Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1010: Con Dâu Như Này Chính Là Kiểu Mà Nàng Mong Muốn

"Người làm nghề khóc tang?" Trần Vĩnh Quý nghe xong thì cảm thấy mơ hồ, đây rốt cuộc là nghề nghiệp gì? Hắn còn chưa từng nghe nói qua.

Giang Phong vẻ mặt của hắn liền biết hắn không hiểu cái nghề nghiệp này là gì, liền giải thích: "Chú Trần, nghề nghiệp khóc tang này chính là khóc tang giúp người khác. Chỗ chúng ta không có loại nghề nghiệp này, nhưng bên phía Quảng Đông đã có từ trăm năm trước."

"Khóc tang giúp người khác?" Trần Vĩnh Quý nghe vậy thật sự là đã được mở rộng tầm mắt, tuyệt đối không ngờ rằng trên đời này vẫn còn có loại nghề nghiệp này.

Giang Phong gật đầu nói: "Đúng vậy, khóc tang giúp người ta, mẹ của vị khách này của cháu cũng coi như là có chút danh tiếng ở bên đấy, có rất nhiều người mời nàng hỗ trợ khóc tang."

Sự chấn động của Trần Vĩnh Quý qua đi, trong lòng cũng có có chút do dự. Mẹ của nhà trai có thể bỏ ra hơn một triệu cho con trai mình kết hôn, điều kiện này đối với người bình thường như bọn họ mà nói đúng là có thể xem như là cực kì hùng hậu rồi. Nếu như con gái của hắn gả đi thì chính là với cao.

Nhưng bây giờ nghe xong nghề nghiệp của mẹ nhà trai, lông mày của Trần Vĩnh Quý không nhịn được mà nhăn lại, nghề nghiệp này quả thật có chút xui xẻo!

Làm một nông dân, không nói đến việc Trần Vĩnh Quý có bao nhiêu mê tín, nhưng ít nhiều cũng sẽ có chút kiêng kị đối với loại chuyện này.

Nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của Trần Vĩnh Quý, Giang Phong khuyên bảo: "Chú Trần, thật ra không cần phải quá để ý đến loại chuyện này, chẳng lẽ mấy thứ hư vô mờ ảo như thần quỷ còn có thể đáng sợ hơn nghèo sao?"

Trần Vĩnh Quý sợ nghèo gật đầu với vẻ mặt đầy sự đồng tình: "Giang ông mai nói có đạo lý, trên đời này còn có cái gì có thể đáng sợ hơn nghèo chứ? Có thể kiếm tiền hợp pháp đó chính là công việc tốt."

Giang Phong cười nói: "Chính là cái đạo lý này, nếu như sợ bị người ta kỳ thị thì sau khi kết hôn vợ chồng trẻ có thể không ở lại quê của nhà trai, có một triệu cha mẹ nhà trai cho, muốn sinh sống tại thành thị tuyến hai tuyến ba trên cả nước cũng chẳng khó khăn gì. Kể từ đó, vợ chồng trẻ nhiều lắm là ngày lễ ngày tết trở về quê quán của nhà trai một chuyến. Ảnh hưởng của nghề nghiệp cha mẹ nhà trai đối với vợ chồng trẻ cũng sẽ không quá lớn. Thậm chí lừa gạt nhà trai đến bên tỉnh Quế chúng ta sinh sống cũng không phải là không được, chỉ cần hai người có thể gặp mặt thì mọi chuyện đều có thể thương lượng."

Trần Vĩnh Quý nghe vậy thì hai mắt tỏa sáng, trong lòng cũng cảm thấy thoải mái, có chút kích động nói: "Chỉ cần có thể đến tỉnh Quế chúng ta an cư lạc nghiệp thì tôi sẽ cố gắng xúc tiến cuộc hôn nhân này."

Giang Phong cười nói: "Chú Trần không có ý kiến gì là tốt rồi, nhưng mà bây giờ là thời đại đề cao hôn nhân tự do, không thể ép duyên từ cha mẹ giống như trước đó. Cho nên còn phải làm phiền chú Trần gọi điện thoại nói lại chuyện này với con gái chú một chút, nói rõ tình huống của nhà với nàng. Nếu như con gái chú đồng ý xem mắt thì chúng ta sẽ tiến hành bước kế tiếp. Chú Trần thấy thế này có được không?"

Trần Vĩnh Quý gật đầu nói: "Vẫn là Giang ông mai suy tính chu đáo, vậy làm phiền cậu chờ một lát, tôi sẽ gọi điện thoại nói lại đại khái mọi chuyện với con gái tôi."

"Vâng, vậy cháu qua bên đó, thuận tiện đi vệ sinh một chút. Sau khi chú Trần nói điện thoại xong với con gái thì lại gọi điện thoại cho cháu là được."

"Được rồi."

Đưa mắt nhìn Giang Phong đi xa, Trần Vĩnh Quý mới móc điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho con gái cả của mình - Trần Phượng Mỹ.

Điện thoại vừa được nhận đã truyền đến giọng nói của con gái: "Cha, thời gian này, cha lại đang tản bộ ở bên sông Vĩnh Giang sao?"

"Ừm, đang tản bộ ở sông Vĩnh Giang."

Hai cha con nói chuyện phiếm vài câu, Trần Vĩnh Quý mới lên tiếng: "Phượng Mỹ, cha hôm nay gọi điện thoại cho con là có chuyện muốn nói với con."

Trần Phượng Mỹ hỏi: "Cha, người có chuyện gì sao?"

Trần Vĩnh Quý nói: "Là chuyện liên quan tới chung thân đại sự của con, vừa rồi một người làm mối họ Giang từ văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đến tìm cha, nói muốn giới thiệu cho con một đối tượng. Cha thấy điều kiện của nhà trai quả thật không tệ, cho nên liền gọi điện thoại hỏi ý kiến của con một chút."

Việc này rõ ràng vượt quá dự kiến của Trần Phượng Mỹ, nàng kinh ngạc nói: "Cha, cha như này cũng quá gấp rồi, con mới hai mươi ba tuổi, cha liền muốn con đi xem mắt rồi?"

Trần Vĩnh Quý nói: "Cha biết rõ con còn trẻ, cha vốn dự định để con tự tìm, nhưng đây không phải là đúng lúc gặp được đối tượng có điều kiện tốt hay sao!"

Trần Phượng Mỹ cũng không lập tức từ chức, nghe giọng điệu cha nàng, điều kiện nhà trai chắc là thật sự không tệ. Nàng nói: "Cha, nhà trai có điều kiện gì lại khiến cha hài lòng như thế?"

Trần Vĩnh Quý nói: "Nhà trai người tình Hồ Nam, năm nay 25 tuổi, cao 1m75, tướng mạo tạm được, trình độ giống như con, tiền công cũng không khác con là bao, nói tóm lại đúng là rất xứng với con."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận