Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1134: Ngưu Bức Đại Lão (2)

Chu Thiên Phong ánh mắt phức tạp nói: “Cũng có rất nhiều giả thuyết liên quan tới nguyên nhân cái chết của Niếp Nhĩ, trước khi sáng tác ra quốc ca, Niếp Nhĩ cũng đã bắt đầu sáng tác một lượng lớn những ca khúc truyền cảm hứng rồi.

Ví dụ như « Bài ca công nhân bến tàu », « Bài ca đại lộ », « Tân nữ tính», vân vân.

Những ca khúc này kích phát sự phản kháng đối với cuộc sống hiện thực như lồng giam của mọi người, từ đó thay đổi thái độ sống, khơi dậy khát vọng sống mạnh mẽ trong lòng mỗi người.

« Khúc ca hành quân nghĩa dũng » sau khi được công bố đã lập tức đem lại tiếng vọng lớn trong xã hội bấy giờ.

Lúc đó mới qua biến cố 9.18 không lâu, nỗi đau đất nước bị hủy diệt vẫn còn dày vò tâm can người dân. Nghe được ca khúc ấy, nhiều người trẻ tuổi đã lập tức đứng dậy, khí thế tăng vọt, không sợ cái chết, thề phải đánh đuổi kẻ xâm lực, bảo vệ tổ quốc.

Bởi vậy, có thể tưởng tượng được sức ảnh hưởng của Niếp Nhĩ lúc đó lớn tới mức nào, mà ông bởi vậy cũng trở thành đối tượng nhắm tới của một số người.

Để bảo vệ Niếp Nhĩ, tổ chức đã lập ra một kế hoạch “Tránh nạn” cho ông: Từ trong nước đi về phía Nhật Bản, sau đó chuyển hướng sang châu u và Liên Xô, bắt đầu học tập sâu hơn về sáng tác âm nhạc.

Thế là ngày 18 tháng 4 năm 1935, Niếp Nhĩ đến Nhật Bản, dừng chân một thời gian ngắn ở đây, tiến hành điều tra nơi này.

Nhưng, điều mọi người tuyệt đối không ngờ tới chính là, ngày 17 tháng 7 cùng năm, truyền thông Nhật Bản lại đưa tin Niếp Nhĩ đã bất hạnh chết đuối.”

Từ Tuyết Linh cau mày nói: “anh Phong, vừa rồi anh cũng đã nói có rất nhiều giả thuyết về nguyên nhân cái chết của Niếp Nhĩ, vậy cũng tức là chết đuối chỉ là một trong những giả thuyết đó thôi đúng chứ, những giả thuyết còn lại thì sao?”

Chu Thiên Phong nói: “Ngoại trừ chết đuối, một giả thuyết khác chính là Niếp Nhĩ đã bị ám hại.

Có tư liệu cho thấy rằng xác của Niếp Nhĩ tìm được sau vụ chết đuối đó rõ ràng có vết bầm tím, tím đen, hơn nữa còn có hiện tượng thất khiếu chảy máu, đây tuyệt đối không hề phù hợp với đặc trưng của một người bị chết đuối.

Cái chết của ông ấy rốt cuộc là ngoài ý muốn hay do có ý sát hại, tới tận bây giờ vẫn chưa có giải thích phù hợp nào, giờ đã tám, chín mươi năm trôi qua, muốn đi làm rõ chân tướng chuyện lúc đó căn bản là điều không thể.”

Từ Tuyết Linh thở dài, nói: “Không có những tiền bối hi sinh vì nước như thế này, chúng ta đã không có cuộc sống hạnh phúc ngày hôm nay rồi, trước kia là tôi nông cạn, từ giờ trở đi, Niếp Nhĩ cũng là thần tượng của tôi!”

Chu Thiên Phong vẻ mặt sùng bái nói: “Thiên phú âm nhạc của Niếp Nhĩ thật sự quá lợi hại, ngoại trừ bản quốc ca sáng tác vào năm 23 tuổi ấy, lúc ông ấy 21 tuổi cũng có sáng tác một ca khúc toàn dân đều biết, cô có biết đó là bài gì không?”

Từ Tuyết Linh lắc đầu nói: “Trước kia tôi không hiểu rõ về Niếp Nhĩ, ngoại trừ bản quốc ca ai ai cũng biết của ông ấy ra, ông ấy còn sáng tác bài nào mà cả nước đều biết nữa sao?”

Chu Thiên Phong lập tức khởi động giọng, hát: “La la la! La la la! Tôi là một người bán báo, không đợi ngày mai mới phát báo, vừa đi vừa gọi, hôm nay tin tức thật tốt, 7 đồng mua được hai tờ báo.”

Từ Tuyết Linh càng nghe càng kinh ngạc, chờ Chu Thiên Phong hát xong đoạn nhạc, cô mới trừng to mắt nói: “Ông trời ơi, « Bài hát bán báo» có thể nói là toàn dân đều biết này, quả thực là do Niếp Nhĩ sáng tác năm 21 tuổi sao?”

Chu Thiên Phong gật đầu nói: “Bài hát này vừa ra mắt đã được lan truyền rộng rãi, sau này đã trở thành một bản nhạc truyền kỳ bất hủ của dân tộc chúng ta, nếu như Niếp Nhĩ có thể sống lâu thêm tám, mười năm nữa, không biết còn có thể sáng tác ra bao nhiêu bài hát kinh điển nữa đây, thật sự quá đáng tiếc!”

Từ Tuyết Linh cũng khen không dứt miệng: “Tôi phục rồi, không hổ là Niếp Nhĩ!”

Chu Thiên Phong mỉm cười nói: “Ở chỗ này có một chi tiết nhỏ cực kì thú vị, người viết lời cho quốc ca và người viết lời cho « Bài hát bán báo» này, sau này đã kết thành vợ chồng với Niếp Nhĩ, cô nói xem như vậy có phải là rất hữu duyên không?”

“Quả thật là rất hữu duyên, anh mau kể chi tiết hơn cho tôi nghe đi!”

“Người viết lời quốc ca là...”

Trong lúc Chu Thiên Phong và Từ Tuyết Linh đang trò chuyện cực kì ăn ý, Giang Phong đã cầm theo quà tặng đi tới biệt thự của vợ chồng Uông Văn Kiệt, Tiêu Mẫn.

Nhìn thấy khuôn mặt hồng hào của Tiêu Mẫn, Giang Phong lập tức buông lời khen: “Chị dâu, thần sắc của chị thật tốt, dáng người so với thiếu nữ đôi mươi còn đẹp hơn, Uông tổng của chúng ta thật là diễm phúc không cạn mà!”

Tiêu Mẫn nghe xong cũng mặt mày hớn hở: “Giang đại sư, cậu nói khoa trương quá rồi!”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận