Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 131: Làm Mai Cho Nữ Minh Tinh

Tỉnh Việt.

Tỉnh thành.

Sau khi tìm được minh tinh lớn Tiêu Mẫn này xứng đôi với Uông Văn Kiệt, Giang Phong lại nghĩ xem mình phải làm thế nào tìm tới cửa làm mối cho đối phương.

Dù sao Tiêu Mẫn không phải là người bình thường, mà là nữ minh tinh có danh tiếng không nhỏ trong cả nước. Giang Phong chỉ là một người không có tiếng tăm gì, cứ tìm tới cửa, sợ rằng thậm chí chẳng thể gặp mặt đối phương được.

Cho dù Giang Phong có tất cả các cách liên lạc với Tiêu Mẫn, nhưng vẫn là câu nói kia, hắn là một người không có tiếng tăm gì, cho dù có gọi được điện thoại cho đối phương, lẽ nào nói thẳng muốn làm mai cho đối phương?

Sợ rằng hắn vừa nói ra lời đó, người ta đã cúp máy?

Cho dù không phải trực tiếp gọi cho Tiêu Mẫn, mà gọi cho người mẹ làm đại diện của cô ta, chắc hẳn người ta cũng sẽ không dễ dàng tin tưởng hắn. Ai biết có phải đối thủ cạnh tranh bố trí chuyện này hay không?

Cho nên Giang Phong suy nghĩ, lại nghiên cứu tài liệu của Tiêu Mẫn nhiều lần, cuối cùng cảm thấy cách đáng tin cậy hơn là trở lại tỉnh Quế, sau đó bắt tay từ ba của Tiêu Mẫn, như vậy xác suất thành công chắc hẳn sẽ cao hơn rất nhiều.

Nghĩ tới đây, Giang Phong lập tức hành động, lái xe lao thẳng đến thành phố tỉnh Quế.

...

Những năm gần đây, cuộc sống của Tiêu Quân đặc biệt đơn điệu, lịch trình hằng ngày của ông ta căn bản như sau:

Năm rưỡi sáng dậy chạy bộ, đại khái chạy khoảng nửa giờ, nghỉ ngơi mười lăm phút, tắm rửa thay quần áo, sau đó lái xe đến khách sạn thường tới để uống trà sáng.

Gọi một bình trà và mấy món điểm tâm, lại cầm điện thoại đọc tin tức, bất giác tới chín, mười giờ.

Tính tiền rời đi, lại tiện đường mua ít cá, thịt, rau dưa các loại, mới chậm rãi lái xe về nhà.

Buổi trưa, tùy tiện làm ít đồ ăn ở nhà, lại ngủ một giấc.

Buổi chiều, đi bộ trong khu biệt thự, nói chuyện nhà với hàng xóm.

Sau đó trở lại chuẩn bị gọi món ăn, hứng thú thì uống vài cốc.

Sau khi ăn xong, lại ra ngoài đi dạo cho dễ tiêu hóa, thỉnh thoảng nhảy khiêu vũ quảng trường gì đó với người ta, đại khái tám rưỡi tối sẽ về nhà.

Tắm, xem tivi, đúng trước mười giờ sẽ đi ngủ.

Một ngày cứ như vậy trôi qua, cuộc sống không có vợ con ở nhà chính là khô khan nhàm chán như vậy.

Hôm nay, Tiêu Quân lại giống như mọi khi, chậm rãi đi vào khách sạn mọi khi để uống trà sáng, theo lệ cũ gọi một ấm trà và mấy món điểm tâm yêu thích, lại cầm điện thoại lên xem tin tức.

Trước đây, Tiêu Quân đến khách sạn uống trà sáng, đều mua một tờ báo bên đường để giết thời gian. Nhưng thời đại bây giờ, xem tin tức trên điện thoại quá dễ dàng, ông ta cũng chậm rãi bỏ đi thói quen mua báo.

Lúc Tiêu Quân đang tập trung xem video lãnh tụ vĩ đại dẫn đầu Hồng Quân bốn lần vượt qua Xích Thủy, một giọng nói trong trẻo đột nhiên vang lên từ phía trước: "Chú, cháu có thể ngồi ở đây không?"

Tiêu Quân ấn tạm dừng, ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện người hỏi là một cậu nhóc trẻ tuổi đẹp trai, lại thấy bên cạnh có không ít bàn trống, không khỏi cảm thấy kỳ quái hỏi: "Cậu nhóc, không phải bên cạnh vẫn còn bàn sao?"

Cậu nhóc trẻ tuổi đẹp trai toét miệng cười, nói: "Cháu biết bên cạnh có bàn, cháu thấy chú xem video lãnh tụ vĩ đại bốn lần vượt qua Xích Thủy, vừa khéo cháu cũng có hứng thú với chiến dịch kinh điển này, cho nên muốn ngồi xuống thảo luận nghiên cứu với chú vài câu, không biết chú có bằng lòng không?"

"Thì ra là thế!"

Tiêu Quân nghe vậy thì chợt hiểu ra, vừa bảo đối phương ngồi xuống, vừa cười nói: "Cậu nhóc, không phải đám trẻ tuổi cậu đều thích xem những nữ streamer trẻ tuổi xinh đẹp à? Sao cậu lại cảm thấy hứng thú với video này?"

Cậu nhóc đẹp trai cười hì hì nói: "Chú, điều này hình như không có xung khắc mà?"

Tiêu Quân cười ha ha nói: "Đúng là không có xung khác. Cậu thấy trận chiến dịch kinh điển này của lĩnh tụ thế nào?"

Cậu nhóc đẹp trai nói: "Quan điểm của cháu chỉ có bốn chữ!"

Tiêu Quân hỏi tới: "Bốn chữ nào?"

Cậu nhóc đẹp trai nói đầy vẻ kính nể: "Bội phục sát đất!"

Tiêu Quân nhất thời sửng sốt, sau đó cười ha ha nói: "Cậu thanh niên này thật thú vị!"

Tiếp theo,

Hai người mở rộng đề tài, càng nói chuyện càng hợp.

Đặc biệt là với Tiêu Quân, sinh hoạt hàng ngày của ông ta vốn đã đặc biệt khô khan nhàm chán, rảnh rỗi đến mức không biết làm gì, bây giờ vô tình gặp được cậu nhóc này có sở thích tương đồng với ông ta, tam quan cũng gần như nhất trí, cảm giác nói chuyện trời đất gặp được tri âm này thật sự làm ông ta vô cùng hưng phấn.

Hai người nói chuyện, lại nói đến mười rưỡi sáng, Tiêu Quân vẫn có cảm giác chưa thỏa mãn.

"Cậu nhóc, cậu là người ở đâu, tên là gì vậy? Tôi nói chuyện với cậu rất thoải mái, nếu thuận tiện, mỗi sáng chúng ta có thể hẹn nhau cùng uống trà sáng đi!"

"Chú, cháu là người ở Úc Lâm huyện Bách Lương, tên là Giang Phong, cháu cũng rất muốn hẹn uống trà với chú mỗi sáng, chỉ là công việc của cháu cần phải chạy khắp nơi, chỉ sợ không có mấy cơ hội hẹn uống trà sáng với chú được!"

"Công việc cần phải chạy khắp nơi? Tiểu Giang, cháu làm công việc gì vậy?"

"Cháu ạ, cháu là một người mai mối chuyên nghiệp, chuyên làm mai cho người ta!"

Tiêu Quân nghe vậy thì đầy vẻ kinh ngạc nói: "Tôi không nghe nhầm chứ? Không ngờ cháu là người làm mai chuyên nghiệp à?"

Giang Phong gật đầu mỉm cười nói: "Chú, chú không nghe nhầm đâu. Cháu đúng là một người mai mối, vào nghề đã ba tháng, trước mắt đã thành công tác hợp cho mười mấy cặp vợ chồng, có danh tiếng không nhỏ ở nông thôn chúng cháu đấy!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận