Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 448: Không Phải Mặt Mũi Tôi Lớn, Là Giang Đại Sư Nghĩa Khí. (3)

Tưởng Quý Đông nghe vậy trong lòng chấn động không thôi, không kịp chờ đợi nói: "Anh Long, một người kỳ lạ như vậy, anh phải giới thiệu cho em quen biết một chút, nửa đời sau hạnh phúc của em, nói không chắc còn phải dựa vào sự giúp đỡ của hắn mới được."

Long Trạch Vũ cười nói: "Ngay cả khi em không đề cập tới, anh cũng định đem hắn giới thiệu cho em quen biết, nhưng mà bình thường hắn làm mai mối khắp các tỉnh, bây giờ không nhất định hắn đang ở Quảng Tây, để anh gọi điện thoại cho hắn hỏi một chút."

Nói xong, Long Trạch Vũ liền lấy điện thoại di động ra, bấm số của Giang Phong.

Điện thoại vừa kết nối, Long Trạch vũ cũng không có khách sáo, trực tiếp hỏi: "Giang đại sư, anh bây giờ đang ở đâu?"

Giang Phong cười trả lời: "Anh Long, tôi vừa tới thành phố Kim Lăng, có chuyện gì không?"

Long Trạch Vũ có chút tiếc nuối nói: "Tôi có một người anh em từ Đế Đô tới đây, vốn dĩ đêm nay tôi muốn giới thiệu hai người làm quen với nhau, không nghĩ tới anh đã chạy đến thành phố Kim Lăng rồi."

Giang Phong đương nhiên biết người anh em có thể được Long Trạch Vụ xưng hô là thân phận gì, quyết định thật nhanh nói: "Anh Long, tôi hiện tại liền đi sân bay, buổi tối gặp."

Long Trạch Vũ nghe vậy sửng sốt một chút, ngay lập tức bật cười nói: "Anh em tốt, buổi tối gặp."

Nhìn thấy Long Trạch Vũ cúp điện thoại, Tưởng Quý Đông mỉm cười nói: "Anh Long, vị Giang đại sư này thật thú vị, không hỏi nhiều một câu, trực tiếp liền muốn bay trở về, mặt mũi anh nhưng thật là lớn."

"Không phải mặt mũi anh lớn, là Giang đại sư đủ huynh đệ."

Nói tới chỗ này, Long Trạch Vũ hưng phấn nói: "Nếu Giang đại sư phải từ thành phố Kim Lăng bay trở về, vậy mấy người khác cũng phải trình diện mới được, người anh em em chờ một chút, anh gọi điện thoại cho mấy người bọn họ, đêm nay mở tiệc đón gió, phải làm cho long trọng mới được."

Tưởng Quý Đông nghe vậy không nói thêm gì, chỉ là bưng rượu lên cùng với Long Trạch Vũ cụng một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch.

Tất cả đều không nói được.

Mà Long Trạch Vũ sau khi uống xong, liền bắt đầu gọi cho từng bạn, người đầu tiên tên là Uông Văn Kiệt từ tỉnh Quảng Đông, biết phải đón gió cho người anh em từ Đế Đô, Giang đại sư ở thành phố Kim Lăng xa xôi cũng bay trở về tham gia, nên hắn đương nhiên sẽ không vắng chỗ, sảng khoái đồng ý.

Sau đó là Bạch Tử An, Lam Doanh Doanh, Lê Thiên Nhu,..., với một số bạn tốt thông báo đúng chỗ.

Sau khi gọi điện thoại xong, Long Trạch Vũ mới cười nhìn về phía Tưởng Quý Đông: "Các anh em đều nể tình tới, buổi tối anh giới thiệu một vài người cho em quen biết."

Tưởng Quý Đông đáp lại nói: "Anh Long, mấy năm nay anh chưa từng tới Đế đô, đợi khi nào anh đến, em cũng sẽ tổ chức một bữa tiệc cho em, giới thiệu với anh một số người bạn từ Đế Đô cho anh quen biết."

Bảy giờ tối.

Phòng bao sang trọng nhất trong hội sở, một trong những phú nhị đại ở Quảng Tây Long Trạch Vũ đã tổ chức tiệc chiêu đãi Tưởng Qúy Đông tới từ Đế Đô.

Lúc ngồi vào bàn, Long Trạch Vũ ôm vai Tưởng Quý Đông, nhìn mọi người nói: "Chư vị, để tôi giới thiệu với mọi người một chút, vị bên cạnh tôi chính là anh Tưởng Quý Đông đến từ Đế Đô. Anh Tưởng thân thế hiển hách, cho dù là ở chỗ Đế Đô nơi ngọa hổ tàng long, đều là nhân vật cao cấp. Ông nội của hắn Tưởng Phi Thạch, chắc hẳn mọi người đều không xa lạ gì?"

Mọi người nghe vậy trong lòng chấn động, lúc Long Trạch Vũ tự mình tổ cục tiệc tẩy gió cho vị khách đến từ Đế Đô này, thì trong lòng bọn họ cũng hiểu thân phận của vị khách từ Đế Đô này có thể không đơn giản.

Nhưng bọn họ cũng tuyệt đối không ngờ đến thân thế của đối phương lại rất hiển hách.

Tưởng Phi Thạch, đây chính là đại lão đường hoàng "Khẩu ngọc cấp", dù cho phía trước còn thêm một cái chữ phó, ông ta vẫn là một người đàn ông đứng trên đỉnh kim tự tháp.

Mọi người ở đây đều tính toán, bao gồm cả Long Trạch Vũ, trưởng bối trong nhà đời này cũng không có hy vọng "Khẩu ngọc cấp", cấp tỉnh đã là giới hạn mà trưởng bối trong nhà có thể đạt được.

"Tưởng thiếu!" Đám người dồn dập chào hỏi.

Tưởng Quý Đông mỉm cười nói: "Mọi người không cần khách khí, đều là anh em của anh anh Long, những người nhỏ tuổi hơn tôi có thể gọi tôi một tiếng anh Đông, tuổi lớn hơn tôi thì gọi một tiếng Đông Tử hoặc là Tưởng huynh đệ đều được."

Long Trạch Vũ lấy tay từ trên vai Tưởng Quý Đông xuống, bắt đầu từ trái sang phải giới thiệu cho hắn: "Tưởng huynh đệ, vì ngồi ở bên cạnh cậu này, chính là Giang đại sư mà anh đã từng nhắc đến với cậu, bản lãnh của hắn anh đã đã nói với cậu rồi, đó thật không phải là trâu bò, mọi người làm quen với nhau từ từ."

Tưởng Quý Đông nghe vậy trong mắt sáng ngời, liền vội vươn tay nói: "Giang đại sư, thực sự là nghe đại danh đã lâu rồi, anh Long đã đem chuyện của anh nói với tôi rồi, năng lực tính toán nhân duyên với điều giải hôn nhân thật sự làm cho tôi bội phục sát đất."

Giang Phong đưa tay bắt tay với hắn, khiêm tốn cười nói: "Anh Đông quá khen rồi, cũng là miễn cưỡng có thể kiếm cơm ăn mà thôi!"

Tưởng Quý Đông cười nói: "Giang đại sư anh cũng quá khiêm nhường rồi, chúng ta chậm rãi nói chuyện với nhau, tôi vừa vặn có chuyện liên quan đến phương diện tình cảm muốn thỉnh giáo anh!"

Giang Phong mỉm cười nói: "Thỉnh giáo thì không dám, nhưng mà anh Đông nếu như ở phương diện tình cảm có nghi vấn gì, túi kia ở trên người tôi, nhất định sẽ giải quyết ổn thỏa cho anh."

"Bất kể là vấn đề tình cảm hay là vấn đề hôn nhân, tìm Giang đại sư sẽ không có không giải quyết được."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận