Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1190: Giờ Phút Này, Tôi Muốn Ngâm Một Bài Thơ (2)

Tỉnh thành tỉnh Hồ Nam.

Chuyện mua bán, sáp nhập công ty rầm rộ xôn xao trước đó cuối cùng cũng hạ màn kết thúc, tập đoàn Hạ thị thành công rắn nuốt voi, thành công mua lại tập đoàn Kha thị giá trị hơn mấy tỷ, hợp thành một công ty tập đoàn hoàn toàn mới.

Có điều, thứ khiến bên ngoài phải lau kính mà nhìn chính là tổng giám đốc công ty tập đoàn mới không phải là vị Hạ tổng kia của tập đoàn Hạ thị, cũng không phải là vị Kha tổng kia của tập đoàn Kha thị, mà là con trai của Kha tổng, Kha Bảo Cường.

Người biết chuyện đều rõ hai nhà Kha Hạ vừa kết thành thân gia, nhưng đều xem không hiểu hành động của công ty tập đoàn hai nhà, nếu như hai nhà muốn hoàn toàn dung hợp thành một nhà, vậy cũng nên là tập đoàn Kha thị có quy mô con lớn mua lại tập đoàn Hạ thì quy mô nhỏ hơn, sao lại ngược lại thành tập đoàn Hạ thị mua lại tập đoàn Kha thị thế này?

Hơn nữa, sau lần mua bán này, cả người phụ trách cũ của tập đoàn hai nhà đều lui khỏi vị trí tuyết hai, để Kha Bảo Cường trẻ tuổi lên làm người quản lý mới của công ty tập đoàn, khiến bên ngoài cảm thấy rằng đằng sau vụ sáp nhập này còn điều gì đó bí ẩn nữa.



Biệt thự Kha gia.

Kha Xương Quần và Kha Bảo Cường ngồi đối diện nhau.

Lúc này, Kha Xương Quần không còn vẻ hăng hái như ngày xưa nữa, vẻ mặt ông tiều tuỵ, trên đầu có thêm không ít tóc bạc, ông nhìn con trai Kha Bảo Cường của mình, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: “Vì sao?”

Kha Bảo Cường lạnh lùng nói ra: “Vì sao trong lòng cha không rõ sao? Con không đưa cha vào ngục giam là đã xem xét tình cha con chúng ta lắm rồi!”

Kha Xương Quần nhìn vẻ mặt lạnh lùng của con trai, vẫn không rõ rốt cuộc có phải là chuyện của mình và Quan Tử Duyệt đã bại lộ hay không, không nhịn được hỏi: “Con biết chuyện này từ lúc nào? Có phải là con và người Hạ gia đã cùng nhau bày ra hay không? Mẹ con đóng vai diễn gì trong này? Vị Giang đại sư giúp các con đáp cầu dắt mối kia, có phải cậu ta cũng tham dự vào việc này không?”

Kha Bảo Cường thản nhiên đáp: “Cha không cần phải hỏi nhiều như vậy, biệt thự này con để lại cho cha, tiếp theo đó con sẽ sắp xếp người chăm sóc cha, cha cứ thành thành thật thật sống nốt quãng đời còn lại đi!”

Kha Xương Quần nhìn hắn thật sâu một cái, nói: “Bảo Cường, ta là cha con, tất cả của con, bao gồm cả sinh mệnh, đều là cha cho con, con lại đối đãi với cha mình như vậy sao?”

Kha Bảo Cường vẻ mặt bình tĩnh nói: “Chính bởi vì cha là cha con, cho nên con mới không đưa cha vào ngục giam, còn để lại biệt thự này cho cha ở, mời người chăm sóc cho cha, giúp cha an hưởng tuổi già, đổi là là người khác, cha cho rằng họ còn có cơ hội nói chuyện với con sao?”

Kha Xương Quần nhìn hắn, tiếp tục nói: “Một con đàn bà mà thôi, có cần phải như vậy không?”

Bây giờ Kha Bảo Cường đã có thể khống chế tâm tình mình rất tốt, nhưng câu nói này của cha hắn vẫn suýt chút nữa đã phá vỡ toàn bộ phòng ngự của hắn, hắn đè nén giận dữ, nói: “Một con đàn bà mà thôi, cha nói cũng thật là nhẹ nhàng mà, cha cho rằng cô ấy là phụ nữ trong hội sở sao? Đó chính là người phụ nữ con chuẩn bị cưới về làm vợ đấy!”

Kha Xương Quần trầm mặc!

Kha Bảo Cường cũng không có hứng thú ngồi nói chuyện với ông, đứng lên muốn rời đi: “Cha tự giải quyết cho tốt đi!”

Kha Xương Quần không nói gì, bình tĩnh ngồi ở chỗ đó, nhìn xem đứa con trai độc nhất của mình đi ra khỏi biệt thự, ông biết rõ con trai mình đi lần này, đoán chừng sẽ không bao giờ trở lại gặp ông nữa!

Đối với chuyện lần này, trong lòng Kha Xương Quần rốt cuộc có chút hối hận nào hay không, cũng chỉ có bản thân ông mới biết được.



Gần một tiếng sau.

Kha Bảo Cường trở lại một biệt thự khác, đây là căn biệt thự hắn mới mua gần đây.

Nhìn thấy con trai trở về, Đồng Lệ Toa lập tức lên tiếng hỏi: “Bảo Cường, lão già đáng chết kia có làm khó con hay không vậy?”

Sau khi bà biết rõ lão già đáng chết kia ngay cả con dâu tương lai của mình cũng không buông tha, ngại quyền lực tài chính đều nằm trong tay ông ta, bà chỉ có thể nuốt giận vào bụng, không dám tuỳ tiện trở mặt với ông ta.

Nhưng điều này không có nghĩa là trong lòng bà không oán, sau khi biết rõ con trai đã liên hợp với vị Giang đại sư có năng lực thần quỷ khó lường kia định thu thập lão già đáng chết đó, Đồng Lệ Toa liền giơ hai tay tán thành.

Bây giờ con trai đã thuận lợi đoạt quyền, hơn nữa còn trở thành tổng giám đốc tập đoàn mới, Đồng Lệ Toa có chỗ dựa vào liền không chút do dự rời khỏi lão già chết tiệt bà đã chịu đựng biết bao lâu nay kia.

Kha Bảo Cường lắc đầu đáp: “Ông ấy không làm khó con, cũng không có năng lực làm khó con, nửa đời sau con cam đoan, ngoại trừ lo cho ông ấy áo cơm không lo ra, con sẽ không bao giờ gặp lại ông ấy nữa!”

“Còn để cho ông ta có mặt mũi sống nửa đời sau, ông ta nên biết thỏa mãn rồi!”

Nói đến đây, Đồng Lệ Toa cũng không muốn nhắc tới lão già đáng chết kia nữa, nhìn về phía con dâu nói: “Vũ Hà, bây giờ công ty tập đoàn mới có rất nhiều chuyện cần xử lý, con có muốn từ chức để đến tập đoàn cùng Bảo Cường quản lý tập đoàn không?”

Hạ Vũ Hà lắc đầu nói: “Mẹ, con không có hứng thú với chuyện buôn bán, công ty tập đoàn có Bảo Cường quản lý là đủ rồi, hơn nữa cha con cũng có thể hỗ trợ, con vẫn thích cuộc sống cảnh sát hình sự của mình hơn.”

Đồng Lệ Toa nói: “Được rồi, có thể làm công việc mình yêu thích cũng là một chuyện hạnh phúc, có điều con phải chú ý an toàn, không thể vọt tới tuyến đầu được.”

Hạ Vũ Hà cười nói: “Cảm ơn mẹ đã quan tâm, con sẽ chú ý.”

Kha Bảo Cường nói: “Hiện tại chuyện công ty tập đoàn đã giải quyết xong, trong việc này, chúng ta cũng mang đại ân với Giang đại sư, ngoài ra cậu ấy còn giúp tác hợp vợ chồng chúng con nữa, mẹ xem xem nên đưa lễ gì thì phù hợp?”

Nghe con trai nhắc đến Giang đại sư, tâm tình Đồng Lệ Toa cũng tương đối phức tạp, nếu như vào lần đầu Giang đại sư chủ động đến cửa làm mai mối cho con trai bà, bà không tự cao tự đại từ chối người ta ngoài cửa, thì con dâu của bà đã không phải Hạ Vũ Hà, mà chính là thiên kim tập đoàn Lê thị ở Quế tỉnh.

Như vậy thì lão già đang chết kia cũng sẽ không làm ra chuyện đào tro kinh tởm như thế, bà cũng sẽ không đến nỗi từng tuổi này rồi còn mỗi người đi một ngả với chồng mình.

Có thể nói, một bước đi sai lầm của bà trước đó đã hoàn toàn thay đổi số mệnh nhà bọn họ.

Cũng may, sau khi mọi chuyện xảy ra, bà đã mặt dày đi tới chỗ Giang đại sư, cầu xin cậu ta giúp bà tìm kiếm đối tượng cho con trai, như vậy mới có được đứa con dâu ưu tú như bây giờ.

Bây giờ con trai bà nhắc tới chuyện hậu tạ Giang đại sư, Đồng Lệ Toa cũng giơ hai tay đồng ý, mà lễ này cũng không thể nhẹ được, phải cân nhắc thật kĩ xem nên tặng cái gì mới phù hợp.

Hạ Vũ Hà nghe vậy cũng vắt óc suy nghĩ, việc tặng quà thật ra cũng là một môn học vấn, nếu chuẩn bị được tốt thì chính là làm ít công to, còn nếu như không tốt thì chính là làm nhiều công ít.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận