Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 722: Nữ Sợ Gả Nhầm Chồng, Nam Cũng Sợ Cưới Nhầm Vợ (2)

Thành phố Xuyên Giang ở tỉnh Việt.

Đôi mắt Dương Chính Khoa đỏ ngầu thất thần nhìn con trai đã bị phủ vải trắng. Ông ta mới hơn năm mươi tuổi mà trông như ông cụ hơn bảy mươi tuổi.

Ông ta thật sự không biết kiếp trước mình rốt cuộc gây ra tội lỗi gì, để kiếp này ông trời phải trừng phạt ông ta như vậy.

Hai mươi bảy năm trước, con trai lớn mới năm tuổi bị đám buôn người bắt cóc, vợ chồng bọn họ tìm khắp trời nam biển bắc bao nhiêu năm, cũng không thể tìm được đứa con lớn thông minh lanh lợi kia.

Rơi vào đường cùng, bọn họ chỉ có thể lựa chọn sinh thêm một đứa.

Vì vậy, con trai nhỏ ra đời.

Vợ chồng bọn họ cố gắng chăm sóc, con trai nhỏ cũng khỏe mạnh trưởng thành, năm nay thuận lợi tốt nghiệp đại học, còn trở về giúp đỡ vợ chồng bọn họ xử lý việc kinh doanh trong nhà.

Tất cả đều rất thuận lợi, vợ chồng Dương Chính Khoa thậm chí đã tính toán xong, chờ con trai nhỏ tiếp nhận việc kinh doanh trong nhà, vợ chồng bọn họ sẽ nhờ người mai mối tìm giúp một người vợ cho nó, lại có thể yên tâm đi tìm con trai lớn.

Mấy năm nay, bọn họ vẫn không từ bỏ việc tìm kiếm tung tích của con trai lớn.

Nhưng ai có thể ngờ được, hôm nay con trai nhỏ chỉ ra ngoài mua bao thuốc lá, lại gặp này tai bay vạ gió, bị tên khốn kiếp đáng chết kia liên lụy, lập tức mất đi, đây quả thực là muốn lấy mạng của vợ chồng bọn họ mà!

Vợ ông ta chịu không nổi sự đả kích này, trực tiếp ngất đi, được đưa vào bệnh viện.

Dương Chính Khoa làm đàn ông, cho dù kiên cường hơn vợ mình, nhưng vì quá đau lòng mà ngồi ở đó không nói tiếng nào, không nghe lời khuyên của những người thân thiết.

Không biết ông ta ngây người bao lâu, mãi đến khi chị ông ta khuyên một câu, mới khiến sắc mặt ông ta có chút thay đổi.

Chỉ nghe chị ông ta khuyên: "Em trai à, người chết không thể sống lại, không ai ngờ được thằng bé lại ra đi như vậy. Nhưng em không chỉ có một đứa con là Tiểu Hổ, còn có Tiểu Long đang chờ em tìm về đấy. Em tuyệt đối phải chú ý giữ sức khỏe!"

Trái tim chết lặng của Dương Chính Khoa cuối cùng mới lại có chút sức sống, đôi môi khô khốc mấp máy, nói: "Chị, em không sao, chị không cần lo lắng."

Nguỵ mẫu nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, chịu nói chuyện là tốt rồi.

Ngụy Tuyết Phong cầm chai nước khoáng đưa tới nói: "Cậu, cậu uống hớp nước trước đã."

Dương Chính Khoa gật đầu, nhận lấy chai nước, mở nắp uống vài hớp. Chị nhắc nhở rất đúng, ông ta còn có một đứa con trai lớn đang lưu lạc ở bên ngoài. Ông ta phải tìm nó trở về, không thể để mình ngã xuống được.

Chờ cậu uống nước xong, Ngụy Tuyết Phong mới lên tiếng: "Cậu, Giang đại sư làm mai cho cháu lợi hại tới mức nào, chắc cậu đã nghe mẹ cháu nói rồi. Trước khi tới đây, cháu có hỏi thăm qua Giang đại sư, Giang đại sư nói chỉ cần cung cấp tên họ và ngày sinh tháng đẻ của em họ Tiểu Long cho ngài ấy, ngài ấy có thể tính toán giúp, xem thử có thể tìm em họ Tiểu Long về không."

Mặc dù Giang đại sư cho anh ta đủ tự tin, nhưng Ngụy Tuyết Phong nói chuyện vẫn tương đối giữ lại, nguyên nhân chủ yếu là bây giờ cậu rõ ràng đã quá đau lòng, anh ta không thể khiến cậu bị kích thích quá lớn, bằng không quá đau buồn quá vui mừng, dễ xảy ra vấn đề.

Cách tốt nhất là cho cậu chút hy vọng, giúp cậu nhanh chóng rời khỏi nỗi đau mất con mới là chuyện quan trọng nhất.

Quả nhiên, vừa nghe cháu trai nói vậy, tinh thần Dương Chính Khoa đột nhiên chấn động, sắc mặt hơi kích động hỏi: "Tiểu Phong, cháu nói thật à? Cháu không lừa cậu chứ?"

Bà Ngụy nghe vậy cũng vừa mừng vừa lo. Bởi vì cuộc hôn nhân của con trai chính là nhờ Giang đại sư mai mối, cho nên cả nhà bọn họ tương đối quan tâm Giang đại sư, tất nhiên hiểu rõ sự lợi hại của Giang đại sư.

Nhưng trước đó, cả nhà bọn họ chỉ nghĩ Giang đại sư có năng lực tuyệt đối trong vấn đề hôn nhân, chưa từng nghĩ tới năng lực cao thâm khó dò của Giang đại sư còn có thể dùng để tìm người.

Bây giờ nghe con trai nói vậy, bà Ngụy cảm thấy thật sự có thể thử cách này một lần, thất bại không sao, nếu chẳng may thành công, vậy thì tốt quá rồi.

Ngụy Tuyết Phong nói với vẻ mặt chắc chắn: "Đương nhiên là thật rồi. Giang đại sư là Thần Toán đại sư tiếng tăm lừng lẫy trong cả nước, ngài ấy chắc hẳn có thể suy tính ra vài điều, nhưng không biết cậu còn nhớ chính xác giờ sinh của em họ Tiểu Long không?"

Dương Chính Khoa nghe vậy, không hề do dự nói: "Đương nhiên là nhớ rồi. Cho dù có qua một trăm năm nữa, cậu cũng không thể quên được thời gian em họ Tiểu Long của cháu sinh ra."

Ngụy Tuyết Phong nói: "Vậy cậu nói cho cháu biết đi, cháu sẽ lập tức gửi cho Giang đại sư, nhờ ngài ấy tính toán giúp, xem thử có thể tìm được em họ Tiểu Long đã mất tích nhiều năm không."

Dương Chính Khoa kích động báo ra ngày giờ sinh của con trai lớn: "Tiểu Phong, em họ Tiểu Long của cháu sinh ra khoảng 6 giờ sáng ngày 13 tháng 8 năm 1991, mất tích là ngày mùng 6 tháng 9 năm 1996."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận