Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 704: Chỉ Vì Ánh Mắt Của Cô Qua Điện Thoại Di Động

Nhà hàng tư nhân.

Chân Mãnh nghe vậy thì gật đầu, "Được, vậy thì xem ảnh chụp trước." Trong lòng của hắn đã hạ quyết tâm, chờ xem xong ảnh chụp sẽ nói khéo từ chối. Hắn thật sự không có chút ý nghĩ nào đối với việc cưới người nước ngoài cả,

Giang Phong cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp lấy ảnh cuộc sống của Alissa ra, sau đó đưa cho Chân Mãnh, nói: "Đây chính là ảnh chụp cuộc sống hằng ngày của cô ấy, gần như giống hệt người thật. Ông chủ Chân xem một chút có phù hợp với thẩm mỹ của mình hay không?" Hắn không cho Chân Mãnh xem video ngắn của Alissa, bởi máy trên đó đều là dùng filter, có khác biệt không nhỏ so với người thật.

Chân Mãnh tiếp nhận điện thoại di động với vẻ không để tâm lắm, tùy ý liếc màn hình một cái.

Kết quả, vừa liếc mắt thôi đã khiến hắn không thể rời mắt được nữa.

Chỉ thấy trong màn hình là một mỹ nữ đang tùy ý làm một động tác, tay phải nâng eo, mu bàn tay đỉnh lấy cái cằm, tóc vàng mắt xanh, mặc một chiếc áo len dệt cách đầu gối tầm hai mươi mấy centimet, để lộ đôi chân dài trắng như tuyết mà vô số đàn ông đều ao ước.

Vẻ đẹp thật sự là không phân biên giới hay chủng tộc, dáng người của người phụ nước ngoài này thật sự vô cùng tốt, ngực mặc dù bị tay của cô vô ý che lại, nhưng vẫn có thể cảm nhận được quy mô trong đó. Ngoài ra còn có tỉ lệ mông eo hoàn mỹ khiến cho Chân Mãnh không khỏi nuốt nước bọt. Sự bài xích về người nước ngoài ban đầu đã sớm không cánh mà bay ở trước mặt mỹ nữ này.

Người nước ngoài trong tấm ảnh đẹp đến mức vượt ra khỏi tưởng tượng của Chân Mãnh.

Thẩm mỹ của mỗi người đều có sự khác biệt, khác nhau chỉ là chênh lệch lớn nhỏ mà thôi. Trong mắt những người khác, Alissa có lẽ đúng là một mỹ nữ thật, nhưng đại khái chỉ cùng cấp bậc với hoa khôi trường học mà thôi.

Nhưng ở trong mắt Chân Mãnh lại khác, hắn cảm thấy Alissa đẹp hơn mấy minh tinh nổi tiếng nhờ nhan sắc kia nhiều.

Một lúc sau, Chân Mãnh mới thở ra một hơi, trả di động lại cho Giang Phong, khen ngợi: "Giang đại sư, năng lực tính toán nhân duyên của cậu đúng là danh bất hư truyền, tôi xem như đã được lĩnh giáo. Tôi vốn dĩ thật sự rất bài xích người nước ngoài, chưa từng có ý nghĩ cưới người nước ngoài. Nhưng sau khi nhìn thấy tấm hình này, lòng kiên định của tôi thật sự không thể tránh khỏi việc bị dao động. Cô gái nước ngoài này thật sự là hợp với thẩm mỹ của tôi."

Giang Phong mỉm cười hỏi: "Ông chủ Chân, vậy ông có ý định tiếp xúc thêm một bước với cô ấy hay không?"

Chân Mãnh gật đầu rất thành thật, nói: "Có."

Giang Phong mỉm cười, có ý định sẽ dễ làm, sau đó hắn nói lại thông tin chi tiết của Alissa cho Chân Mãnh, cuối cùng mới lên tiếng: "Ông chủ Chân, tình huống của cô ấy đại khái chính là như vậy. Anh là đầu bếp nổi danh, cô ấy là người thích ăn uống, cộng với trước đó cô ấy từng nghiên cứu về văn hóa lịch sử nước ta, hai người ở chung sẽ không sợ thiếu chủ đề để nói chuyện."

Chân Mãnh nghe vậy thì liên tục gật đầu, "Giang đại sư, vậy đành làm phiền ngài sắp xếp rồi."

"Ông chủ Chân, không cần khách sáo, đây là việc của tôi."

Nói đến đây, Giang Phong uống hết nước trà trong chén, sau đó đứng lên nói: "Vậy tôi cũng không quấy rầy nữa, tôi sẽ sắp xếp thời gian gặp mặt và địa điểm rồi lại gọi điện thoại cho anh."

"Được rồi, Giang đại sư."

Sau đó, hai người trao đổi phương thức liên lạc, Giang Phong lại chụp một bức ảnh về Chân Mãnh rồi mới rời khỏi nhà hàng tư nhân.

...

Bốn giờ chiều.

Quán cà phê nào đó, Giang Phong lại gặp mặt cô gái người Mỹ xinh đẹp, Alissa.

Hai người chào hỏi lẫn nhau, mỗi người gọi cho mình một ly cà phê, Alissa liền không kịp chờ đợi mà hỏi: "Giang đại sư, anh hẹn gặp mặt tôi, có phải là có tin tức tốt về việc tìm đối tượng cho tôi rồi hay không?"

Giang Phong gật đầu cười, "Đúng vậy, tôi đã tìm kiếm được một đối tượng rất thích hợp với cô."

Alissa nghe vậy thì ánh mắt lập tức sáng lên, "Giang đại sư, xin nói cho tôi biết, hắn là người đàn ông như thế nào?"

Giang Phong giới thiệu nói: "Hắn năm nay 28 tuổi, cao 1 mét 83, sinh ra trong gia đình có truyền thống đầu bếp nổi danh..."

Vừa nghe được lời mở đầu, Alissa đã hoảng sợ nói: "Ôi, Thượng Đế ơi, tôi không nghe lầm chứ, hắn sinh ra trong gia đình đầu bếp nổi tiếng?"

Giang Phong cười nói: "Đúng vậy, Alissa cô cũng coi như là một người Trung Quốc, nhất là vô cùng am hiểu về ẩm thực Trung Quốc chúng tôi, hơn nữa cô lại sinh sống ở thành phố Trung Hải, chắc hẳn là không xa lạ gì về ẩm thực địa phương đúng chứ?"

Nói đến mỹ thực, Alissa lập tức hưng phấn, nói: "Đương nhiên là không xa lạ gì, ẩm thực đặc sắc nơi đó có thịt kho tàu, vịt bát bảo, tôm thủy tinh, cá xông khói… đây đều là những món ăn yêu thích của tôi."

Giang Phong nói: “Đối tượng mà tôi giới thiệu cho cô, tổ tiên hắn chính là Thái Đẩu của nền ẩm thực địa phương, ông nội hắn cũng là đầu bếp nổi danh đương thời. Ông nội hắn còn lập một nhà hàng tư nhân, trước mắt truyền đến trên tay hắn đã là đời thứ 3 rồi."

Alissa nghe vậy thì kinh hô không thôi, vội vàng hỏi: "Giang đại sư, không biết là nhà hàng tư nhân nào, nói không chừng tôi đã từng đến đó ăn rồi cũng nên."

Giang Phong cười nói: "Tên đầy đủ là Nhà hàng tư nhân Ẩm thực bản địa Chân thị, bởi vì mỗi ngày chỉ tiếp mấy bàn khách nhân, cho nên chuyện làm ăn chỉ cần khách quen thôi đã đủ rồi. Nhà hàng này cũng chưa từng mở rộng trong mấy năm qua, Alissa chắc là chưa có cơ hội thử qua."

"Tôi đúng là chưa từng nghe nói về nhà hàng này, nếu không tôi đã sớm đi nhấm nháp một chút rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận