Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 670: Người Nước Ngoài Đến Nhờ Mai Mối (2)

Hoàng Linh Vi khoát tay một cái, nói: "Em cũng không vội như vậy, anh cả kết hôn vào ngày mồng một tháng năm, chị gái kết hôn vào quốc khánh. Nếu như chúng ta cũng kết hôn trong năm nay, vậy ba anh em nhà anh không phải là kết hôn trong một năm hay sao."

"Đừng nói là kết hôn trong cùng một năm, cho dù là kết hôn trong cùng một ngày thì cũng không có gì là không được."

Giang Phong vừa lái xe vừa nói: "Hôn nhân hiện tại có thể nói là khá tùy ỳ, đã không còn khuôn sáo như thời cổ đại nữa rồi."

Hoàng Linh Vi gật đầu nói: "Hôn nhân bây giờ đúng là không cần quá để ý như vậy nữa. Bên phía chúng em trước đó, nếu như trong nhà có con gái và con trai kết hôn trong cùng một năm, bình thường đều là gả trước cưới sau. Bởi vì "Gả" tương đương với việc mang tài phú và niềm vui trong nhà đi, mà "Cưới" lại mang tài phú và niềm vui tiến vào. Nếu như cưới trước gả sau sẽ đồng nghĩa với việc mang hết toàn bộ tài sản và niềm vui trong nhà đi, như này không may mắn chút nào.Cho nên, nếu như anh trai hoặc là em trai cưới trước thì chị gái hoặc em gái phải cách ba năm mới có thể kết hôn."

Giang Phong cười nói: "Thật ra chỗ của anh cũng có tư tưởng này, nhưng mà bây giờ đã có rất ít người tuân theo, trừ khi là chuyện hôn lễ của anh chị em quá trùng hợp, như vậy mới thực hành gả trước cưới sau. Hôn lễ bình thường cách nhau mấy tháng giống như anh trai và chị gái của anh cũng không có gì đáng chú ý cả. Nếu như thật sự dựa theo quy củ cổ đại, anh em và chị em không thể kết hôn trong cùng một năm. Cái này gọi là hỉ xung hỉ, nếu như phải cách một năm mới được kết hôn thì chúng ta nhanh nhất cũng phải đợi đến năm sau mới được kết hôn."

Hoàng Linh Vi vỗ ngực một cái, nói: "May mà em sống ở hiện đại, nghe mẹ em nói thời của bà ngoại em, còn có cả khóc gả đâu, hơn nữa không phải chỉ là khóc một ngày hai ngày đâu, phải khóc liên tục hơn mười ngày, chỉ nghĩ lại thôi đã cảm thấy nhức đầu rồi."

Giang Phong ừm một tiếng, nói: "Anh từng nghe bà nội nói về chuyện khóc gả, chỗ quê anh hình như còn chia ra khóc ba ngày, sáu ngày, chín ngày, mười hai ngày nữa. Có nghĩa là sau khi đổi danh thiếp, cô nương mỗi sáng sớm đều phải khóc, nghe nói tiếng khóc này cũng rất đặc biệt, bình thường sẽ có người hướng dẫn khóc, ngắn nhất khóc ba ngày, dài nhất khóc mười hai ngày, mục đích là đạt đến cao trào vào ngày xuất giá. Thậm chí, có có cảnh tượng vừa khóc vừa hát. Đáng tiếc anh cũng chỉ là nghe nói, không có duyên nhìn thấy."

Hoàng Linh Vi cười nói: "May mà phần lớn các khu vực bây giờ đều đã loại bỏ tập tục khóc gả. Nếu không chỉ sợ người mai mối như anh sẽ bị mắng mỗi ngày, bởi vì còn có tập tục mắng người làm mối trong lúc khóc gả."

Giang Phong bật cười nói: "Đúng vậy, may mà đã hủy bỏ tập tục khóc gả, nếu không anh mỗi ngày đều bị người rủa mắng, sợ rằng đều không hứng thú mai mối giúp người khác nữa."

Nói đến đây, hai người ăn ý nhìn nhau cười một tiếng.

Sau khi đến phòng môi giới, hai người liền vào văn phòng riêng của mình và bắt đầu làm việc.



Lúc Alissa đến tỉnh thành tỉnh Quế đã gần buổi trưa.

Cô cũng không vội đến phòng môi giới để gặp Giang đại sư, mà là gọi xe đến một quán mì vô cùng nổi tiếng, thưởng thức một trong ba bát mì nổi tiếng tại tỉnh Quế.

Alissa thích Trung Quốc như thế, đủ loại mỹ thực chính là một trong những nguyên nhân quan trọng. Là một tín đồ ăn vặt, ba năm này cô thật sự đã thưởng thức rất rất nhiều mỹ thực Trung Quốc, trừ số ít mỹ thực không phù hợp với khẩu vị của cô ra, phần lớn mỹ thực đều ngon đến mức cô muốn ngừng mà không thể ngừng được.

Trung Quốc, không hổ là một trong những quốc gia có nền ẩm thực lớn nhất thế giới, chỉ cần lấy đại một khu vực ẩm thực nào trong bát đại đều có thể treo nước Mỹ mà đánh.

Một trong những điểm nổi tiếng nhất của tỉnh Quế chính mỹ thực, Alissa đã nghe danh từ hai năm trước. Fan của cô đều biết cô là một tín đồ ăn uống, cho nên đã giới thiệu các món ăn đặc sắc cho cô từ rất lâu trước đó rồi.

Chỉ là ba năm qua, Alissa chưa từng tới tỉnh Quế, đương nhiên cũng vô phúc thưởng thức mỹ thực này.

Cho đến hôm nay, cô cuối cùng cũng được thưởng thức món mì chua cay này, một bát mì vào trong bụng, Alissa không khỏi âm thầm cảm khái, không hổ là một trong ba món ăn nổi tiếng của tỉnh Quế, quả thật là danh bất hư truyền.

Sau khi thưởng thức món ăn ngon, tâm tình của Alissa vô cùng tốt, cô đi thẳng tới trung tâm thương mại, mua rượu, thuốc lá, trà và mấy phần lễ gặp mặt.

Làm một người ở Trung Quốc đã lâu, Alissa đương nhiên lễ nhờ mai mối, thậm chí cô còn biết rõ cả hồng bao mời làm mai. Sau khi mua xong quà tặng, cô còn đặc biệt tìm người đổi 800 tệ tiền mặt.

Sau khi cất tiền mặt vào túi hồng bao, lại nhét vào túi xách, Alissa mới bắt xe đi tới môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Lúc tới môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, đã là 2 giờ 15 phút chiều rồi.

Tiến vào nơi hẹn hò, Alissa lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của đám người.

Dù sao, người nước ngoài tiến vào văn phòng môi giới vốn đã là chuyện rất ly kỳ, hơn nữa đây lại là một người phụ nữ nước ngoài vừa trẻ tuổi vừa xinh đẹp, muốn không làm cho người ta chú ý cũng khó khăn.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận