Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 372: Lê Thiên Nhu: Cuối Cùng Cũng Đến Lượt Tôi!

【 Danh tính 】: Lê Thiên Nhu

【 Tuổi tác 】: 28 tuổi

【 Chiều cao】: 168cm

【 Cân nặng】: 48kg

【 Bối cảnh gia đình】: ...

【 Sở thích cá nhân】: ...

【 Kinh nghiệm yêu đương 】:...

【 Điểm xứng đôi hôn nhân hiện tại】: 72 (tình cảm vợ chồng 70 + môn đăng hộ đối 74 + Quan hệ gia đình 72)

【 Điểm xứng đôi hôn nhân tối đa】: 86 (tình cảm vợ chồng 87 + môn đăng hộ đối 85 + Quan hệ gia đình 86)

Nhìn thấy thông tin này, Giang Phong không nhịn được lộ ra một nụ cười.

Sau khi hắn nhìn thấy ảnh của Lôi Hải đã mơ hồ cảm thấy người này rất xứng đôi với phú nhị đại Lê Thiên Nhu, liền trực tiếp kiểm tra độ xứng đôi cho hai người một lần, phát hiện hắn thật sự không nhìn lầm, giá trị xứng đôi hiện tại của hai người đã đạt tới 72 điểm, giá trị xứng đôi tối đa lên tới 86 điểm, đúng là sinh ra để dành cho nhau.

Mặc dù đã tìm được đối tượng phù hợp, nhưng Giang Phong cũng không vội vã liên hệ với Lôi Minh, dù sao thì hắn cũng đang uống rượu với lãnh đạo, nói chuyện lúc này ít nhiều có chút không tiện, đợi đến tối rồi gọi điện cũng không muộn.

Suy nghĩ một chút, hắn liền mở wechat lên, trước tiên gửi ảnh của Lôi Hải cho Lê Thiên Nhu xem.

Không đến hai phút đồng hồ sau, Lê Thiên Nhu đã gọi tới.

Giang Phong nhận điện thoại, cười ha hả: “Chị Nhu, tôi gửi cho chị bức ảnh kia chị hẳn là thấy rồi đi? Cảm giác thế nào?”

Trong giọng nói của Lê Thiên Nhu cũng thể hiện ra sự kinh hỉ, nói: “Giang đại sư, đây chính là đối tượng mà cậu tìm cho tôi sao? Một thân quân trang kia thật sự là đẹp trai ngây người, anh ấy là quân nhân sao?”

Giang Phong ừ một tiếng, giới thiệu giản lược cho Lê Thiên Nhu biết: “Anh ấy là một lính đặc chủng vô cùng lợi hại, năm nay 30 tuổi, chiều cao 1m85, từ nhỏ anh ấy đã rất biết đánh, đánh khắp đại viện xx, trở thành người vô địch trong số những người cùng thế hệ, là hài tử vương có tiếng.”

Lê Thiên Nhu nhạy cảm bắt được một từ: “Đại viện xx?”

Giang Phong cười nói: “Tôi tốn nhiều thời gian tìm đối tượng cho chị Nhu như vậy, đương nhiên người ta không thể xuất thân từ gia đình bình thường được rồi, gia cảnh của anh ấy cực kỳ hiển hách, cha là lãnh đạo đương nhiệm tại xx, anh ấy là lớn lên ở đại viên xx đấy.”

Lê Thiên Nhu dậm chân nói: “Giang đại sư quả nhiên thật lợi hại, khi nào sẽ sắp xếp cho hai người chúng tôi gặp mặt vậy?”

Giang Phong đáp: “Thời gian gặp mặt cụ thể tôi phải liên lạc với đối phương một chút trước đã, dù sao thì lính đặc chủng cũng không phải binh chủng bình thường, huấn luyện thân thể, các lớp học cùng nhiệm vụ phải chấp hành gì đó không thôi cũng đã đủ bận rồi, không phải lúc nào cũng có thể rút chút thời gian ra được.”

Lê Thiên Nhu hiểu, nói: “Dù sao thì tôi cũng rảnh rỗi, Giang đại sư cứ xem xét thời gian của đối phương là được.”

Giang Phong chân thành nói: “Chị Nhu, tuy nói rằng tôi suy tính nhân duyên hai người quả thực thấy rất xứng đôi, nhưng có mấy lời này tôi cũng phải nói trước với chị, để tránh tới lúc hai người ở cạnh nhau cảm thấy không giống trong tưởng tượng lại trách tôi.

Lê Thiên Nhu cười: “Bản lĩnh của Giang đại sư thế nào tôi biết rất rõ, sao có thể trách cậu được, có điều có gì cần biết thì biết trước rõ ràng cũng là chuyện tốt.”

Giang Phong tiếp tục: “Đầu tiên là thời gian, nếu như chị Nhu kết hôn cùng anh ấy, anh ấy không những không thể giống như những người chồng bình thường khác, hàng ngày ở cùng chị, mà lúc bận rộn, có lẽ cả một tháng chị cũng không thể gặp mặt anh ấy được một lần, cái này chị phải chuẩn bị tâm lý trước.”

Lê Thiên Nhu hơi trầm mặc, sau đó nói: “Cái này đúng là một vấn đề, có điều tôi hẳn là có thể tiếp nhận được, mặc dù được gặp nhau mỗi ngày thoạt nhìn rất hạnh phúc, nhưng cũng dễ gây ra chán nản.

Ngược lại, nếu thường xuyên xa cách, có thể sự hứng thú vẫn có thể kéo dài.

Tục ngữ nói cửu biệt thắng tân hôn chính là như vậy.”

Giang Phong tiếp tục: “Chị Nhu có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, thứ hai chính là tính cách anh ấy tương đối ấy, dùng cách chị em phụ nữ nói thì chính là thẳng nam sắt thép, trong cuộc sống có thể sẽ không hiểu lãng mạn nhiều, cái này phải nhờ chị Nhu bao dung anh ấy.”

Lê Thiên Nhu cười nhẹ: “Cái này cũng không quan trọng, đến lúc đó tôi sẽ nắm tay dạy anh ấy, dù sao thì tôi cái gì cũng không thiếu, cũng không cần anh ấy tặng cái gì, chỉ cần anh ấy đối tốt với tôi, yêu thương tôi là được.”

“Vậy thì không có vấn đề gì!”

Nói đến đây, Giang Phong dừng lại một chút, nói tiếp: “Đúng rồi, có cái này suýt quên nói với chị, anh ấy và vợ của giáo sư Bạch, Kiều Phượng Hoàng là thanh mai trúc mã, đây cũng là một loại trùng hợp!”

“Vậy thì thật đúng là rất khéo.”

Tiếp đó, hai người lại rảnh rỗi hàn huyên một hồi, sau đó mới cúp điện thoại.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận