Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 219: Cưới Được Cô Gái Tốt Giàu Ba Họ, Cưới Phải Cô Gái Xấu Khổ Ba Đời

Trấn Ngũ Phúc.

Thôn Kinh Quang.

Tay trái Trương Đức Nguyên cầm tẩu thuốc, tay phải nhét thuốc lá vào trong đó, sau đó bấm bật lửa, một ngọn lửa xuất hiện, thuốc lá bắt lửa, ông hút nhẹ một ngụm.

Hút vài hơi, thổi một chút lên ống khói, tẩu thuốc liền tắt, sau đó ông lại nhét một nhúm thuốc lá vào trong tẩu thuốc, lặp lại động tác vừa rồi.

Làm năm, sáu lần như thế, Trương Đức Nguyên mới thỏa mãn mà gác tẩu thuốc sang một bên.

Thế hệ trước của huyện Bách Lương, chỉ cần là người biết hút thuốc lá, thì đa phần đều sẽ hút điếu cày.

Vì thế ở vùng nông thôn của huyện Bách Lương, hầu như ở cổng nhà nào cũng có tẩu thuốc, nó được làm từ một đoạn trúc hoặc tre, chẻ nửa phần trên ống trúc ra, lựa chọn một vị trí thích hợp trong ống trúc khoét 1 lỗ nhỏ, sau đó dùng một ống trúc dài cỡ 20cm cắm vào, đổ vào trong đó một lượng nước vừa phải, khi hút sẽ nghe được những tiếng rít vang, vậy là hoàn thành.

Đương nhiên, nói thì đơn giản, nhưng muốn làm ra được thì không hề dễ.

Người bình thường tuy có thể làm ra được một tẩu thuốc có tiếng rít vang, nhưng mà âm thanh đó giống như tiếng nhạc vậy, không chuẩn. Còn người có tay nghề cao làm thì không chỉ vang lên được âm thanh dễ nghe, mà còn có thể vang lên rất lâu.

Mặc dù hút thuốc rất thoải mái, nhưng Trương Đức Nguyên vẫn đang cố nén giận trong lòng.

Lúc nãy ông lại cãi nhau với bạn già, nguyên nhân rất đơn giản, lúc bạn già đi vệ sinh, phát hiện nhà vệ sinh hết giấy, sau đó bà ấy liền đi ra ngoài bắt lấy Trương Đức Nguyên để chửi.

Đại khái ý chính là mắng Trương Đức Nguyên đi vệ sinh xong, dùng hết giấy rồi mà không chịu thay giấy, từ chuyện đó bắt đầu lôi thêm những chuyện khác, mắng cho Trương Đức Nguyên đau hết cả đầu.

Trương Đức Nguyên nghe như thế thì cực kỳ tức giận, chỉ là quên thay giấy vệ sinh thôi mà, cần phải nâng chủ đề lên cao tới như vậy sao?

Ông đã sống chung với bà ấy mấy chục năm rồi, thực ra biết rất rõ tính mà, chỉ cần không để ý tớt bà ấy, thì sau khi mắng hơn mấy phút sẽ tự động mệt, không nói nữa.

Nhưng mà sao Trương Đức Nguyên nhịn được việc này, cho nên lập tức cãi nhau rùm beng với bà, kết quả là bà ấy càng mắng càng hăng, cãi nhau với Trương Đức Nguyên gần nửa tiếng, nhờ con trai và con dâu khuyên ngăn mới chịu lắng xuống.

Chỉ vì chuyện thay giấy vệ sinh mà cãi nhau tới mức này, hai người đúng là bát tự không hợp.

Lúc trước mắt bị quỷ ám hay sao mà nhìn trúng bà ấy, thật không thể hiểu nổi!

Ngày mai con trai nhỏ sẽ trở về, lúc đó ông nhất định phải đi tới nhà Giang đại sư ở trấn Thanh Hà mời làm mai mối mới được, hôn nhân là chuyện hạnh phúc cả đời, quan trọng hơn tất cả những thứ khác.

Tuyệt đối không để cho cuộc hôn nhân của con trai ông như ông.

...

Bởi vì Trương Dung Oánh chỉ xin nghỉ phép có hai ngày, cho nên cô chỉ ở lại Giang gia một đêm. Sáng hôm sau, khi thực hiện đốt lửa xong, cô lập tức bảo Giang Phi đưa mình về tỉnh thành.

Những thân thích khác sau khi ăn xong tiệc đốt lửa cũng trở về rồi!

Ngoại trừ bà ngoại bị ba anh chị em Giang Phong cực lực giữ lại, thì chỉ còn một nhà ba người cô nhỏ là chưa đi về.

Bây giờ đã là cuối năm, ngày nào cũng có mấy nhóm người làm công đi xe tải về, hầu như đều là xe cũ ở nhà, đây là phương thức về nhà thường thấy nhất của người làm công trong suốt mười năm qua.

Đi xe tải về thuận tiện hơn rất nhiều so với việc ngồi xe rồi lại đổi chuyến xe để về, thứ hai là do giá cả không quá đắt, cho nên vừa tới cuối năm, người làm công của cả trấn hoặc là trấn bên cạnh đều sẽ tập hợp lại, lên xe tải về nhà.

Những người làm công đó trở về, trấn cũng theo đó mà náo nhiệt lên.

...

Giang Văn Đông - người đã từng làm lão đại trong bảng xếp hạng những người ế ở thôn Long Sơn, sau khi kết hôn liền 'thoái vị nhường chức' cho em trai của mình là - Giang Văn Tây, đẩy anh ta lên ghế đầu bảng.

Hai anh em thay phiên nhau ở nhà chăm sóc cho người ông đã bị tê liệt và cha, năm nay Giang Văn Đông ở nhà chăm sóc bọn họ, sang năm sau sẽ đến lượt em trai Giang Văn Tây chăm sóc.

Cho nên ngày 21 năm nay Giang Văn Tây trực tiếp nghỉ việc, trở về!

Bởi vì vợ đã mang thai ba, bốn tháng, cho nên Giang Văn Đông không cho vợ động tay vào mấy chuyện bếp núc, mà trực tiếp xuống bếp nấu ăn.

Lúc ăn cơm, Trâu Tiểu Ngân nói:

"Em trai, bà mai Tiểu Phong của thôn Long Sơn chúng ta về nhà ăn tết, tranh thủ giải quyết việc chung thân đại sự của em trong dịp tết này luôn đi, nếu không qua năm sau, Tiểu Phong lên tỉnh thành lại, chẳng biết phải kéo dài tới bao giờ!"

Giang Văn Đông vừa gắp đồ ăn, vừa nói:

"Phải mau chóng giải quyết chuyện này, ngày mai anh sẽ đi mua quà tặng, mang sang nhà người ta mời mai."

Giang Văn Tây uống một hớp rượu, thở dài:

"Với hoàn cảnh nhà đình nhà chúng ta, em không có dũng khí để đi ra mắt, trong lòng luôn cảm thấy người ta sẽ không nhìn trúng mình, có đi cũng chỉ xấu hổ mà thôi!"

Trâu Tiểu Ngân nói:

"Em đừng có suy nghĩ như thế, anh của em cũng giống em, thậm chí còn lớn tuổi hơn, nhưng mà chẳng phải anh ấy đã cưới được chị về nhà rồi sao?"

Giang Văn Tây nói:

"Chuyện đó là do anh em may mắn, gặp được một người tốt như chị dâu, nếu mà gặp phải người khác thì khó mà nói trước được!"

Giang Văn Đông nuốt đồ ăn ở trong miệng xuống, nói:

"Em phải tin vào năng lực mai mối của Tiểu Phong, cho tới tận bây giờ, Tiểu Phong mai mối lần nào cũng thành công, chưa nghe ai nói rằng muốn ra mắt lần thứ hai cả."

Trâu Tiểu Ngân gật đầu, nói:

"Đúng thế, anh em nói rất đúng, năng lực làm mai mối của Tiểu Phong rõ như ban ngày, dù em không có lòng tin vào mình, thì cũng phải có lòng tin vào Tiểu Phong!"

Lời này quả nhiên thuyết phục được Giang Văn Tây, anh suy nghĩ một chút, sau đó gom góp dũng khí, nói:

"Được, vậy em sẽ đi thử một lần!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận