Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1002: Trên Đời Này Lại Có Kỳ Nhân Như Giang Đại Sư (2)

Sáng ngày hôm sau.

Sau khi ba người Cát gia ăn sáng, liền mang theo quà tặng cùng tiến về văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

"Chào ba vị quý khách, hoan nghênh tới phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.” Sau khi tiến vào phòng môi giới hôn nhân, lập tức liền có chị gái tiếp khách tươi cười tiếp đãi.

"Chào cô!" Cát mẫu cười rồi tiếng chào hỏi: "Chúng tôi là đến tìm Giang đại sư, xin hỏi hắn ở đây không?"

"Ông chủ ở đây, mời ba vị chờ một chút."

"Được rồi, làm phiền cô rồi!"

"Không cần sáo!"

Một phút sau, chị gái tiếp khách quay về, nói: "Ba bị quý khách, ông chủ chúng tôi cho mời."

Thế là, ba người Cát gia tiến vào văn phòng của ông chủ dưới sự dẫn đường của chị gái tiếp khách, gặp được Giang đại sư trẻ tuổi đẹp trai.

Giang Phong đã sớm quen với tràng diện khách hàng mang theo quà tặng đến nhà mời môi rồi, hai bên bắt chuyện qua, sau một phen khách sáo mới nói về chuyện chính.

Người lên tiếng là Cát mẫu, chỉ nghe nàng nói: "Giang đại sư, một nhà chúng tôi là nghe danh mà đến, muốn mời ngài tìm kiếm đối tượng giúp con trai chúng tôi."

Giang Phong cười nói: "Dì khách sáo rồi, đây là công việc của cháu, mời nói đơn giản về tình huống gia đình của các người và tình huống của con trai gì."

Hai cha con Cát gia đều không nói gì, vẫn là Cát mẫu ra mặt giới thiệu: "Chúng tôi là người Trung Hải, có được mấy căn bất động sản có vị trí không tệ, tiền tiết kiệm trong nhà có khoảng tám chữ số, điều kiện của gia đình có thể nói là so với bên trên thì không đủ, nhưng so với bên dưới thì lại có thừa."

Nghe đến đó, Giang Phong không khỏi cười nói: "Dì quá khiêm nhường rồi, điều kiện gia đình này đã mạnh hơn 95% trở lên đồng bào trong nước rồi."

Đây cũng không phải là lời nịnh nọt, Trung Hải là trung tâm tài chính cả nước, giá trị của mấy bất động sản có vị trí không tệ mà Cát mẫu nói tuyệt đối vượt qua một mục tiêu nhỏ.

Cho dù trong nước gần đây không ngừng xuất hiện phú hào, nhưng phú hào có tài sản vượt qua một mục tiêu nhỏ vẫn chỉ một nhóm người nhỏ mà thôi.

Cát mẫu cười cười, lập tức giới thiệu về con trai của mình: "Con trai tôi năm nay 21 tuổi, cao 1m78, trước mắt đang du học tại đại học Tokyo Nhật Bản, sang năm liền tốt nghiệp đại học."

Giang Phong nhìn về phía Cát Kiếm Minh, cười hỏi: "Người anh em, cậu còn chưa tốt nghiệp đã vội vã tìm đối tượng kết hôn như vậy?"

Cát Kiếm Minh chê cười nói: "Giang đại sư, tôi đây là bất đắc dĩ!"

"Nếu không phải con làm loạn ở Nhật Bản, mẹ cần vội vã thúc giục con xem mắt như vậy sao?"

Cát mẫu mắng một câu, lập tức nhìn về phía Giang Phong nói: "Giang đại sư, tôi cũng nói thật ngài. Tiểu tử thối này đi Nhật Bản du học, sau đó quen một người bạn gái mà tôi và cha nó đều rất không thích, vì chia rẽ hai người bọn họ, mới đưa nó tới chỗ của ngài, hi vọng ngài có thể giúp nó tìm kiếm một đối tượng, để nó hoàn toàn quên đi người bạn gái không nên kết giao kia."

Giang Phong nghe vậy thì khẽ cau mày, nói: “Dì à, đây là tình huống gì. Dì phải nói rõ với cháu một chút, tôn chỉ của phòng môi giới chúng cháu là khiến người có tình khắp thiên hạ đến được với nhau, không thể chia rẽ người có tình một cách không rõ ràng được. Làm thế sẽ vi phạm tôn chỉ của văn phòng môi giới chúng cháu."

Cát phụ vẫn luôn không nói gì bỗng nói xen vào: "Giang đại sư, nói đến chuyện này đúng là gia môn bất hạnh. Chúng tôi đưa nó qua Tokyo Nhật Bản du học, kết quả nó lại quen một người bạn gái đóng phim người lớn, thậm chí còn quang minh chính đại mang về gặp cha mẹ. Chuyện này thật sự không phải là do tư tưởng của chúng tôi bảo thủ, thật sự là phong tục của quốc gia chúng ta không dung được bọn họ!"

Giang Phong kinh ngạc nhìn Cát Kiếm Minh, không nghĩ tới người anh em này lại gan như thế. Nếu chỉ là tiến hành mấy trận thi đấu hữu nghị thì không có gì để nói, cũng coi như là giải mộng.

Nhưng mà nghe ý của Cát phụ, người anh em này không chỉ đường đường chính chính nói chuyện yêu đương với người ta, thậm chí còn mang về gặp cha mẹ, có nghĩ đi đến điện đường hôn nhân với người ta.

Chuyện này đúng là rất hiếm thấy đối với một người đàn ông Trung Quốc.

Cát Kiếm Minh nhỏ giọng nói: "Thật ra loại chuyện này đã sớm thành chuyện bình thường ở Nhật Bản, không ai sẽ ngạc nhiên vì chuyện này cả."

Cát mẫu cười lạnh nói: "Con cũng biết đó là tại Nhật Bản, quốc gia chúng ta có phong tục của quốc gia chúng ta. Con là người Trung Quốc, nhất định phải lấy phong tục quốc gia chúng ta làm chủ."

Cát Kiếm Minh không lên tiếng.

Giang Phong thấy thế thì khuyên một câu: "Bạn học Cát, tôi hiểu cảm giác vẻ vang vì nước của cậu, nhưng mà chú dì cũng nói có lý. Quốc gia chúng ta có phong tục của quốc gia chúng ta. Hành vi tìm diễn viên phim người lớn làm bạn gái, thậm chí muốn cưới về làm vợ của cậu quả thật có chút không phù hợp. Liền lấy « Thần Điêu Hiệp Lữ » của Kim lão gia tử ra so sánh, Dương Quá muốn cưới sư phụ Tiểu Long Nữ của hắn, trong hoàn cảnh xã hội lúc đó chính là chuyện đại nghịch bất đạo, là chuyện không được cho phép tồn tại trên đời. Trừ khi cậu không định quay về quốc gia chúng ta để sinh sống, hơn nữa còn phải đoạn tuyệt quan hệ với tất cả bạn bè thân thích, nếu không thì hãy tìm người đàng hoàng và thực tế hơn đi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận