Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1221: Chặt Đứt Đường Công Danh Như Giết Cha Giết Mẹ

Khi thấy Giang đại sư mở mắt, trong lòng Tô Dao cũng siết chặt theo, việc cô làm nhân tình của vị đại lão thương nghiệp kia, bất kể nói thể nào cũng là chen chân vào gia đình người khác, trơ trẽn làm kẻ thứ ba.

Quan trọng nhất là, khách sạn này vốn là vị đại lão thương nghiệp kia tặng cho Tô Dao, đúng ra mà nói thì khách sạn này cũng có một nửa thuộc về vợ của vị đại lão kia, bởi vì nó thuộc tài sản vợ chồng!

Cho nên, nếu như người đứng sau màn của vụ hoả hoạn ở khách sạn chính là vợ của vị đại lão thương nghiệp kia thì cô thật đúng là không biết nên làm thế nào mới tốt, dù sao thì cô cũng là người đuối lí mà!

“Giang đại sư, có phải là bà ấy không?”

Giang Phong lắc đầu nói: “Không có quan hệ với bên kia.”

Tô Dao nghe vậy, tảng đá treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống đất, thở phào nhẹ nhõm nói: “Không phải là tốt rồi.”

Giang Phong tiếp tục nói: “Tô tổng, chị nhớ kĩ lại xem bao nhiêu năm qua chị có từng đụng chạm với ai, hoặc là làm tổn hại tới lợi ích của ai không?”

Tô Dao biết rõ Giang đại sư đang muốn loại trừ từng nghi phạm một, cô đương nhiên phải cố gắng phối hợp, liền lấy giấy bút vắt hết óc nghĩ, thỉnh thoảng lại viết xuống một cái tên.

Nghĩ nửa ngày, Tô Dao viết được tất cả sáu cái tên, mà hơn một nửa chỉ là cô viết cho có, hoặc là nói cô và những người này dù có xung đột lợi ích một chút nhưng tuyệt đối không đến mức người ta muốn phóng hỏa đốt khách sạn của cô.

Tô Dao đưa tờ giấy cho Giang Phong, nói: “Giang đại sư, tôi chỉ có thể nghĩ ra mấy người này thôi, bọn họ và tôi ít nhiều đều có chút xung đột lợi ích.”

Giang Phong nhận lấy tờ giấy, nhìn những cái tên phía trên, nói: “Hừm, Tô tổng, chị nói cho tôi biết tình huống của những người này một chút đi, thông tin biết được càng nhiều thì việc suy tính lại càng đơn giản.”

Tô Dao nhẹ gật đầu, bắt đầu giới thiệu một lượt về sáu người được viết trên giấy cho Giang Phong nghe.

Giang Phong vừa nghe vừa ngồi xem tư liệu xứng đôi của bọn họ, lúc tra đến Vương Kiến Quân, nhìn thấy thông tin mới nhất của hắn, Giang Phong không khỏi hơi nhếch miệng cười.

Cuối cùng cũng tìm ra được thủ phạm phía sau màn rồi!

Giang Phong vừa cười vừa nói: “Tô tổng, tôi đã xác định được thủ phạm phía sau màn rồi, chính là vị này, Vương Kiến Quân.”

Tô Dao nghe vậy không khỏi mở to hai mắt, kết quả này thật sự là hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của cô.

Vương Kiến Quân, cha của hắn chính là tài xế của vị đại lão thương nghiệp kia, đã trung thành tuyệt đối theo vị đại lão thương nghiệp kia hai mươi mấy năm, lúc Tô Dao làm tình nhân cho vị đại lão thương nghiệp kia còn từng ngồi xe do Vương phụ lái đấy!

Vị đại lão thương nghiệp kia còn rất có tình người, tài xế trung thành tuyệt đối theo hắn mười mấy năm, hắn liền bỏ ra chút công sức đi bồi dưỡng con trai của người tài xế đó, Vương Kiến Quân.

Thời gian ngắn ngủi mấy năm, Vương Kiến Quân đã nhảy lên làm giám đốc khách sạn Minh Hồ.

Vốn Vương Kiến Quân cần cù chăm chỉ làm việc như vậy hẳn là để báo đáp lòng tốt của ông chủ lớn. Đáng tiếc, tính cách của Vương Kiến Quân không giống cha hắn, sau khi hắn được ông chủ bồi dưỡng, hắn không chỉ không cảm ân, mà còn lợi dụng chức vị để đại phát hoành tài.

Kết quả, không lâu sau đó, khách sạn Minh Hồ kia liền bị vị đại lão thương nghiệp tặng cho Tô Dao.

Sau khi Tô Dao tiếp nhận khách sạn Minh Hồ, cô vốn cũng không muốn động đến ban quản lý khách sạn, nhưng đây dù sao cũng là sản nghiệp duy nhất của cô, cô chắc chắn cực kì để bụng.

Cho nên, cô rất nhanh đã phát hiện ra giám đốc Vương Kiến Quân của khách sạn tay chân không sạch sẽ, vì để tránh lợi ích khách sạn bị hao tổn, Tô Dao liền quả quyết sa thải hắn.

Có điều, nể mặt mũi cha hắn, Tô Dao cũng không công khai hành vi lợi dụng địa vị kiếm tiền của Vương Kiến Quân.

Không nghĩ tới, đã mấy năm trôi qua rồi mà Vương Kiến Quân vẫn còn tiêu tận năm chục vạn để thuê người đến đốt khách sạn của cô, điều này thật sự khiến Tô Dao vừa hối hận vừa tức giận.

Sớm biết lòng dạ người này chật hẹp như thế, lúc trước cô đã một gậy đánh chết hắn rồi.

“Cái kẻ vô ơn đáng chết này, trước đó gã ta lợi dụng địa vị kiếm tiền, tôi điều tra ra xong còn cố tình thả hắn một ngựa, không nghĩ tới mọi chuyện đã qua mấy năm rồi mà hắn ta vẫn còn phát rồ trở về trả thù tôi, lại còn dùng loại thủ đoạn cực đoan này, thật đúng là mẹ nó có bệnh mà!”

Giang Phong nhìn lướt qua tư liệu của Vương Kiến Quân một chút, biết rõ người này tính cách tương đối cố chấp, đặc biệt lý lẽ cứng nhắc, liền nói: “Tô tổng, tục ngữ nói một loại gạo nuôi trăm loại người, trên đời này quả thật là dạng người gì cũng có, trong mắt cô việc làm lúc đó là thả hắn một ngựa, không đưa hắn vào ngục giam.

Nhưng trong mắt hắn thì việc làm lúc đó của cô là chặt đứt đường công danh của hắn, người ta nói chặt đường công danh như giết chết cha mẹ, hắn ghi hận chuyện này trong lòng, cố chấp muốn trở về trả thù cô, nói logic với hắn chắc chắn là không thông được.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận