Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 866: Tự Làm Mai Mối Cho Chính Mình (3)

Mà tòa nhà lớn này tối thiểu cũng được hai, ba năm, coi như là một nguồn thu không nhỏ, hắn đang chuẩn bị để cha mẹ mình tới mở tiệm.

Nếu thật sự kiếm được tiền thì về sau có thể chủ động tìm cơ hội, mở thêm nhìn cửa hàng nhỏ dạng như vậy nữa, chưa nói tới phát tài, nhưng ít nhất chi tiêu trong tay cũng thoải mái hơn.

Sau khi rửa mặt, Hứa Bằng Phi liền gọi điện cho cha mình, nói chuyện mở cửa hàng nhỏ thật cẩn thận với cha một lần, cuối cùng kết lại: “Cha, đây là buôn bán độc quyền, chắc chắn sẽ kiếm lời, trước chạy đến tỉnh thành chuẩn bị kĩ lưỡng đã, đợi khi nào mẹ bán hết gà vịt trong nhà đi rồi thì sẽ lên phụ giúp cha.”

Điều kiện tốt như vậy, dù là người không hiểu việc buôn bán kinh doanh cũng biết rõ mở tiệm như vậy nhất định có thể kiếm được tiền, bởi vậy, Hứa phụ cũng không do dự gì, nói thẳng: “Được, vậy ngày mai cha sẽ xuất phát tới tỉnh thành.”

“Vâng, vậy cha nói với mẹ con một tiếng, ngay mai lúc lên đến nơi thì nhớ gọi điện cho con, con đi đón cha.”

Chờ cúp điện thoại rồi, Hứa Bằng Phi liền ra ngoài chuẩn bị làm chút gì đó ăn, sau đó tới tòa nhà lớn kia của Trần tổng tìm quản lí Trương, xác định lại chuyện cửa hàng nhỏ.

Vừa mới ngồi lên chiếc xe mười vạn, điện thoại của hắn lại kêu lên, Hứa Bằng Phi cầm điện thoại lên xem, phát hiện là số lạ, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn nghe máy.

Hắn bây giờ lớn nhỏ gì cũng có chút tiếng tăm, lúc nào cũng có khách tìm tới mời hắn ra mặt giải quyết chút chuyện phiền toái, hắn đương nhiên sẽ không từ chối nhận điện thoại lạ, trừ khi biết rõ đó là điện thoại quấy rầy.

Điện thoại vừa kết nối, Hứa Bằng Phi liền lên tiếng chào hỏi: “Alo, xin chào!”

Một giọng nữ vang lên từ trong điện thoại: “Xin chào, xin hỏi đây có phải số của Hứa Bằng Phi không?”

Hứa Bằng Phi đáp: “Tôi là Hứa Bằng Phi, xin hỏi cô là ai? Tìm tôi có chuyện gì không?”

Giọng nữ đáp: “Tôi tên là Quách Băng Băng, có chút việc muốn gặp mặt nói chuyện với anh, không biết anh có tiện không?”

Hứa Bằng Phi không lập tức đồng ý, mà hỏi ngược lại: “Cô Quách, cô muốn nói chuyện gì với tôi?”

Quách Băng Băng liền nói: “Muốn nói chuyện tình cảm với anh, đơn giản mà nói chính là muốn giới thiệu đối tượng cho anh, không biết gần đây anh có ý định kết hôn gì không?”

“Cho nên, cô là người mai mối?”

“Hôm nay là ngày đầu tiên tôi làm mai mối, soái ca cho tôi chút thể diện được chứ?”

“Được thôi, mỹ nữ, giờ cô đang ở đâu?”

“Tôi đang ở cửa ra vào cửa hàng trà sữa xx, đường xx, khu Giang Nam, anh mau qua đây đi!”

“Vừa đúng lúc tôi ở cách đó không xa, vậy cô chờ tôi một chút, mấy phút nữa tôi sẽ tới.”

“Được, vậy tôi chờ anh.”

“Ừ, lát nữa gặp.”

“Lát nữa gặp.”

Sau khi cúp điện thoại, Hứa Bằng Phi liền lái xe tới chỗ cần tới.

Mấy phút đồng hồ sau, Hứa Bằng Phi đỗ xe xong liền tiến vào cửa hàng trà sữa xx.

Lúc này, khách trong cửa hàng trà sữa cũng không nhiều, chỉ có bốn vị khách ngồi ở đó, trong đó có một cặp đôi yêu nhau, cùng một nam một nữ khác, ánh mắt của Hứa Bằng Phi liền khóa chặt trên người vị khách nữ kia.

Vị khách nữ đón được ánh mắt của hắn, mỉm cười chào hỏi: “Hứa soái ca.”

Hứa Bằng Phi lúc này mới xác nhận được thân phận của cô, vừa đi tới vừa chào hỏi: “Cô Quách.”

“Đây là trà sữa tôi gọi trước cho anh.” Thấy Hứa Bằng Phi ngồi xuống trước mặt mình rồi, Quách Băng Băng liền đưa một cốc trà sữa cho hắn.

Hứa Bằng Phi nói tiếng cảm ơn, nhận lấy cốc trà sữa, cắm ống hút, hắn vừa rời giường, khẩu vị cũng không quá tốt, uống cái này vào cảm thấy thật thoải mái.

“Mỹ nữ, hai chúng ta vốn không quen biết, cô biết được số điện thoại di động của tôi thế nào vậy, hơn nữa vì sao lại muốn giới thiệu đối tượng cho tôi?

Lúc này, Quách Băng Băng đã yên lặng quan sát hắn được một lát, tóm lại, ấn tượng đầu tiên cũng không tệ lắm, năng lực suy tính nhân duyên của ông chủ nhà cô quả nhiên không tầm thường, lựa chọn đối tượng hoàn toàn phù hợp với thẩm mỹ của cô.

Quách Băng Băng không có kinh nghiệm làm mai mối, nghe thấy câu hỏi này của Hứa Bằng Phi, tính tình thẳng thắn sảng lãng, cô cũng lười vòng vèo, trực tiếp nói rõ: “Hứa Bằng Phi, thật không dám giấu giếm, anh là do ông chủ của tôi giới thiệu cho tôi, trước đó tôi có nói muốn giới thiệu đối tượng cho anh, nhưng thật ra là giới thiệu chính mình, anh hãy nhìn kỹ một chút xem, cảm thấy tôi thế nào?”

Hứa Bằng Phi nghe xong thì trợn mắt há mồm, còn có loại tự làm mai mối cho chính mình sao?

Có điều, kinh ngạc thì kinh ngạc, Hứa Bằng Phi vẫn cẩn thận quan sát đối phương một lần, phát hiện cô gái trước mắt này tướng mạo mặc dù không tính là xinh đẹp, nhưng trên người lộ ra khí khái hào hùng, thoáng thấy rất dễ nhìn.

Bây giờ đã là cuối tháng ba, thời tiết ở Quế tỉnh đã dần trở nên ấm áp, Quách Băng Băng mặc một chiếc áo len dài tay, bên dưới mặc quần jean, để lộ dáng người chuẩn của mình.

Có sao nói vậy, Hứa Bằng Phi thật sự cảm thấy đối phương không tệ lắm, khiến hắn nhìn có chút rung động.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận