Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 578: Người Quang Minh Chính Đại Không Nói Chuyện Mờ Ám, Tôi Không Vừa Ý Cô Gái Kia, Nhưng Nhìn Trúng Cô! (2)

Hơn nữa, đối phương thân hình cao lớn, tướng mạo soái khí, có tiền lại có sắc, thật sự là một người đàn ông cực kỳ ưu tú.

Một người đàn ông như vậy biểu đạt hảo cảm với cô, cô nhất thời không nói ra nổi lời từ chối.

Sở Hữu Tài thấy vậy lập tức rèn sắt khi còn nóng, nói: “Bà mối Đường, tôi biết rõ nói như vậy là có chút đường đột, có lẽ sẽ khiến cô cảm thấy tôi là loại đàn ông cặn bã không coi trọng chuyện tình cảm...”

Đường An Quân vội ngắt lời, nói: “Sở tổng, anh không cần giải thích, tôi biết rõ anh không phải là người như thế.”

Sở Hữu Tài cười nói: “Xem ra thực lực của công ty môi giới các cô thực sự không tầm thường!”

Đường An Quân tự hào cười nói: “Công ty môi giới chúng tôi đúng thật là không tầm thường, những khách tới tìm bạn trăm năm đều phải đăng ký tài liệu chi tiết, còn những người như Sở tổng, những người không tự tìm tới công ty chúng tôi mà là đối tượng chúng tôi tìm tới, chúng tôi cũng sẽ gắng hết sức để thu thập được tư liệu đầy đủ nhất, bảo đảm những khách hàng tới tìm bạn trăm năm chỗ chúng tôi đều tìm được đối tượng chân thành, sẽ không xuất hiện những tình huống như trước hôn nhân và sau hôn nhân là hai người hoàn toàn khác nhau.”

Sở Hữu Tài nhẹ gật đầu, sau đó lại quay lại chủ đề ban đầu: “Nếu như bà mối Đường đây đã hiểu rõ tôi như vậy, vậy tôi cũng sẽ không nhiều lời nữa, không biết liệu tôi có thể nhận được vinh hạnh nói chuyện yêu đương với mục đích kết hôn với cô hay không?”

Đường An Quân nhìn Sở Hữu Tài, chạm phải ánh mắt chân thành của hắn, thấy trong ánh mắt ấy không hề có ý đùa giỡn, cũng không trả lời lại ngay mà hỏi: “Sở tổng, anh và tôi là lần đầu tiên gặp mặt, anh không hề biết gì về tôi, lại nói muốn nói chuyện yêu đương với mục đích kết hôn với tôi, anh không cảm thấy có chút qua loa sao?”

“Bà mối Đường, tất cả mọi người đều phải trải qua quá trình từ người lạ tới người thân quen này.” Sở Hữu Tài đáp: “Tôi từ thời trung học cho tới bây giờ đã gặp qua không biết bao nhiêu cô gái xinh đẹp, nhưng có sao nói vậy, cô chính là người cho tôi ấn tượng đầu tiên tốt nhất.”

Đường An Quân đã làm bà mối hơn nửa năm, đối với chuyện hôn nhân cũng có yêu cầu của riêng mình, biết rõ muốn tìm đối tượng thì tuyệt đối không thể ôm tâm tư “tiếp theo sẽ tốt hơn” được.

Rất nhiều người đàn ông và phụ nữ ế đều có cùng trải nghiệm như vậy: Bỏ lỡ một đối tượng cũng coi như không tệ, mặc dù trong lòng có chút hối hận nhưng vẫn sẽ an ủi bản thân rằng không có việc gì, đã bỏ qua nhau thì chung quy cũng là không có duyên phận, tin tưởng người tiếp theo sẽ tốt hơn...

Đường An Quân thân là bà mối số một công ty môi giới hôn nhân Hạnh Phúc, đương nhiên sẽ không phạm phải sai lầm như vậy.

Vị Sở tổng trước mặt này có điều kiện cực kỳ ưu tú, cô lại còn rất có hảo cảm với người này, nhưng muốn nói chuyện yêu đương với người ta không, cô còn phải đi tìm thần toán đại sư, ông chủ lớn của mình, nhờ suy tính xong rồi lại nói.

“Sở tổng, cảm ơn lời nói này của anh, có điều việc này quá mức đường đột, tôi cũng không cách nào trả lời anh ngay được.”

Sở Hữu Tài cười nói: “Không vội, cô cứ từ từ cân nhắc, loại chuyện này không thể vội vàng được, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất.”

Đường An Quân gật đầu nói: “Ừm, vậy hôm nay dừng ở đây đã, tôi xin phép đi trước đây!”

Sở Hữu Tài có lòng muốn mời cô ở lại ăn một bữa cơm, nhưng lại sợ quá đường đột, nghĩ lại, chuyện này không thể gấp được, liền cười nói: “Được, hôm nay dừng ở đây, bà mối Đường, buổi khác chúng ta lại hẹn sau!”

“Sở tổng khách khí rồi, hẹn gặp lại!”

“Hẹn gặp lại!”

...

Thủ đô.

Tại một khách sạn năm sao nào đó.

Thấy món ăn cuối cùng đã được bê lên, Giang Phong liền nói với nhân viên phục vụ: “Xin lỗi, làm phiền bạn chuyển lời tới bếp trưởng ở đây rằng tôi muốn mời anh ấy ăn cơm cùng, không biết có được không?”

Nhân viên phục vụ nghe xong thì sững sờ, sau đó mỉm cười nói: “Vâng, tôi có thể giúp anh chuyển lời, có điều bếp trưởng có rảnh hay không thì tôi cũng không rõ.”

“Bạn cứ giúp tôi chuyển lời là được, nói rằng tôi có việc muốn tâm sự với anh ấy.”

“Được, làm phiền anh đợi một chút.”

Năm phút sau.

Bếp trưởng khách sạn đi tới trước mặt Giang Phong, khách khí chào hỏi: “Chào cậu, tôi chính là bếp trưởng của nhà hàng khách sạn này, u Quốc Sư.”

Giang Phong đứng lên, nhiệt tình chào hỏi: “Anh u, chào anh, tôi là Giang Phong.”

Hai người khách sáo vài câu xong, u Quốc Sư mới ngồi xuống, nói: “Cậu Giang, nghe nhân viên phục vụ nói cậu có chuyện muốn tâm sự với tôi, không biết là chuyện gì?”

Giang Phong một bên sắp bát đũa, một bên nói: “Anh u, chuyện là như này, lần này tôi mạo muội tới quấy rầy thật ra là vì muốn giới thiệu cho anh một đối tượng.”

u Quốc Sư nghe vậy thì ngạc nhiên, dở khóc dở cười nói: “Cậu Giang, cậu không phải đang nói đùa đấy chứ?”

Giang Phong mỉm cười nói: “Anh u, tôi biết việc này có chút đường đột, có điều tôi thật sự không phải đang nói đùa, quên nói với anh, thật ra tôi là một người mai mối!”

u Quốc Sư lắc đầu nói: “Ông mai Giang, cảm ơn ý tốt của cậu, chỉ là bây giờ tôi cũng chưa có dự định kết hôn.”

Giang Phong rót cho hắn một chén rượu, nói: “Anh u, trước anh đừng vội từ chối, tôi biết rõ anh là con ông cháu cha, đối tượng tôi giới thiệu cho anh cũng là con ông cháu cha, hi vọng anh có thể nghe tôi giới thiệu về chị ấy một chút.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận