơn 12 giờ.

Khi tiến vào nhà Giang Phong, nhìn thấy bên trong được trang hoàng xa xỉ, Hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du đều tán thưởng không thôi.

"Giang đại sư, căn nhà này của cậu đúng là quá tuyệt vời, căn biệt thự của tôi có chút không so được với cậu rồi, không biết căn này phải bỏ ra bao nhiêu tiền vậy?" Hiệu trưởng Cổ vừa tham quan vừa nói.

Giang Phong nói: "Đây là một khách hàng tặng cho tôi, giá trị đại khái hơn 30 triệu!"

Lời này vừa dứt, hiệu trưởng Cổ và cô giáo Du đều nhịn không được mà lấy làm kinh hãi.

"Giang đại sư, cậu đúng là lợi hại!" Hiệu trưởng Cổ giơ ngón tay cái lên, lập tức cảm khái: "Giá phòng tỉnh Quế và Hong Kong chênh lệch đúng là lớn. Giá trị của căn biệt kia của tôi hiện tại đã hơn 20 triệu, nhưng còn không bằng căn này của cậu!"

Cô giáo Du cũng cảm khái: "Giá nhà ở Đế Đô đúng là làm cho người ta tuyệt vọng. Căn nhà bình thường tôi hay ở có giá gần 20 triệu, nhưng còn không bằng một phòng ngủ chính trong căn nhà của Giang đại sư!"

Giang Phong cười nói: "Chủ yếu vẫn là giá trị kèm theo của Hong Kong và Đế Đô cao. Nhà ở hai, ba mươi triệu có thể nói là không đáng chú ý ở chỗ này. Nhưng nếu như cầm hai, ba mươi triệu về nông thôn xây nhà, nói khoa trương một chút thì chắc là có thể xây được cả một hoàng cung cũng nên."

"Điều này cũng đúng."

"Được rồi, lát nữa lại tham quan nhà, chúng ta rửa tay ăn cơm trước đi!"

"Được, vậy chúng tôi hôm nay sẽ nếm thử tay nghề của bảo mẫu nhà cậu, là người được Giang đại sư chọn ra trong hàng ngàn tinh anh, tin tưởng tài nấu ăn chắc chắn sẽ không hề thua kém mấy bếp trưởng chuyên nghiệp kia."

Bốn người vừa nói chuyện vừa lần lượt rửa tay, chuẩn bị ngồi vào bàn ăn cơm.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận