Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 367: Thắng Lớn (2)

Giang Phong ừ một tiếng, sau đó liền nếm thử một miếng, phát hiện bánh cuốn này cực kỳ dai mà mềm, nước chấm cũng được pha rất vừa vặn, đúng là thức ăn ngon hiếm thấy, ngon hơn nhiều so với những món bánh cuốn hắn từng ăn trước đây.

“Mùi vị này quả thực rất ngon!”

Hoàng Nguyên Giáp nói: “Vấn đề trị quốc của hoàng đế Càn Long tạm thời không nói tới, không phải là không đề cập tới công tội, nhưng riêng về ẩm thực quốc gia, ông ấy thực sự đã có rất nhiều cống hiến. Mặc dù những món ngon lưu truyền tới nay thật ra chẳng có nửa xu quan hệ với hoàng đế Càn Long, chỉ là thương gia dùng danh nghĩa của hoàng đế để bịa đặt cố sự ra mà thôi, nhưng công lao này cũng có thể miễn cưỡng tính tới trên đầu ông ấy.”

Giang Phong đã sớm điều tra kỹ thông tin của cha vợ, biết ông tương đối thích nghiên cứu về các hoàng đế thời xưa, liền tới gần cha vợ tương lai, nói: “Anh Hoàng, không nghĩ tới anh còn có hiểu biết sâu rộng như vậy về hoàng đế Càn Long, về vấn đề công tội của hoàng đế Càn Long, anh cảm thấy thế nào?”

Vừa nhắc tới đây, hứng thú của Hoàng Nguyên Giáp liền dâng trào, lập tức bắt đầu thao thao bất tuyệt: “Thị phi về công tội của Càn Long, đến nay vẫn chưa có cách nào kết luận chắc chắn được, có thể xem như một vị hoàng đế tương đối được chấp nhận.

Ông ấy lập được một danh sách thành tựu tương đối đáng nể, đồng thời cũng làm ra một danh sách các quyết định sai lầm hệ trọng, đẩy một vương triều đi tới đỉnh cao, đồng thời cũng khiến cho nó nhanh chóng suy tàn.

Đầu tiên, nói về cống hiến của ông ấy một chút, tổng kết lại có bốn cống hiến tương đối nổi bật như sau:

Cống hiến đầu tiên chính là sáng tạo ra cái gọi là ghi chép dân số.

Trong một văn tự có ghi lại dân số cao nhất nước ta từng ghi chép được là hơn bảy ngàn vạn.

Đương nhiên, cũng có nhà nhân khẩu học phỏng đoán rằng trên thực tế, trong một số thời kỳ lịch sử đã có đoạn thời gian dân số vượt qua 100 triệu.

Mà Càn Long trong những ngày đầu cầm quyền đã cho người đi làm thống kê dân số, kết quả thống kê là 170 triệu người, sau đó trong khoảng thời gian gần cuối giai đoạn cầm quyền cũng tiến hành thống kê dân số lần nữa, khi đó, dân số đã gần đạt tới 800 triệu người.

Chỉ trong bốn mươi năm ngắn ngủi, dân số trực tiếp tăng lên gấp đôi, dưới điều kiện sản xuất thời đó, đúng là một thành tích rất ghê gớm.

Cho dù trong đó cũng có rất nhiều nguyên nhân khách quan, nhưng cũng không thể phủi sạch công lao của ông ấy được.”

Giang Phong vừa nghe vừa liên tục gật đầu: “Cái này quả thực là không dễ dàng, dù sao ngay cả thời cận đại cũng có đoạn thời gian vì nạn đói mà có không ít người bị chết đói, mà lấy tuổi thọ của người thời xưa, có thể sống bốn mươi, năm mươi năm đã là đáng quý lắm rồi.”

Hoàng Nguyên Giáp cười cười, nói tiếp: “Cống hiến thứ hai chính là đưa tổng kinh tế cả nước lên đứng đầu thế giới.

Theo số liệu thống kê liên quan, lúc ấy GDP của triều Thanh chiếm gần một phần tám toàn cầu, vượt qua GDP của tất cả các triều đại khác của Trung Quốc, cậu cũng có thể nói ông ấy vận khí tốt, sinh đúng thời đại, tóm lại không nói tới việc có bao nhiêu nguyên nhân khách quan trong đó, nhưng cũng không thể phủi sạch công lao của ông ấy được.”

Giang Phong thở dài: “Cục diện lúc ấy thật là tốt mà, đáng tiếc, ánh mắt người đương quyền thiển cận, bị phương Tây người ta vượt mặt, dẫn tới việc nước ta phải trải qua trăm năm lịch sử khuất nhục, thật đúng là nhớ tới thôi đã thấy phẫn nộ rồi.”

Hoàng Nguyên Giáp gật đầu nói: “Nhắc tới cái này quả thật khiến cho người ta phẫn nộ, ánh mắt của hoàng đế Càn Long này so ra thật đúng là kém tổ phụ của mình, hoàng đế Khang Hi, theo ghi chép trong《 Thánh Tổ Thực Lục 》, Khang Hi đã từng nói lời như này: “Trăm ngàn năm sau, Trung Quốc nhất định sẽ phải mệt mỏi với các nước hải ngoại như Tây Dương, muốn quốc gia thái bình lâu dài, lúc hòa bình không thể quên nguy cơ.”

Đương nhiên, ngay cả hoàng đế Khang Hi cũng không biết được rằng tốc độ phát triển của thế giới đã vượt qua trí tưởng tượng của mình, chỉ vẻn vẹn hơn một trăm năm trôi qua, hạm pháo của cường quốc phương tây đã gõ mở cửa lớn Trung Quốc rồi.”

Giang Phong cười nói: “Thật ra chúng ta cũng không cần phải quá mức đánh giá hoàng đế Càn Long như vậy, dù sao thì không phải ai cũng có được ánh mắt chiến lược của lão Thái tổ người ta.”

Hoàng Nguyên Giáp đồng tình: “Đúng vậy, nếu như hoàng đế Càn Long mà có được ánh mắt chiến lược của lão Thái tổ, vậy ông ấy cũng không phải hoàng đế nhận nhiều tranh cãi như vậy, mà sẽ có tư cách được tôn thành đế vương đệ nhất thiên cổ.”

Giang Phong nghe vậy cười ha hả.

Hoàng Nguyên Giáp nhấp một ngụm trà, tiếp tục nói: “Cống hiến thứ ba là sáng tạo ra bản đồ nước ta thời nhà Thanh, đồng thời cũng tạo nên hình dáng cơ bản của nước ta để phát triển ra các bản đồ sau này.

Ở thời Càn Long, bản đồ triều Thanh mở rộng tới hơn 18 triệu km2, mà còn đều thực hiện chế độ chính trị quản hạt (chia ra nhiều hạt, hay còn gọi là phủ, dưới có nhiều huyện để cai quản) và khống chế quân sự, không giống triều Nguyên có được địa bàn rộng lớn, cũng khác với triều Đường ràng buộc thống trị.

Công trạng và thành tích này cũng không thể xóa bỏ được.”

Giang Phong gật đầu nói: “Công là công, tội là tội, chỗ làm tốt thì nên được khen ngợi.”

Hoàng Nguyên Giáp trò chuyện cực kỳ hưng phấn, dựng thẳng bốn ngón tay cái lên, nói: “Cống hiến thứ tư chính là chỉnh sửa « Tứ Khố toàn thư ».

Đương nhiên, hoàng đế Càn Long chủ trì biên soạn « Tứ Khố toàn thư » là có cống hiến, nhưng trong lúc biến cũng đã bỏ đi rất nhiều điều ông ấy cho rằng là bất lợi đối với mình, trước sau có tổng cộng hơn bảy vạn cuốn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận