Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 605: Một Năm Tích Lũy Hai Mươi Vạn Là Không Thành Vấn Đề (2)

Mà những công việc bảo vệ đãi ngộ tương đối cao chính là một trong những công việc rất được yêu thích.

Chị dâu Quách Băng Băng kích động nói: “Băng Băng, em làm tài xế kiêm bảo vệ cho ai vậy? Là ông chủ lớn hay là đại minh tinh?”

Quách Băng Băng cười nói: “Nghe huấn luyện của em nói là một ông chủ của công ty môi giới hôn nhân, đây cũng là nguyên do lúc nãy em nói rằng không cần tìm người mai mối tới, theo lời huấn luyện viên của bọn em, hôn nhân của chị ấy chính là nhờ ông chủ kia tác hợp giúp.”

“Trước đó chúng ta cũng tìm người nghe ngóng, anh trai em cũng thử tra trên mạng, nghe nói tiền lương tiêu chuẩn của bảo vệ trong nước hiện tại bình thường là khoảng 12000+ đến 18000+, không biết ông chủ văn phòng môi giới hôn nhân kia của em đặt tiền lương là bao nhiêu?”

Quách mẫu vừa nghe hỏi xong câu này, trong lòng cũng không nhịn được kích động lên, tiền lương vượt qua một vạn ở nông thôn có thể nói là rất trâu bò rồi, mà tiền lương của con gái của bà vượt một vạn đã là chuyện như đinh đóng cột.

Mấy người Quách phụ cũng tràn đầy mong đợi nhìn Quách Băng Băng.

Nghe mẹ hỏi tiền lương đãi ngộ của mình, Quách Băng Băng cũng không nhịn được lộ ra nụ cười, nói: “Ông chủ con đặt tiền lương một năm là hai mươi vạn, ngoài ra còn Cô giáo Du 5 khoản bảo hiểm xã hội và các loại phụ cấp, làm tốt cuối năm còn có khen thưởng, chuyện ăn, mặc, ở, đi lại đều không cần dùng tiền của chính mình, một năm tích lũy được hai mươi vạn là không thành vấn đề.”

Lời này vừa nói ra, nhà họ Quách cũng không nhịn được mà kích động.

Đãi ngộ này thật quá tốt rồi!

Quách Băng Băng nói tiếp: “Cho nên anh, chị dâu, hai người cứ yên tâm mua nhà, chờ công việc cuộc sống ở huyện thành an ổn rồi, khi đó lại tính tiếp.”

Nghe đến đó, Quách Kiếm Phong cũng không kiểu cách nữa, gật đầu nói: “Được, vậy anh trai nghe em.”

Chị dâu của Quách Băng Băng cũng không kìm được vui mừng, nói: “Băng Băng, vậy khi nào thì em đi làm?”

Quách Băng Băng nói: “Em đã hẹn xong với một chiến hữu rồi, một tuần sau sẽ tìm ông chủ báo danh.”

Chị dâu kinh ngạc hỏi lại: “Băng Băng, ông chủ kia của em không chỉ mời một mình em sao?”

Quách Băng Băng vâng một tiếng, đáp: “Em và một người chiến hữu khác cùng nhau giải ngũ, ông chủ này liền thu cả hai đứa bọn em.”

“Thực lực của ông chủ này thật mạnh mà!”

Chị dâu của Quách Băng Băng cảm khái một câu, sau đó liền hào hứng nói: “Băng Băng, em còn ở nhà một tuần nữa, không bằng ngày mai chúng ta cùng đến huyện thành xem nhà, cùng giúp anh chị quyết định chuyện nhà cửa nhé.”

Quách Băng Băng cười gật đầu: “Được, vậy ngày mai em sẽ cùng anh chị đi xem nhà, ba mẹ cũng cùng đi đi.”

Quách phụ Quách mẫu liếc nhau một cái, mặt mày hớn hở đáp: “Ừ, cùng đi.”

...

Thị trấn Thanh Hà.

Thôn Sa Bá.

Lý gia đang mổ heo.

Ngày mai là ngày cháu trai trưởng của Lý gia đầy tháng, Lý Minh Thành (vị khách đầu tiên tới nhà mời môi) này làm ông nội đương nhiên phải xử lý thật tốt.

Tại thị trấn Thanh Hà, nếu đã làm tiệc bày rượu, ba món chính là thịt hấp, thịt viên, trứng cuốn tuyệt đối không thể thiếu, mà ba món này đều làm tương đối tốn thời gian, tự nhiên phải chuẩn bị trước thật tốt mới được.

Trước đây, làm tiệc bày rượu ở nông thôn cực kỳ nhiều chuyện, có điều, thời đại bây giờ ở nông thôn đã có đoàn đội chuyên làm yến hội, chỉ cần tiền đúng chỗ thì sẽ có sẵn một dây chuyền phục vụ, bao nhiêu bát đũa, rồi bày biện món ăn các thứ đều không cần phải quản.

Heo là heo lớn nhà mình tự nuôi, người mổ heo là một thợ mổ có tiếng ở trong thôn.

Chờ thợ mổ giết heo xong, công việc của đầu bếp cũng bắt đầu lu bù lên.

Lý Minh Thành ôm cháu trai trưởng nhìn khung cảnh náo nhiệt ở trong nhà mình, trong lòng có một sự thỏa mãn không nói nên lời.

Một năm vừa qua, Lý gia có thể nói là đã phát triển thêm một bậc.

Đầu tiên là trại nuôi heo của hai cha con Lý Minh Thành, dưới sự trợ giúp đồ ăn cho gia súc giá thấp của nhà thông gia, lợi nhuận đã tăng lên không ít, dù sao thì chi phí lớn nhất trong việc chăn nuôi heo cũng chính là đồ ăn.

Hai cha con Lý Minh Thành nuôi một, hai ngàn con heo lớn trong trại, mỗi ngày đều phải tiêu hao rất nhiều thức ăn cho gia súc, chỉ cần giảm giá lượng đồ ăn này đi một chút thôi là có thể sinh ra lợi nhuận không nhỏ rồi.

Thứ hai là việc buôn bán sắt vụn của con trai Lý Hưng Văn ở Phan Châu, dưới sự duy trì của ông chủ lớn Ngụy, lượng hàng đã không chỉ còn là tiểu đá tiểu nháo như trước kia nữa, lợi nhuận cũng tăng vọt gấp mất lần, bây giờ, năng lực kiếm tiền của Lý Hưng Văn đã có thể treo người làm cha là Lý Minh Thành này lên đánh được rồi.

Đối với việc này, người làm cha như Lý Minh Thành chẳng những không cảm thấy hụt hẫng mà ngược lại còn gặp người là khoe khoang, chỉ ước gì tất cả mọi người trên thế giới này để biết con trai ông đã trò giỏi hơn thầy.

Ngoại trừ kiếm được nhiều tiền hơn so với trước thì việc kinh hỉ lớn nhất vẫn chính là con trai của hắn sinh được con trai cho Lý gia.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi một năm qua, Lý gia bọn họ vừa phát tài lại vừa có cháu đích tôn, thật sự khiến người người nhà nhà phải ghen tị.

Mà tất cả những cái này đều là nhờ công lao của Giang đại sư.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận