Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 824: Giang Phụ Giang Mẫu Một Năm Kiếm Được Trăm Vạn

Thôn Long Sơn.

Cả nhà Giang Phong đang ăn cơm tối.

Sau khi giúp Lý Tam Bàn và Triệu Anh đáp cầu dắt mối xong, Giang Phong tạm thời không quan tâm tới những khách hàng khác, cùng anh trai và chị dâu lái xe về nhà ăn tết.

Bây giờ bụng chị dâu đã cực kì lớn, cách ngày dự sinh cũng chỉ còn hơn một tháng mà thôi, chờ tham gia hôn lễ của em chồng là hắn vào cuối năm nay xong, chị dâu hắn sẽ phải quay lại tỉnh thành bên kia chờ sinh.

Ăn xong cơm tối, lúc ngồi ở phòng khách uống trà, Giang mẫu vẻ mặt tươi cười nói: “Năm nay thật đúng là năm đại phát của nhà chúng ta, các con có biết hai ông bà già này một năm qua đã kiếm được bao nhiêu tiền không?”

Chị dâu cười hỏi: “Mẹ, kiếm được bao nhiêu ạ?”

Giang mẫu cười đến không ngậm miệng được, nói: “Hai ông bà già này kiếm được trọn vẹn gần hai trăm văn, cùng rượu, thuốc lá, trà và các loại hải sản khô nhiều tới không đếm hết, giá trị tất cả cộng lại đã vượt qua hai trăm vạn từ lâu rồi, nếu không phải là còn đi du lịch một đoạn thời gian thì chắc chắn còn thu được nhiều hơn nữa đấy!”

Mặc dù chị dâu đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nghe được con số này thì vẫn giật nảy cả mình, sợ hãi than: “Ông trời ơi, ở dưới quê này làm mai cũng kiếm được nhiều tiền như thế sao?”

Cũng không trách cô được, văn phòng môi giới hôn nhân ở tỉnh thành năm nay đúng là kiếm được mấy ngàn vạn, nhà Giang Phi có 20% cổ phần, cũng được chia hơn ngàn vạn hoa hồng.

Nhưng văn phòng môi giới hôn nhân đó là mặt hướng cả nước, thu nhập này có thể hiểu được.

Nhưng còn ở quê, khách cơ bản cũng chỉ có thôn dân mười dặm tám hướng cái thôn này thôi, vậy mà cũng có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, cái này thật sự là nằm ngoài dự liệu của cô.

Giang Phi cười với vợ, giải thích: “Cha mẹ kiếm được nhiều tiền như vậy cũng bình thường thôi, tháng bảy năm ngoài Tiểu Phong mới bắt đầu làm mai mối, mãi cho tới trước tết văn phòng môi giới hôn nhân ở tỉnh thành mới khai trương, còn chưa được nửa năm Tiểu Phong đã kiếm được hơn mười vạn rồi.

Mà thanh danh của Tiểu Phong lúc đó còn chưa tính là lớn, hoàn toàn không so được với thanh danh như mặt trời ban trưa bây giờ, cộng thêm cha mẹ là hai người làm mai mối, dưới tình huống Tiểu Phong tìm được đối tượng xứng đôi tốt, hiệu suất làm mai mốt đương nhiên là không cần nhiều lời.

Quan trọng nhất là làm mai mối ở dưới quê này, lễ mời môi tạ môi các kiểu, cha mẹ cũng duy trì theo sách lược của Tiểu Phong.

Kết quả, ngoại trừ một số ít người ra, phần lớn đều xuất thủ không ít, tác hợp một đôi xong, tiền kiếm được so với văn phòng môi giới hôn nhân trên tỉnh thành còn nhiều hơn, một năm có thể kiếm được nhiều tiền như vậy cũng là chuyện nằm trong dự đoán.”

Chị dâu vừa nghe vừa gật đầu liên tục, cảm khái nói: “Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì thật khó mà tin nổi làm mai mối ở nơi thôn quê một sào đất này lại cũng có thể dễ dàng kiếm được trăm vạn.”

Giang Phong cười nói: “Bất kể là ngành nghề gì, một khi độc quyền thì chắc chắn sẽ kiếm được lời lớn, bây giờ ở thôn quê này, khắp mười dặm tám hướng, việc làm mai mối đã do nhà ta độc quyền toàn bộ, đừng nói là trấn Thanh Hà, ngay cả người mai mối ở mấy trấn quanh đây cũng không sống được nữa, ở sau lưng còn không biết đã chửi chúng ta thành cái dạng gì rồi đấy!”

Giang phụ nói tiếp: “Chúng ta cũng coi như là chặt đứt đường sống của người ta ở sau lưng mắng mấy câu cũng là bình thường, dù sao thì bọn họ có mượn được một trăm lá gan đi nữa cũng không dám ở trước mặt chúng ta nói cái gì.”

Giang mẫu cười ha hả: “Bà Lý thôn bên cạnh mấy đứa vẫn còn nhớ chứ? Trước khi Tiểu Phong nhà ta trở thành người mai mối, ở thôn chúng ta và mấy thôn quanh đây chỉ có bà Lý là người mai mối nổi tiếng nhất, khi đó bà ta cũng kiếm được không ít tiền, đặc biệt là dịp tết xuân, tùy tiện phất tay một cái cũng có thể kiếm được hơn vạn.

Nhưng nguyên cả năm nay, mẹ nghe nói lúc đầu năm bà ta cũng chỉ tác hợp được một đôi, kiếm được hơn vạn tiền mai mối, sau đó cũng chẳng có ai tới chỗ bà ta làm mai mối nữa, hẳn là bà ta hận chết nhà chúng ta đi, ở sau lưng nói xấu Tiểu Phong nhà chúng ta không ít, chỉ là không có ai để ý tới bà ta mà thôi.”

Giang Phong nói: “Không cần để ý đến người ta, người ta dù sao cũng không tạo nổi sóng gió gì, chỉ cần không phải ở trước mặt nói, chúng ta cứ coi như không có chuyện này, chờ một thời gian dài rồi bác ấy cũng sẽ chậm rãi chấp nhận thực tế thôi.”

Giang mẫu gật đầu: “Mẹ mới không thèm để ý đến người ta đâu!”

Con trai nhà mình bây giờ đã có tài sản trăm triệu, những người quen của nó đều là đại nhân vật có tiền có thể, nhìn tương lai trước mắt tài sản của con trai mình có thể vượt qua trăm chục triệu, tầm mắt của bà đã không còn là của một người làm nông ở nông thôn nữa, tự nhiên sẽ không chấp nhặt dạng người như bà Lý.

Cùng lúc đó.

Bà Lý thôn bên cạnh đang ốm yếu nằm ở trên giường, bà đây là bị tâm bệnh.

Làm một người mai mối có thâm niên, bà Lý nhờ có cái miệng biết ăn nói mà trong hai mươi năm qua tác hợp không biết bao nhiêu đôi vợ chồng, mò được không biết bao nhiêu tiền mai mối.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận