Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 328: Toang, Thua Lỗ Rồi (2)

Nửa tiếng sau.

Tào Đại Ưng dẫn gia đình chú thím đến tiểu khu ba mẹ anh ta đang ở.

Vì đã dặn trước thời gian nấu cơm nên họ vừa tới liền có thể ăn cơm ngay.

Thức ăn là do giúp việc nấu, mùi vị rất ngon, một tháng lương tám ngàn tệ quả không uổng phí.

Cả nhà chú thím vừa tới, ba mẹ tào Đại Ưng liền vui ra mặt.

Tuy họ sống ở tỉnh rất thoải mái, có giúp việc lo liệu công chuyện nên hầu như họ không cần làm gì hết. Dẫu sao họ cũng đến sống ở nơi hoàn toàn mới lạ, khác xa so với ở quê nên có chút không quen.

Hiếm lắm mới thấy người thân đến thăm như hôm nay, họ đương nhiên rất vui mừng.

Sau khi ăn được một lúc, chú Tào Tiểu Hổ mới hỏi: “Dạo này anh có khoẻ không?”

Sức khoẻ Tào phụ không tốt lắm, lúc ở quê, ông uống thuốc quanh năm. Trước khi Tào Đại Ưng kết hôn với phú bà, mỗi tháng anh ta đều áp lực chuyện tiền thuốc thang cho ba mình. Bạn gái lúc đó chê anh ta, ở với anh ta không thấy tương lai nên mới chia tay rời đi.

Tào phụ cười tươi đáp: “Đại Ưng bỏ tiền mời bác sĩ đến khám cho anh, bây giờ khoẻ hơn trước nhiều rồi.”

Vì sức khỏe Tào phụ không tốt nên không thể uống rượu, hơn nữa hai giờ chiều còn phải đi gặp Giang đại sư, thế là mọi người chỉ ăn cơm chứ không uống rượu.

Chỉ ăn cơm mà không uống rượu thì bữa ăn chắc chắn không kéo dài lâu, mọi người vừa ăn vừa tán gẫu, chưa đầy hai mươi phút thì bữa cơm trưa đã kết thúc.



Hai giờ chiều.

Tào Đại Ưng dẫn gia đình chú thím đến quán trà để gặp Giang đại sư.

Được Tào Đại Ưng giới thiệu, hai bên bèn chào hỏi nhau, sau đó lại nói vài câu khách sáo qua lại.

Sau khi uống xong vài chén trà, Tào Đại Ưng mới nói: “Giang đại sư, chuyện hôn nhân của em họ tôi phải làm phiền cậu rồi.”

“Anh Tào khách sáo rồi.”

Giang Phong nhìn Tào Lan Chi, hắn hỏi: “Cô Tào, cô giới thiệu bản thân trước đi, ví dụ như tuổi tác, chiều cao, học vấn, tính cách, sở thích, …”

Tào Lan Chi đáp: “Năm nay tôi hai mươi bốn tuổi, cao một mét sáu tư, học vấn đến cấp ba, khá hướng nội, không thích náo nhiệt, thích ngồi một mình ở nơi yên tĩnh; sở thích của tôi khá nhiều, tôi thích xem phim, nghe nhạc, chơi điện thoại, đánh mạt chược, …”

Giang Phong gật đầu, sau đó lại hỏi: “Vậy cô có yêu cầu gì về đối phương không?”

Tào Lan Chi khẽ nói: “Không có yêu cầu gì đặc biệt, nhìn vừa mắt, có thể đối xử tốt với tôi là được.”

Nhìn vừa mắt là được, nghe có vẻ như không có yêu cầu gì nhưng thật ra đây lại là yêu cầu cao nhất. Vì không có tiêu chuẩn cụ thể, ai mà biết kiểu người gì mới khiến cô vừa mắt đây?

Nếu đổi thành người mai mối khác chắc phải đau đầu khi gặp phải trường hợp này mất.

Mẹ cô ấy vội nói thêm: “Tốt nhất phía nhà trai phải có gia cảnh tốt, phải có nhà có xe.”

“Thím Tào, cháu sẽ cố hết sức.”

Sau đó Giang Phong lại nhìn Tào Lan Chi, hắn hỏi: “Cô Tào, cô từng yêu ai chưa?”

Tào Lan Chi im lặng một lát rồi nói: “Từng hẹn hò một lần.”

Giang Phong bưng tách trà lên uống một hớp, Tào Đại Ưng liền vội rót thêm trà. Anh ta chỉ giúp mở đầu buổi trò chuyện rồi lặng lẽ uống trà với chú mình, còn nói chuyện gì đó thì cứ giao hết cho thím với em họ.

Lúc Tào Đại Ưng rót trà, ngón trỏ với ngón giữa tay phải của Giang Phong áp sát vào nhau, cong lại rồi gõ xuống bàn hai lần, sau đó hắn tiếp tục hỏi Tào Lan Chi: “Có tiện nói qua cô đã hẹn hò khi nào, hẹn hò được bao lâu và vì sao lại chia tay không?”

Tào Lan Chi ngại ngùng nói: “Hẹn hò hồi năm ngoái, yêu được nửa năm, vì…vì…”

Mẹ cô ấy bực tức nói: “Là do bị người ta lừa, yêu nhau nửa năm mà không biết người ta đã kết hôn rồi, thật ngốc hết chỗ nói.”

Giang Phong khuyên nhủ: “Thím Tào, không phải cô Tào ngốc, cô ấy đối xử chân thành với người khác, chỉ là gặp sai người thôi.”

Tào Lan Chi cảm động nhìn Giang Phong, hễ nhắc đến chuyện này là cô lại bị mẹ mắng, nhưng lúc đó cô chưa từng yêu đương, làm sao hiểu được nhiều như thế chứ.

Người từng bị lừa gạt, chịu thiệt mới có thể trường thành, chuyện này đặc biệt thể hiện rõ trên phương diện tình cảm. Nam nữ chưa từng yêu đương rất đơn thuần, dễ lừa gạt, nhưng những người từng bị gạt, nếu muốn gạt họ thêm lần nữa thì khó vô cùng.

Sau đó toàn là Giang Phong hỏi, Tào Lan Chi trả lời. Sau khi hỏi cặn kẽ mọi chuyện, Giang Phong bèn chuyển chủ đề sang Tào Đại Ưng, hắn hỏi: “Anh Tào, cuộc sống hôn nhân của anh thế nào?”

Tào Đại Ưng nghe thế bèn cười cươi đáp: “Cuộc sống hôn nhân rất tốt, thật cảm ơn Giang đại sư đã giới thiệu một mối hôn sự tốt như vây cho tôi.”

Giang Phong cười nói: “Anh Tào không cần khách sáo, đây là công việc của tôi, hai người có thể sống hạnh phúc cùng nhau, người làm mai như tôi cũng vui thay cho anh.”

Sau khi hỏi cuộc sống của Tào Đại Ưng sau khi kết hôn xong, Giang Phong trò chuyện thêm mười mấy phút nữa rồi mới tạm biệt rời đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận