Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 714: 1.88 Triệu Tiền Sính Lễ (3)

Giang Phong vừa pha trà vừa cười nói: "Ông nội Khúc, bà nội Khúc, chú Khúc, dì Khúc, chỗ chúng cháu nằm nơi hoang vu hẻo lánh, giao thông cũng không phải là rất thuận tiện, các người đi đường cực khổ rồi."

Bà nội Khúc khoát tay cười nói: "Không cực khổ, chỗ này có non xanh nước biếc, trên đường đi bà có ngắm nhìn phong cảnh xung quanh, phong cảnh núi non đúng là đặc sắc."

Ông nội Khúc từ lúc lên lầu đã không ngừng đánh giá phòng khách cực lớn này, vừa nhìn vừa cảm khái: "Thông gia, phòng này được trang trí thật tốt, chắc là tốn không ít tiền đúng không?"

Giang phụ cười nói: "Không tốn bao nhiêu tiền, nhà được xây trên mảnh đất của cháu, chủ thầu hỗ trợ xây nhà là một khách hàng của Tiểu Phong. Người ta ngay cả tiền công đều không thu, chỉ cần bỏ ra chút tiền mua vật liệu xây dựng mà thôi."

Khúc phụ nói: "Nếu như nhà như vậy mà đặt tại thành phố lớn thì ít nhất cũng phải chục triệu trở lên, với cùng một số tiền, nhưng ở nông thôn lại dễ chịu hơn thành phố gấp mười lần."

Khúc mẫu nói: "Ở nông thôn đúng là dễ chịu, chỉ là điều kiện giáo dục thấp hơn thành phố lớn một chút." Không hổ là phó hiệu trưởng dạy học nhiều năm, vừa bắt đầu đã là vấn đề giáo dục.

Giang phụ thở dài: "Điều kiện giáo dục ở nông thôn đúng không được tốt cho lắm, giống như thôn chúng tôi, có rất nhiều người đều chỉ học xong chín năm giáo dục bắt buộc liền bỏ học làm việc, trong mười đứa nhỏ chưa chắc đã có một đứa là sinh viên đại học."

Khúc mẫu khen: "Điều kiện giáo dục kém hơn thành thị, ông thông gia lại có thể bồi dưỡng được hai sinh viên 985 ưu tú, đúng là lợi hại, chúng tôi đều phải học tập ông."

Giang phụ nghe vậy thì lắc đầu liên tục, ngượng ngùng nói: "Bà thông gia quá khen rồi, nói ra cũng không sợ các người chê cười. Chúng tôi nào biết cách bồi dưỡng trẻ nhỏ chứ, thậm chí còn chưa từng dạy học cho chúng từ nhỏ đến lớn. Tiểu Tuyết và Tiểu Phong có thể thi đậu đại học 985, đều dựa vào sự cố gắng của bọn chúng, không có một chút quan hệ gì với chúng tôi cả."

Khúc mẫu nghe vậy thì hơi sững sờ, lập tức cười nói: "Đó cũng là nhờ ông thông gia đã cung cấp môi trường học tập tốt đẹp cho bọn nhỏ, cộng với Tiểu Tuyết và Tiểu Phong đều thông minh tuyệt đỉnh, lại chăm chỉ ham học, có thể thi đậu đại học 985 cũng không có gì kỳ quái."

Sau đó, mọi người vừa uống trà vừa trò chuyện vấn đề giáo dục, trò chuyện xong giáo dục lại trò chuyện về phong tục tập quán.

Người Giang gia đều có kinh nghiệm làm mai phong phú, luyện mồm mép vô cùng lợi hại, ai nấy đều biết ăn nói, dễ dàng khiến cho người Khúc gia cảm thấy dễ chịu, không lạnh nhạt một ai cả.

Đến mười một giờ, Giang mẫu đã làm xong đồ ăn, đám người liền nhập tiệc ăn cơm.

Bởi vì người Khúc gia đã đánh tiếng trước khi đưa sính lễ tới, cho nên Giang gia chuẩn bị đồ ăn cực kì phong phú, có thể nói là món gì cần có đều có.

Cộng với tay nghề nấu ăn của Giang mẫu tăng mạnh trong một năm gần đây, người Khúc gia vừa ăn vừa khen không dứt miệng.

Bữa cơm này, chủ và khách đều ăn vô cùng vui vẻ.

Bắt đầu ăn từ mười một giờ trưa đến hai giờ chiều mới tan cuộc, ăn trong ba giờ. Người Khúc gia ngoại trừ Khúc mẫu làm tài xế ra thì những người khác bao gồm cả ông nội Khúc và bà nội Khúc đều uống rượu.

Sau khi tan tiệc, mấy người lại lên lầu uống trà nửa giờ, người Khúc gia mới đứng dậy cáo từ.

Sau khi hai nhà khách sáo một phen, Giang Tuyết liền mang theo hộ khẩu, lái xe rời đi cũng người Khúc gia. Cô lần này là cùng Khúc Văn Hoa về thành phố của bọn họ để đăng ký kết hôn.

Tuy nói ở huyện thành này cũng có thể đăng ký kết hôn, nhưng làm như vậy giống như là đang chọn rể vậy, cho nên Giang phụ Giang mẫu vẫn dặn dò con gái theo nhà trai về bên kia đăng ký kết hôn.

Chờ người Khúc gia rời đi về, thôn dân sớm đã chờ đến mòn con mắt cuối cùng cũng không nhịn được nữa, hướng về phía Giang gia như ong vỡ tổ, nói gần nói xa nghe ngóng chuyện sính lễ.

"Thím Giang, thông gia cho các người bao nhiêu sính lễ vậy, chúng tôi đứng nhìn từ xa, hình như có một giỏ tiền mặt lớn, nhìn độ dày chắc là hơn một triệu đúng không?"

"Thím Giang, thông gia này đúng là được đó nha, ra tay thật hào phóng."

"Thím Giang, chúng tôi có thể đi vào xem sính lễ một chút không?"

"Thím Giang…"

Giang mẫu vui vẻ nói: "Tất cả vào đi, lễ hỏi là 1.88 triệu, tôi đã nói là nhà bọn họ có thể cho bao nhiêu sính lễ cũng được, không nghĩ tới nhà bọn họ lại chuẩn bị nhiều sính lễ như vậy."

Đám người nghe được đều không khỏi hít vào một hơi, cho dù bọn họ đều suy đoán sính lễ hơn một triệu, nhưng mà không nghĩ tới sẽ là 1.88 triệu. Ai nấy đều ao ước, cũng không nhịn được mà vuốt mông ngựa.

Không bao lâu sau, Giang mẫu mở cửa phòng chứa sính lễ ra, để các thôn dân đi vào tham quan.

Nhìn thấy 1.88 tiền mặt được đóng gói vô cùng tinh mỹ, các thôn dân đều được mở rộng tầm mắt, vây quanh ở nơi đó lên tiếng khen ngợi. Cho dù Giang mẫu không nhắc nhở thì cũng không có người nào ngốc mà chủ động đưa tay sờ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận