Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 775: Nghĩ Mãi Không Hiểu Hắn Rốt Cuộc Thua Kém Chỗ Nào? (2)

Giang mẫu thấy hai người đã trò chuyện tự nhiên hơn thì cũng không ở lại làm bóng đèn nữa, mà đứng dậy chào hỏi: “Lưu Vượng Tài, Giang Nhu, hai đứa cứ trò chuyện tiếp đi, dì đi ra chợ mua ít thức ăn, có vấn đề gì thì cứ gọi điện cho dì.”

“Vâng, thưa thím.”

“Vâng, thưa dì.”

Hai người đều là người từng trải, tự nhiên biết rõ đây là người mai mối kiếm cớ rời đi, để không gian lại cho hai người bọn họ.

Chờ Giang mẫu rời đi rồi, hai người vừa uống trà sữa vừa tiếp tục trò chuyện.

Không thể không nói, chuyện nam nữa thật sự vô cùng thần kì, có người đàn ông nào bình thường đánh cũng không thèm mở miệng ra nói, chỉ khi nào gặp được cô gái phù hợp với mình, lúc trò chuyện thì có khi còn nhiều lời hơn cả người ta.

Lưu Vượng Tài là người đàn ông thành thật, bình thường nói cũng không nhiều, cũng không biết nói lời ngon ngọt, nếu không phải như vậy thì vợ trước của hắn đã không bị người đàn ông khác câu đi mất rồi.

Nhưng đối mặt với Giang Nhu, hắn giống như được khai mở kĩ năng mới vậy, lúc nói chuyện trời đất, há mồm là câu đùa đến miệng, chọc cho Giang Nhu cười khanh khách không ngừng.

Bất tri bất giác, đã tới mười hai giờ.

“A, không để ý một tí mà đã giữa trưa rồi, Giang Nhu, chúng ta trước đi tìm chỗ ăn trưa nhé?”

“Được, em biết có một cửa hàng phở hương vị cũng không tệ, hay là chúng ta đi ăn bát phở nhé?”

“Được, nghe em, chúng ta đi ăn phở.”

“Đi thôi, đi theo em.”

“...”

...

Tám giờ tối, Lưu Vượng Tài đắc ý đi xe máy về nhà.

Về tới cửa nhà, Lưu phụ đang đứng đó hút thuốc lào, Lưu mẫu nghe tiếng xe máy là biết con trai đã trở về, cũng ôm cháu nội đi ra từ trong nhà.

“Vượng Tài, sao muộn vậy mới về thế? Ăn cơm tối rồi sao? Xem mắt thế nào rồi?” Lưu mẫu vừa đi ra liền liên thanh hỏi.

Lưu Vượng Tài đỗ xe xong liền tươi cười nói: “Đã ăn rồi, xem mắt cực kì thuận lợi, nếu như hai người không có ý kiến, hai ngày nữa chúng con sẽ chuẩn bị đi đăng ký kết hôn.”

Lưu mẫu kinh ngạc nói: “Vội như vậy sao?”

Lưu phụ nghe xong cũng đặt thuốc tẩu qua một bên, hỏi: “Vượng Tài, con thật sự nghĩ kỹ chưa?”

Tối hôm qua con trai nhỏ đã nói thông tin của nhà gái cho ông biết, đối phương có ba đứa con riêng, mặc dù trong lòng bọn họ muốn nói là không để ý chút nào, nhưng đó là không thực tế.

Có điều con trai nhỏ của bọn họ cũng có hai đứa con riêng, mà thời đại này lấy vợ khó thế nào, hai người cũng biết rõ, dựa vào tình hình kinh tế nhà họ cũng không bỏ ra nổi tiền để con trai nhỏ cưới thêm vợ nữa.

Bởi vậy, Lưu phụ, Lưu mẫu mặc dù đều có chút để ý trong lòng nhưng cũng hiểu rõ người ta nếu đã có thể nhìn trúng con trai nhỏ nhà mình, lại không yêu cầu nhiều tiền cưới hỏi đã là vô cùng khó tìm, hai người cũng không thể yêu cầu xa vời hơn được.

Lưu Vượng Tài gật đầu nói: “Cha, mẹ, con cũng hiểu rõ, đây là cơ hội duy nhất của con, bỏ lỡ cô ấy, sợ là con sẽ phải cô độc cả đời.”

“Được, nếu con đã hiểu rõ, vậy cha mẹ cũng không nói thêm gì nữa, về sau cố gắng mà kiếm tiền đi!”

“Vâng, con biết rồi!”

...

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Hôm nay là ngày văn phòng môi giới hôn nhân phát tiền lương, một đám bà mối sau khi tiền lương tới sổ thì đều vui mừng nở hoa.

Bây giờ nhân viên của văn phòng môi giới đã tăng lên, tiền lương không còn phát hiện kim như lúc trước nữa mà là hợp tác cùng ngân hàng, chuyển khoản trực tiếp vào trong thẻ của nhân viên.

Người có tiền lương cao nhất đương nhiên là Đường An Quân và Liễu Y Y, tiền lương của hai người tính theo chế độ riêng, giờ đã lên tới tám vạn, tiền lương của những người khác thì có nhiều có ít, cao nhất là hơn ba vạn năm, thấp nhất cũng hơn hai vạn.

Ba người bạn cùng phòng trước kia của Hoàng Linh Vi đều lấy được khoảng hai vạn năm tiền lương.

Trong lúc một đám bà mối đang vì tiền lương tới sổ mà vui vẻ, Chu Thông đã mang theo 50 vạn tiền tán gái do cha chu cấp chạy tới tỉnh thành, hắn vốn là muốn thuê một căn nhà, nhưng suy nghĩ một chút, thuê phòng còn phải quét dọn vệ sinh, rất phiền phức.

Thế là, hắn liền trực tiếp đến một khách sạn cao cấp, thuê phòng một tháng ở đó.

Thu xếp xong mọi thứ, Chu Thông mới gọi điện cho Liễu Y Y.

Điện thoại vừa kết nối, Chu Thông liền chào hỏi: “Cô Liễu, tôi là Chu Thông, giờ tôi đã đến tỉnh thành rồi, giữa trưa cô có thời gian không? Tôi muốn mời cô ăn một bữa cơm.”

Liễu Y Y nói: “Trưa tôi có thời gian, vậy anh sắp xếp đi nhé!”

Chu Thông cười nói: “Vậy được, không quấy rầy cô làm việc nữa, tôi bên này sắp xếp xong xuôi xong sẽ gửi wechat lại cho cô.”

Liễu Y Y đáp: “Ừm, được.”

Cúp điện thoại xong, Chu Thông liền lái xe ra ngoài kiếm chỗ ăn cơm, hắn từ chỗ Giang đại sư biết được khẩu vị của Liễu Y Y, nhưng hắn vẫn chưa hiểu rõ tỉnh thành, cũng không biết chỗ nào ăn ngon chỗ nào ăn không ngon, chỉ có thể trước tiên chọn một nhà hàng theo cảm tính, sau đó lại đi thỉnh giáo Giang đại sư về các quán ăn ngon một chút.

Chọn xong nhà hàng, thấy thời gian cũng không còn sớm, Chu Thông liền gửi định vị cho Liễu Y Y.

...

Một quán trà nào đó.

Liễu Y Y đang giúp khách đáp cầu dắt mối, sau khi nhận được định vị trên wechat do Chu Thông gửi tới, cô mỉm cười, đứng lên nói: “Hai vị, hai vị cứ chậm rãi trò chuyện, Giang đại sư có làm mai cho tôi, giờ tôi cũng cần phải đến nơi hẹn rồi.”

Vị khách nữ cười nói: “Ai u, vậy tôi chúc mừng bà mối Liễu trước, mau đi đi, đừng để soái ca người ta chờ đợi sốt ruột!”

Vị khách nam cảm khái nói: “Bà mối Liễu thật đúng là kính nghiệp mà, chính mình còn bận rộn đi xem mắt mà vẫn ưu tiên sắp xếp xem mắt cho hai người chúng tôi.”

Liễu Y Y mỉm cười nói: “Bên phía tôi là vừa mới quyết định thôi, còn hai người là đã hẹn từ trước rồi, đương nhiên phải ưu tiên xử lý tốt chuyện của hai người rồi mới quan tâm tới chuyện của tôi được.”

“Ha ha, vậy chúc bà mối Liễu xem mắt thuận lợi, kịp thời nắm được soái ca nhà người ta nhé.”

“Cảm ơn, nhờ vào lời chúc của cô, hai vị, hẹn gặp lại!”

“Ừm, hẹn gặp lại!”

Rời khỏi quán trà, Liễu Y Y liền lái xe chạy thẳng tới điểm hẹn.

Mặc dù trong khoảng thời gian hơn một năm nay, cô đã giúp ít nhất hai, ba ngàn vị khách đáp cầu dắt mối, đã quen thuộc quy trình xem mắt tới không thể quen thuộc hơn nữa, nhưng tới lượt chính mình thì tâm tình cô vẫn có chút kích động.

Hơn hai mươi phút sau, Liễu Y Y lái xe tới chỗ cần đến.

Cô không ngay lập tức xuống xe đi gặp Chu Thông mà lấy ra túi trang điểm của mình trước, cẩn thận từng li từng ti dặm lại phấn, mãi tới khi không còn nhìn thấy bất kì khuyết điểm nào nữa, cô mới xuống xe đi vào nhà hàng.

...

Trong nhà hàng, Chu Thông nghĩ xem chờ chút lúc gặp mặt nên chào hỏi thế nào, rồi lặp đi lặp lại trong lòng, nên dùng vẻ mặt gì, giọng điệu nên nghiêm túc hay nhẹ nhàng, hai người là lần đầu tiên gặp, có nên nói đùa hay không?

Trong lúc trong đầu hắn đang tràn ngập đủ loại suy nghĩ, cửa phòng riêng bỗng bị gõ vang, Chu Thông không nhịn được mừng rỡ, vội lên tiếng mời vào, sau đó nhìn thấy một hình bóng quen thuộc đi vào.

“Cô Liễu, xin chào!”

“Anh Thông, xin chào!”

Hai người đồng thời lên tiếng chào hỏi, lại không nhịn được nhìn nhau cười một tiếng.

“Cô Liễu, mời ngồi, tôi nghe Giang đại sư nói cô thích ăn món Quảng Đông cho nên tùy tiện chọn một nhà hàng Quảng Đông để mời cô ăn, cũng không biết đầu bếp chỗ này nấu ăn có được hay không, nếu như làm không ngon, vậy đành xin cô tha thứ cho một lần.”

“Anh Thông không cần phải khách khí, tôi rất dễ ăn, không kén chọn gì nhiều đâu.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận