Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 492: Lợi Hại Đến Trâu Bò (2)

Nghe tới đó, cô Lý lại nhớ tới tin tức oanh động cả vùng lúc ấy, liền gật đầu đáp: “Cái này tôi có nghe nói, lúc ấy, vị Lý đại công tử vốn không có gì nổi bật bỗng mang về Hương Giang ba đứa con sinh ba.”

“Biết thì tốt rồi, vậy tôi không nói tới cái này nữa.”

Giang Phong tiếp tục: “Ông ấy từng có bốn đoạn tình cảm, có điều mối tình đầu mới là đoạn tình cảm chân thành, ba đoạn tình cảm sau đó đều chỉ quen một thời gian rất ngắn rồi chia tay.

Mối tình đầu của ông ấy là một bạn nữ cùng lớp, hai người đã hẹn ước sau khi tốt nghiệp sẽ kết hôn.

Vốn là một câu chuyện tình rất đẹp, đáng tiếc hai người hữu duyên vô phận, cha ông ấy tin vào phong thủy và mệnh lý, lén lút tìm người hỏi ngày sinh tháng để của người bạn gái mối tình đầu kia, sau đó lại tìm mệnh lý sư bói mệnh cho hai người.

Kết quả, mệnh lý sư đó nói người bạn gái mối tình đầu của ông ấy không phù hợp gả vào Lý gia, nếu như Lý Gia Kiệt lấy cô ấy, thì cả đời sẽ bị cô ấy cưỡi trên đầu.

Tin lời nói ấy, cha ông ấy liền lập tức chen chân vào đôi uyên ương, dùng tiền đút lót người bạn gái mối tình đầu kia, bảo cô ấy ra nước ngoài học, vĩnh viễn rời khỏi ông ấy.”

Cô Lý nghe vậy thì thở dài một hơi.

Hiệu trưởng Cổ cảm thán: “Không nghĩ tới trên người đại thiếu Lý gia còn xảy ra tình tiết máu chó gia trưởng đánh đôi uyên ương như vậy.”

Giang Phong tiếp tục nói: “ông ấy thích các môn thể thao ngoài trời như đạp xe, cưỡi ngựa, trượt tuyết, còn say mê trà đạo, thích triết học Trung Quốc, còn niềm tin vững chắc vào Mật Tông.

Đối với chuyện hôn nhân, ông ấy không thích danh môn thục nữ, cũng không quan tâm tới chuyện môn đăng hộ đối gì đó, chỉ hi vọng có thể tìm được một người vợ cùng nhau chia sẻ, trưởng thành trong cuộc sống, trong sự nghiệp là được.”

Nghe đến đó, cô Lý hơi trầm mặc, sau đó nói: “Giang đại sư, cậu thật sự cảm thấy tôi thích hợp với người ta sao?”

Giang Phong khẳng định nói: “Đương nhiên là thích hợp, tôi đã suy tính nhân duyên cho hai người rồi, hai người chỉ cần ở cùng một chỗ, cùng cố gắng một chút, tình cảm chắc chắn sẽ ấm lên nhanh chóng, tới mức không ai có thể rời bỏ ai được.”

Hiệu trưởng Cổ trầm ngâm: “Nếu như bỏ qua chuyện gia thế bối cảnh, cô Lý và người kia cũng xem như là xứng đôi, chỉ là dạng hào môn như Lý gia không phải nơi có thể tùy tiện gả vào, không biết Giang đại sư có cách nào không?”

Mắt Giang Phong hơi lóe lên, nói: “tôi chuẩn bị đi thu thập người đứng đầu Lý gia.”

Hiệu trưởng Cổ dậm chân khen: “Ý kiến hay, Lý lão gia tử là người tin phong thủy mệnh lý, mà trong chuyện suy tính nhân duyên, có thể nói là không ai sánh được với Giang đại sư, chắc chắn cậu có thể thuyết phục được Lý lão gia tử.

Chỉ cần Lý lão gia tử lên tiếng, vậy những chuyện còn lại cũng không phải là vấn đề nữa.”

Giang Phong khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía cô Lý, nói: “Cô Lý, tình huống chính là như vậy, trước tiên cô cứ nghĩ kỹ đã, nếu như đồng ý ở chung cùng đối phương, vậy ngày mai tôi sẽ tới nhà thăm hỏi Lý lão gia tử, giúp cô giải quyết khâu quan trọng nhất, sau đó sẽ sắp xếp cho hai người gặp mặt.”

Cô Lý nghe vậy thì rơi vào trầm tư.

Bà đã không còn là cô gái đơn thuần vì tình mà chẳng quản khổ sở nữa rồi, từ sau khi bà học được bài học cả đời khó quên từ trên người thằng đàn ông cặn bã kia, bà đã trở nên cực kỳ thận trọng trong chuyện tình cảm, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao từ đó về sau bà không nói chuyện yêu đương thêm lần nào nữa.

Dùng lời của bà, chính là tình nguyện độc thân cả đời cũng không nguyện ý chấp nhận ủy khuất nửa đời còn lại.

Không thể phủ nhận, đối với chín mươi phần trăm phụ nữ trên thế giới, nếu như có cơ hội gả vào hào môn như Lý gia thì căn bản không cần phải cân nhắc, thậm chí còn có thể vì nó mà trả một cái giá thật lớn.

Nhưng cô Lý thì khác, bà không nghĩ tới việc gả vào Lý gia sẽ có bao nhiêu hào quang, mà nghĩ tới việc sau khi gả vào hào môn như vậy liệu có đánh mất bản thân một lần nữa hay không?

Liệu có rơi vào tình trạng như lúc trước, hèn mọn mà yêu như vậy?

Ngẫm nghĩ mấy phút, cô Lý cuối cùng mới lấy dũng khí nói: “Được, tôi tin tưởng năng lực suy tính nhân duyên của Giang đại sư, nếu như cậu đã chọn trúng người ta, vậy chắc chắn có đạo lý của nó.

Tiếp theo Giang đại sư cứ tùy theo mà làm, tôi sẽ dốc hết sức phối hợp.”

Cuối cùng, bà vẫn lựa chọn tin tưởng Giang đại sư.

Dù sao hôm nay hiệu trưởng Cổ cũng đã giải thích từng sự tích thần kỳ một của Giang đại sư cho bà nghe, hơn nữa vừa nãy lại tận mắt nhìn thấy Giang đại sư suy tính ra thông tin của Lý Gia Kiệt, bà không có lý do gì để không tin tưởng ông mối Giang đại sư này.

Giang Phong nuốt đồ ăn trong miệng xuống, vẻ mặt thành thật nói: “Được, đã có câu nói này của cô Lý, vậy tiếp theo cháu sẽ tùy theo mà làm, tin tưởng tôi, cuộc hôn nhân này chắc chắn sẽ không khiến cô thất vọng.”

Cô Lý một khi đã đưa ra quyết định sẽ không cân nhắc lại, quả quyết cầm ly rượu lên, nói: “Vậy tất cả nhờ vào Giang đại sư!”

Hiệu trưởng Cổ cũng bưng ly rượu lên, nói: “Giang đại sư, nếu như cậu thật sự tác hợp thành công mối hôn sự này, vậy chắc chắn sẽ danh chấn Hương Giang, trở thành người mai mối toàn bộ thị dân cảng này truy lùng.”

“Thật ra mối hôn sự này với tôi mà nói cũng là một thách thức, có điều tôi vẫn rất có lòng tin sẽ tác hợp được thành công.” Trong lúc nói chuyện, Giang Phong cũng cầm ly rượu lên cụng ly với hai người, sau đó một hơi uống cạn sạch.

Quyết định xong xuôi mọi chuyện, ba người lại ngồi xuống vừa ăn vừa nói chuyện, mãi tới tám giờ tối mới tan cuộc.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận