Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 401: Thay Chị Gái Làm Mai.

Đêm đó.

Trong nhà thuê, Giang Phong cùng với anh họ uống rượu tán gẫu mãi cho đến rạng sáng, mới chia nhau rửa ráy về phòng ngủ.

Giấc ngủ của Tề Hải Yến rất cạn, mặc dù Lưu Tuấn Hùng lúc bước vào phòng rất nhẹ nhàng, nhưng vẫn là đánh thức cô dậy.

"Ông xã, mấy giờ rồi?" Tề Hải Yến mở mắt ra, lười biếng hỏi.

"Mười hai giờ, em ngủ đi!" Lưu Tuấn Hùng nằm trên giường, đưa tay ôm cô, nhẹ giọng nói.

Tề Hải Yến trong lòng có việc, chỗ nào còn ngủ được, cô rúc vào trong lòng ngực hắn, đem chuyện hôm nay Giang Phong chủ động nói muốn cho bọn họ mượn tiền mua nhà nói ra, cuối cùng mới tán dương: "Ông xã, thời đại này vay tiền có bao nhiêu khó anh cũng biết, em họ này của anh đối xử với anh thật sự là không có chỗ nào chê được."

Lưu Tuấn Hùng nghe xong rất cảm động, lại cảm thấy nở mày nở mặt, cười mắng: "Tiểu tử này, không uổng anh khi còn bé dẫn hắn lên núi bắt chim xuống sông bắt cá, hiện tại có tiền cũng không quên người anh họ này."

Tề Hải Yến thở phào nhẹ nhõm nói: "Có tiểu Phong nói câu này, chúng ta có thể mua được nhà trước khi con vào tiểu học, không sợ đứa nhỏ ở chỗ này không đi học được."

Lưu Tuấn Hùng nghe vậy nói: "Bà xã, lời hứa của tiểu Phong là dùng để lật tẩy, có thể bảo đảm cho chúng ta mua được nhà trước khi con vào học tiểu học. Nhưng trước đó, chúng ta vẫn phải tự mình nỗ lực kiếm tiền, có thể dựa vào chính bản thân mình mua được nhà mới là lợi hại."

Tề Hải Yến dịu dàng gật đầu nói: "Ừm, đợi đứa nhỏ ra đời, cai sữa rồi, liền để mẹ giúp chúng ta trông nom, hai chúng ta cùng nhau làm việc kiếm tiền, tranh thủ trong vòng năm năm tích góp đủ một bộ tiền đặt cọc (mua trả góp)."

Lưu Tuấn Hùng nhẹ nhàng vuốt bụng của cô, hạ quyết tâm nói: "Bà xã, ngày mai em gọi điện cho anh vợ với em vợ. Hỏi bọn họ một chút có muốn đến Trung Hải tìm việc không, ăn ở liền ở nhà chúng ta, ở nơi này tùy tiện tìm một công việc, chịu khó một chút một tháng cũng kiếm được ngót nghét một vạn là không khó. Nỗ lực làm lên hai ba năm, hẳn là là có thể tích góp được tiền cưới vợ."

Tề Hải Yến nghe thấy toàn thân run lên, sau đó xoay người ôm lấy hắn, trong lòng thật sự cảm động!

Đừng xem mấy câu ngắn ngủi của hắn như vậy, chồng cô cũng đã hy sinh rất nhiều.

Dù sao nếu như cô làm thật như vậy, vợ chồng bọn họ liền không hưởng thụ được thế giới hai người, trong nhà có nhiều người sống hơn, vậy chi tiêu cũng sẽ tăng lên, ở phương diện sinh hoạt cũng sẽ có rất nhiều thứ không tiện.

Nói chung, nếu như anh chị em của cô thật sự tới, nhất định sẽ khiến chất lượng cuộc sống của chồng cô giảm đi nhiều.

...

Ngày hôm sau.

Lúc Giang Phong thức dậy, anh họ đã đi làm.

"Tiểu Phong, em tỉnh rồi à, đây là khăn mặt với bàn chải đánh răng chị chuẩn bị cho em, em đi rửa mặt trước đi rồi ra ăn sáng. Chị nấu cháo hoa, ăn với dưa cải chua của cô em, ăn chắc ngon lắm." Tề Hải Yến đưa cho Giang Phong một chiếc khăn tắm với bàn chải đánh răng mới tinh, mỉm cười nói.

"Cảm ơn chị dâu, tối hôm qua uống nhiều rượu, sáng sớm ăn cháo trắng với dưa cải chua là thích hợp, làm phiền đến chị dâu rồi!"

"Đều là người một nhà, khách khí cái gì."

Giang Phong gật đầu cười, sau khi rửa mặt xong xuôi, chị dâu đã bới cho hắn chén trắng cháo rồi.

"Chị dâu, chị cũng cùng ăn đi!"

"Tiểu Phong em ăn đi, chị ăn với anh họ em rồi!"

"Được, vậy em không khách khí nữa!"

Một hơi ăn hai tô cháo trắng lớn, ăn với dưa cải chua của cô ướp, cái bụng thật sự thoải mái.

Sau khi ăn xong, Giang Phong liền cáo từ nói: "Chị dâu, vậy em đi trước đây, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

Tề Hải Yến khách khí giữ lại nói: "Tiểu Phong, khó có dịp em tới Trung Hải một lần, thật sự không ở thêm mấy ngày nữa sao?"

Giang Phong lắc đầu nói: "Không được, em dự định đi thêm một vài nơi để xem có thể tìm được một đối tượng thích hợp cho chị gái em không. Nếu lần sau tới Trung Hải có đủ thời gian, em sẽ ở lại chơi cho đã."

"Được, em đã có chuyện muốn làm, vậy chị cũng không cản em nữa, chúc em đi đường thuận lợi."

"Cảm ơn chị dâu, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

"Ừm, mùng 1 tháng 5 gặp lại!"

...

Thứ tư, ngày 19 tháng 4 năm 2023.

Sáu giờ chiều, tại một nhà hàng đặc biệt ở thành phố Kim Quý, tỉnh Giang Tô, bốn thành viên của gia đình họ Khúc đã có một buổi họp mặt hiếm hoi để ăn cơm.

"Anh, chúc mừng anh đã thành công bước đầu tiên trường chinh, anh sắp trở thành một luật sư có tiếng ngay trong tầm tay rồi!" Khúc Văn Thiến bưng lên ly rượu đỏ cùng với anh trai cụng ly, cười chúc mừng nói.

Khúc Văn Hoa cười nói: "Vậy thì mượn lời chúc tốt lành của em."

Khúc mẫu cũng tán dương: "Con trai, làm rất tốt, đây là lần đầu tiên con dẫn đầu, có thể thắng được vụ kiện lớn như vậy, cũng coi như là làm nở mày nở mặt cho cha con. Phía sau có chú Kim của con, con cũng không sợ không có chất lượng tốt án nguyên rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận