Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 238: Anh Tin Em Mới Lạ, Cô Gái Xinh Đẹp Xấu Tính Này! (2)

Mười phút sau.

Hai người nắm tay nhau đi về.

Giang Phong nói: “Vi Vi à, hay là chiều nay đi với anh tới nhà anh họ anh uống rượu mừng nhé?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu: “Em không đi, họ hàng nhà anh đều ở đó, em đi thì ngại lắm.”

Giang Phong cười nói: “Bây giờ em là bạn gái anh, có gì mà ngại chứ.”

Hoàng Linh Vi nũng nịu nói: “Ai da, anh cho em chút thời gian đi, người ta chưa chuẩn bị tâm lý gì hết, cứ như vậy đi gặp ba mẹ anh thì không hay đâu.”

Giang Phong gật đầu nói: “Ừm, do anh quá vội rồi. Vậy qua vài ngày nữa lại tính tiếp, dù sao chúng ta cũng chưa vội quay về.”

Hoàng Linh Vi: “…”

Chẳng mấy chốc, hai người đã quay lại nhà hàng hải sản.

Sau khi lên xe, Giang Phong hỏi: “Vi Vi, bây giờ em có về mở cửa hàng không?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu: “Hôm nay không mở cửa, dù sao cũng không buôn bán gì.”

Giang Phong nói: “Hay là em ra ngoài với anh, tìm khách sạn nào đó ở. Đợi anh uống xong chén rượu mừng bên nhà anh họ rồi đến tìm em, ngày mai chúng ta đi chơi được không?”

Hoàng Linh Vi nhìn hắn rồi nói: “Đồng chí Giang à, anh đang nghĩ gì thế? Nếu hôm nay em không về nhà thì có lẽ ba mẹ em sẽ gọi điện tới tấp luôn đó.”

Giang Phong chớp mắt nói: “Ba mẹ vợ của anh quản em nghiêm vậy sao?”

Hoàng Linh Vi sặc một cái, nói: “Đồng chí Giang, chú ý lời nói của anh nào. Từ nhỏ ba mẹ đã quản em khá nghiêm rồi, dù sao cũng là con gái, họ sợ em bị tên đàn ông nào đó bắt đi mất.”

Giang Phong nói: “Nhưng em vẫn phải kết hôn mà.”

Hoàng Linh Vi nói: “Ý ba mẹ em là nếu em có bạn trai thì phải báo với họ đầu tiên, sau khi họ xem xét xong thì mới được tiếp tục yêu đương.”

Giang Phong hỏi: “Vậy phải có những điều kiện như nào mới thông qua xét duyệt của ba mẹ em?”

Hoàng Linh Vi lắc đầu nói: “Chuyện này em cũng không biết.”

Giang Phong: “…”

Hoàng Linh Vi cười nói: “Tuy anh đã rất ưu tú rồi nhưng muốn qua ải của ba mẹ em thì vẫn phải nỗ lực nhiều lắm.”

Giang Phong vờ lo lắng nói: “Em nói vậy làm anh áp lực quá!”

Trên thực tế, trong lòng hắn không hề lo lắng tí nào. Với điểm xứng đôi gần đạt tối đa giữa hắn và Hoàng Linh Vi, chỉ cần ba mẹ vợ gặp mặt hắn chắc chắn sẽ rất vừa ý, họ còn mong đẻ thêm một đứa con gái để gả cho hắn. Chuyện xuất hiện mấy tình tiết khốn nạn như chia cắt cặp tình nhân sao mà xảy ra được chứ?

Hoàng Linh Vi bụm miệng cười: “Dù sao anh cũng cố lên nhé, em là nhìn trúng anh rồi đó.”

Giang Phong chớp mắt: “Sao anh có cảm giác em đang cười trên nỗi khổ của anh thế?”

“Có đâu, người ta đang lo lắng cho anh mà.”

“Anh tin em mới lạ, cô gái xinh đẹp xấu tính này!”

Hai người mắng yêu một hồi, sau đó Giang Phong mới khởi động xe đưa Hoàng Linh Vi về nhà.

Nửa tiếng sau.

Chiếc xe dừng phía ngoài một tiểu khu nào đó.

Hoàng Linh Vi vuốt lại mái tóc, cô nhìn Giang Phong nói: “Vậy em về nhà đây, anh lái xe cẩn thận nhé.”

Giang Phong không nói gì, hắn chỉ chỉ vào má của mình.

Hoàng Linh Vi nhìn ra ngoài xe thấy không có ai bèn nhanh chóng hôn vào má Giang Phong, má ửng đỏ, cô nói: “Đi nhé, tạm biệt.” rồi vội xuống xe.

Giang Phong hôn gió tỏ vẻ hài lòng, sau đó dưới sự thúc giục của cô ấy mới chịu lái xe rời đi.

Nhìn Giang Phong đã đi xe, Hoàng Linh Vi mới sờ gương mặt nóng bừng của mình rồi chậm rãi đi vào trong nhà.

Biệt thự cao cấp.

Lúc Hoàng Linh Vi mở cửa bước vào, Hoàng phụ và Hoàng mẫu đều hướng ánh mắt nhìn cô.

Hoàng phụ là người đàn ông trung niên đẹp trai, buổi trưa ông ấy đang đánh mạt chược với đám bạn cũ thì vợ ông ấy gọi điện đến. Bà ấy nói con gái cưng của ông ấy bị bạn trai dẫn đi rồi, bản thân là một người cuồng con gái nên khi nghe tin ông như muốn phát điên ngay tại chỗ.

Ông không đánh mạt chược nữa, vội vàng quay về nhà.

Sau đó xem đi xem lại những dòng tin nhắn mà con gái cưng gửi cho vợ vào buổi trưa. Phân tích từng dòng xem khả năng con gái có bạn trai là bao nhiêu phần trăm.

Cuối cùng đưa ra kết luận, con gái cưng của ông ấy vẫn chưa có bạn trai, nhưng có lẽ con bé cũng có hảo cảm với cậu bạn nam kia. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì sớm muộn gì con gái cưng của ông ấy cũng bị bạn trai dẫn đi mất.

Lúc này Hoàng phụ đứng ngồi không yên, nóng lòng muốn gọi điện kêu con gái quay về.

Đương nhiên ông cũng chỉ có thể nghĩ trong đầu thôi, nếu ông thực sự làm vậy thì con gái cưng sẽ phớt lờ ông một khoảng thời gian khá lâu. Đây là chuyện mà ông không thể chịu đựng được.

Thề nên Hoàng phụ chỉ có thể lo lắng ngồi đợi ở nhà, đã lâu lắm rồi ông ấy mới lo lắng như vậy.

Thấp thỏm ngồi đợi, cuối cùng con gái cưng cũng về đến nhà.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận