Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 251: Nhân Duyên Ngàn Dặm Đường Quanh Co, Nguyệt Lão Trong Nhân Gian Ở Bên Cạnh

Giang Phong nói đến đây, tổng kết: "Nói chung, chị đừng thấy các loại lợi ích không chớp mắt, nhưng lúc phụ nữ gặp phải những chuyện này, sẽ cảm giác rất phiền não. Chẳng qua sau khi lấy bác sĩ khoa sản, những phiền não này đều sẽ cách xa chị.

Hơn nữa, sau khi sinh con xong, chị cũng không phải trông một mình, ba mẹ chồng của chị cũng sẽ trông giúp, hai ba người lớn cùng trông đứa trẻ sẽ dễ dàng hơn."

Nghe đến đó, Dương Tĩnh Vân thật sự hơi xiêu lòng. Sau khi phụ nữ kết hôn, sợ nhất là phải đối mặt với việc nhà vĩnh viễn làm không hết và một mình trông con. Chỉ cần có người giúp đỡ chia sẻ những chuyện đó, vậy cuộc hôn nhân này lại có cơ sở hạnh phúc!

"Giang đại sư, cậu có ảnh chụp của đối phương không?"

Mặc dù có chút xiêu lòng, nhưng vẫn phải xem thử dáng người thế nào, có phù hợp với thẩm mỹ quan của mình không. Nếu phù hợp, vậy tất cả đều dễ nói. Nếu không phù hợp, vừa nhìn qua đã không thích, vậy nói nhiều nữa cũng vô ích.

Giang Phong vừa lấy điện thoại di động ra vừa mỉm cười nói: "Đương nhiên là có rồi. Chị chờ lát, tôi tìm ra cho chị!" Hắn nói xong, lại thành thạo mở WeChat ra, lấy ra ảnh chụp thím Chương gửi lúc đăng ký tài liệu, sau đó đưa cho Dương Tĩnh Vân nhìn.

Dương Tĩnh Vân cầm điện thoại qua xem, phát hiện người đàn ông trong ảnh có dáng người trắng trẻo, gương mặt khá thân thiện, trông vẫn rất thanh tú, phù hợp với tiêu chuẩn kén chồng của cô.

Nhìn hơn mười giây, Dương Tĩnh Vân mới trả điện thoại lại cho Giang Phong.

"Trông anh ta quả thật cũng không tệ lắm!"

"Bà chủ Dương, nếu chị đồng ý, vậy tôi sẽ nói thông tin cá nhân của chị với đối phương, sau đó bố trí cho hai người gặp mặt nhé?"

"Ừ, có thể!"

"Vậy làm phiền chị nói với tôi về tình hình gia đình và cá nhân chị!"

"Được, nhà tôi... tôi..."

Mười phút sau.

Giang Phong đứng lên nói: "Chị Dương, tôi quay về nói chuyện với bên anh ấy. Nếu được tôi sẽ hẹn chị thời gian gặp mặt và địa điểm, chị thấy thế nào?"

Dương Tĩnh Vân gật đầu nói: "Được, Giang đại sư cứ xem mà bố trí, tôi không có ý kiến gì!"

"Được, vậy tôi đi trước đây, tạm biệt!"

"Được, tạm biệt!"

...

Buổi chiều.

Sau khi biết văn phòng môi giới hôn nhân bắt đầu mở cửa trở lại, bắt đầu có khách qua trả phí tạ môi, những khách hàng này đều được tác hợp từ năm trước, đều là cuối năm trước hoặc đầu năm nay kết hôn, chỉ là khi đó văn phòng môi giới hôn nhân đã nghỉ, đương nhiên không có cách nào trả phí tạ môi.

Mà trong những khách hàng này có hai vợ chồng pháp y Tần Quan Hải và chuyên gia khâm liệm Diệp Đồng này. Bọn họ là đôi vợ chồng được Giang Phong tự mình tác hợp, khi qua trả phí tạ môi, Giang Phong đương nhiên cũng tự mình tiếp đón.

"Ngài Tần, cô Diệp, tôi quan sát khí sắc của hai người, chắc hẳn cuộc sống của hai vợ chồng sau khi cưới cũng không tệ lắm nhỉ!"

Tần Quan Hải cười thỏa mãn nói: "Nhờ phúc của Giang đại sư, cuộc sống vợ chồng chúng tôi sau khi cưới rất tốt."

Diệp Đồng cầm một cái túi bên người đẩy tới trước mặt, hơi thấp thỏm hỏi: "Giang đại sư, hai vợ chồng chúng tôi muốn tặng cậu một lá cờ thưởng, không biết cậu có kiêng kỵ gì về phương diện này không?"

Nghề nghiệp của hai vợ chồng bọn họ khá bất tiện, đặc biệt là Diệp Đồng, từ sau khi trở thành chuyên gia khâm liệm, lại chưa từng tặng quà cho ai, chủ yếu là sợ người ta có kiêng kỵ về phương diện này.

Bây giờ, hai vợ chồng rất thoả mãn về cuộc hôn nhân này, lại muốn tặng cờ thưởng cho Giang đại sư, để bày tỏ lòng cảm kích của bọn họ.

Nhưng trước khi đưa đi, vẫn nên hỏi thăm qua, để tránh đưa cờ thưởng ra người ta không nhận, vậy sẽ xấu hổ lắm!

Giang Phong phản ứng rất nhanh, lập tức vui vẻ nói: "Vậy thì thật sự rất cảm ơn!"

Diệp Đồng nghe vậy mới yên lòng, vui vẻ mở cái túi trong tay ra, lấy lá cờ thưởng bên trong ra, sau đó dùng hai tay đưa cho Giang Phong nói: "Giang đại sư, chúng tôi có thể kết thành vợ chồng, hoàn toàn là do ngài giúp đỡ mai mối, vợ chồng chúng tôi vĩnh viễn cảm ơn ngài, đặc biệt tặng một lá cờ thưởng, hy vọng ngài có thể tiếp tục tạo phúc cho người có tình trong thiên hạ!"

Giang Phong dụng hai tay nhận lấy là cờ thưởng lần đầu tiên trong đời, trong lòng có cảm giác thành tựu không sao tả xiết, nói: "Cảm ơn các người đã tán thành tôi, lá cờ thưởng này xem như lời khen ngợi tốt nhất đối với tôi!"

Diệp Đồng tươi cười nói: "Ngài thích là tốt rồi!"

Tần Quan Hải đề nghị: "Giang đại sư, ngài mở cờ thưởng ra, sau đó chúng ta cùng chụp tấm ảnh lưu niệm được không?"

Đây cũng được xem là chuyện nghĩa nên làm, Giang Phong đương nhiên tán thành.

Tiếp theo, Giang Phong lại gọi Đường An Quân vào chụp ảnh giúp.

Chỉ hơn một phút sau, một tấm ảnh Giang Phong đứng giữa, vợ chồng Tần Quan Hải đứng hai bên hắn, ba người mỉm cười giơ cờ thưởng lên!

Chờ chụp ảnh xong, vợ chồng Tần Quan Hải khách sáo nói với Giang Phong vài câu, mới tạm biệt rời đi.

Chờ sau khi vợ chồng bọn họ rời đi, Giang Phong mới nhìn về phía lá cờ thưởng đặt trên bàn, trên lá cờ thưởng ngoài một dòng chữ nhỏ 'Vợ chồng Tần Quan Hải, Diệp Đồng tặng Giang đại sư', chính là một câu rất dễ nhìn thấy:

"Nhân duyên ngàn dặm đường quanh co, nguyệt lão trong nhân gian ở bên cạnh!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận