Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 951: Nơi Giàu Nhất Và Nghèo Nhất Đều Ở Tỉnh Quảng Đông

Tết Đoan Ngọ, hay còn gọi là Lễ hội Đoan Dương, Lễ hội Thuyền rồng, Lễ hội Trùng Ngũ, Lễ hội Thiên Trung v.v., được tổ chức vào ngày mồng 5 tháng 5 âm lịch hàng năm, là lễ hội dân gian kết hợp thờ cúng thần linh, tổ tiên, cầu phúc và trừ tà, tổ chức vui chơi và ăn uống.

Ăn bánh ú vào dịp Tết Đoan Ngọ đã là một tập tục ăn sâu vào lòng người dân Trung Quốc.

Mà hàng năm khi ăn bánh ú vào dịp tết Đoan Ngọ, chắc chắn sẽ có một chủ đề hấp dẫn xuất hiện: Bánh ú nhân mặn cùng bánh ú nhân ngọt, loại nào mới là thật sự là vua của bánh ú?

Cư dân mạng phương nam thích ăn bánh ú nhân mặn nói bánh ú nhân ngọt là dị đoan, cư dân mạng thích ăn bánh ú nhân ngọt phương bắc nói bánh ú nhân mặn khó ăn muốn chết, hai bên ở trên mạng tranh cãi túi bụi, anh không phục tôi thì tôi cũng không phục anh.

Dù theo thống kê Big data, lượng tiêu thụ bánh ú nhân mặn gấp 4 lần bánh ú nhân ngọt, cư dân mạng phương nam ủng hộ bánh ú nhân mặn thắng được quá nhiều, nhưng cư dân mạng phương bắc ủng hộ bánh ú nhân ngọt vẫn cứ không phục, bọn họ cho rằng lượng bán ra của bánh ú nhân ngọt ít là có nguyên nhân, bởi vì bánh ú nhân ngọt dễ gói, tất cả mọi người sẽ ở trong nhà gói, bánh ú nhân mặn khó làm hơn, đương nhiên chỉ có thể mua ở trên mạng.

Cư dân mạng phương nam đương nhiên sẽ không công nhận cách nói thế này, thế là lại mở ra một vòng tranh cãi mới.

Điều kỳ lạ là bánh ú thì nam mặn bắc ngọt, mà nếu đổi thành đậu hủ thì ngược lại biến thành nam ngọt bắc mặn, đồ vật cũng vậy, khẩu vị hai nơi nam bắc khác biệt thật là rất kỳ lạ.

Tại một đại viện nào đó của thành phố Úc Lâm, tỉnh Quảng Tây, Nghiêm Thục Nhã đang cùng mẹ mình gói lấy bánh ú.

Khi Nghiêm Thục Nhã vẫn là một thiếu nữ, chiều cao 1 mét 60, cân nặng cũng chỉ có 42 kg, lúc đó đúng là có hơi gầy một chút. Cho đến khi Giang đại sư giới thiệu, rồi được gả cho Sử Anh Hào, một người kinh doanh câu lạc bộ tư nhân phú nhị đại cấp cao, rồi sau khi sinh một đứa con trai, thân hình của cô ấy mới nở nang ra.

Bây giờ, cân nặng của cô ấy đã tăng lên đến 49 kg, nhưng mà có lẽ bản chất gầy thì vẫn là gầy như vậy, da thịt cơ bản đều căng ra, dáng người so với lúc còn là một cô thiếu nữ vẫn ổn hơn nhiều, dù sao thì chồng cô ấy hiện tại cũng vô cùng hài lòng với dáng người của cô.

Lúc này, hai mẹ con vừa gói bánh ú vừa tâm sự chuyện nhà chuyện cửa.

Nghiêm mẫu chủ yếu hỏi thăm con gái những ngày qua sống ở nhà chồng có ổn không, mặc dù bình thường gọi điện thoại qua Wechat, con gái đều nói cô ấy sống rất tốt, chồng cô rất yêu thương cô, cha mẹ chồng đối xử với cô cũng tốt vô cùng, nhưng Nghiêm mẫu cũng sợ con gái là tốt khoe xấu che, nên cứ liên tục hỏi thăm thì mới yên tâm được.

Nghiêm Thục Nhã vui mừng nhướng mày nói: "Mẹ, mẹ cứ yên tâm đi, bây giờ con ở Sử gia thật sự sống rất tốt, mẹ chồng không phải cái kiểu khó khăn, tư tưởng của bà ấy vẫn là rất cởi mở, căn bản là không thể nào can thiệp vào cuộc sống của bọn con.

Vả lại, về vấn đề giáo dục con cái, con với mẹ chồng con có cùng quan điểm, gặp được người mẹ chồng thông tình đạt lý còn không có khoảng cách thế hệ thế này, thật là vận may của con."

Nghiêm mẫu nghe vậy lúc này mới hài lòng cười nói: "Nếu thế thì mẹ yên tâm rồi, công mai mối của Giang đại sư lần này thật là không cần bàn cãi, không chỉ cân nhắc đến việc vợ chồng các con có hợp hay không, mà còn cân nhắc đến việc có thể hợp với cha mẹ chồng hay không, như vậy thì có thể bảo đảm việc mai mối này muốn không hạnh phúc cũng khó."

Nghiêm Thục Nhã cười gật đầu nói: "Giang đại sư thực sự lợi hại, lúc trước khi mà anh ta tìm đến phòng thiết kế của con nói muốn giới thiệu đối tượng cho con, con còn từ chối anh ta, may mắn là anh ta không có từ bỏ, trở về đây gặp mẹ, cuối cùng tác hợp mối nhân duyên cho con."

Nghiêm mẫu hồi tưởng lại tình cảnh trước đây khi gặp mặt Giang đại sư, có chút tự đắc cười nói: "Sự thật chứng minh rằng mắt nhìn người của mẹ cũng không tệ lắm, nếu mà mẹ cũng từ chối giống như con, vậy thì căn bản là con sẽ không có cơ hội được gả vào nhà họ Sử như vậy.

Lúc đó, cha con chắc hẳn còn ở lại làm lãnh đạo của huyện Bách Lương đó, nào có cơ hội thăng chức trở thành lãnh đạo thành phố đâu!"

Nghiêm Thục Nhã nịnh nọt mẹ mình vài câu rồi mới hỏi: "Mẹ, con nhớ là chú của Giang đại sư cũng nhậm chức tại Cục gì đó ở huyện Bách Lương này thì phải?"

Nghiêm mẫu nói: "Có chuyện này thật, mẹ từng nghe cha con nói qua, thế nào rồi?"

Nghiêm Thục Nhã nói: "Không có gì, chính là bây giờ mối quan hệ quen biết của Giang đại sư không phải bình thường, mẹ nhờ cha con quan tâm đến chú của Giang đại sư, giữ gìn tốt mối quan hệ này, đối với cha con chỉ có lợi chứ không có hại."

Nghiêm mẫu cười nói: "Chuyện này con cứ yên tâm đi, ở phương diện này mẹ con chúng ta hai người cộng lại, cũng không sánh nổi cha con đâu, cha con năm ngoái với năm nay còn mời được chú của Giang đại sư vào nhà dùng qua bữa cơm, mối quan hệ có lẽ cũng rất tốt."

Nghiêm Thục Nhã cười cười, không còn trò chuyện đề tài này nữa, đổi lại tâm sự về chuyện con cái.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận