Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 475: Cha Mẹ Còn, Cuộc Sống Còn Có Nơi Để Đến. Cha Mẹ Đi, Cuộc Sống Chỉ Còn Có Đường Về (3)

Gia cảnh của Bùi gia không tệ, Bùi phụ và Bùi mẫu đều là người có năng lực, trước kia bởi vì công tác mà bọn họ di cư tới Đức, cho tới khi Bùi Dĩnh về nước làm việc, bọn họ mới theo cô về đây.

Dưới sự hỗ trợ của cha mẹ và chị gái, em trai của Bùi Dĩnh dễ dàng trở thành một con người có giá trị lên tới mấy trăm triệu, mặc dù vẫn còn kém chị gái rất xa, nhưng mà thân là người có trong tay mấy trăm triệu, cuộc sống của hắn có thể nói là trôi qua rất thoải mái.

Thân là người có năng lực kiếm tiền nhiều nhất trong gia đình, địa vị trong gia đình của Bùi Dĩnh hoàn toàn không cần phải đề cập tới, lần nào trở về cũng nhận được sự đãi ngộ cao nhất, lần này cũng không ngoại lệ.

Bùi mẫu biết cô về cho nên tự mình xuống bếp, nấu một bàn lớn toàn những món mà cô thích ăn.

Lúc ăn cơm, Bùi Dĩnh có mấy lần suýt không nhịn được mà muốn nói cho cha mẹ nghe về chuyện ra mắt, nhưng cuối cùng cô vẫn nhịn xuống, quyết định chờ tới khi ra mắt xong, có kết quả rồi nói cho bọn họ sau...Tránh việc làm bọn họ mừng hụt.

...

Ngày hôm sau.

Bùi Dĩnh bước lên máy bay, bay tới Đế Đô.

Nghĩ tới việc đây là buổi ra mắt đầu tiên trong đời mình, Bùi Dĩnh không khỏi có chút lo lắng, cảm giác giống như lần đầu tiên cô đưa ra quyết định đầu tư quan trọng trong đời mình vậy.

Trong lúc Bùi Dĩnh đang yên lặng suy nghĩ, thì đột nhiên có một giọng nói vang lên ở bên trái:

"Xin chào chị gái, xin hỏi có phải chị tới Đế Đô để du lịch không?"

Bùi Dĩnh nhìn về nơi phát ra giọng nói, phát hiện người bắt chuyện với mình là một cậu trai trẻ có dáng vẻ cực kỳ đẹp trai, tuổi tác cũng xấp xỉ Giang đại sư, nhan sắc cũng không thua kém Giang đại sư.

Cậu đẹp trai kia thấy Bùi Dĩnh nhìn qua thì không khỏi nở một nụ cười mê người.

Bùi Dĩnh lời ít ý nhiều:

"Không phải."

Cậu đẹp trai tiếp tục nói:

"Vậy chị tới đó để công tác hả?"

Lần này, Bùi Dĩnh không trả lời mà hỏi ngược lại:

"Xin hỏi có chuyện gì vậy?"

Cậu đẹp trai lại nở nụ cười đã âm thầm tập luyện rất lâu, nói:

"Không có chuyện gì cả, chỉ là chẳng đường có hơi dài, cho nên muốn tìm một người để tâm sự, giết thời gian mà thôi."

Bùi Dĩnh lắc đầu, nói:

"Thành thật xin lỗi, tôi cần nghỉ ngơi."

Cậu đẹp trai nghe thế liền đờ người ra, lập tức tỏ vẻ cực kỳ phong độ, nói:

"Thành thật xin lỗi vì đã làm phiền!"

Bùi Dĩnh không đáp lại, chỉ nhắm mắt lại dựa lưng vào ghế.

Cậu đẹp trai thấy thế liền yên lặng thở dài, biết chuyến đi lần này của mình lại phí công nữa rồi, không biết khi nào mới có cơ hội trèo lên người mấy phú bà kia để có thể thoát nghèo.

Đúng thế, mặc dù ngồi khoang hạng nhất, nhưng mà cậu đẹp trai kia thực ra không phải là người có tiền, anh chỉ là một người làm công bình thường mà thôi. Tháng nào anh cũng cực khổ làm việc, sau đó bớt ăn, bớt mặc để dành tiền, số tiền đó được anh dùng để chế tạo ra 'kỳ ngộ' trên máy bay.

Anh học được biện pháp này từ một chị tiền bối. Điều kiện kinh tế lúc đó của chị ấy cũng bình thường, nhưng sau khi tốt nghiệp, bay về Hong Kong tìm việc làm, chị đã cắn răng mua vé khoang hạng nhất, kết quả gặp được quý nhân, có được bước nhảy giai cấp, gả vào gia đình giàu có.

Cậu đẹp trai thấy nhan sắc của bản thân cũng cao, cho nên muốn thử biện pháp của chị tiền bối, xem thử xem có ngẫu nhiên gặp được phú bà, sau đó thuận lợi cấu kết với đối phương không, nếu được thì cả đời này anh không cần phải lo lắng nữa.

Tiếc là anh đã đi khoang hạng nhất mấy lần rồi, nhưng vẫn không gặp được chị gái nào độc thân, lần này khó khăn lắm mới gặp được một chị gái xinh đẹp, nhưng thái độ của đối phương lại là tránh xa người khác ngàn dặm.

Xem ra khó mà phục chế lại được kỳ tích của chị tiền bối kia rồi.

Có lẽ, còn đường này chỉ phù hợp với những mỹ nữ mà thôi.

Dù sao thì con gái cũng có ưu thế ở phương diện này hơn, chẳng có mấy chàng trai độc thân sẽ từ chối lời bắt chuyện của mỹ nữ, nhưng nếu ngược lại thì khác.

Bùi Dĩnh đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng của cậu đẹp trai kia, cô chỉ đơn giản là không quá thích nói chuyện phiếm với người xa lạ mà thôi, chuyện đó chẳng mang lại ý nghĩa gì cả, thay vì nói chuyện, chẳng bằng đọc một tác phẩm văn học để giúp bản thân tăng cao kiến thức còn hơn!

Chuyến bay từ thành phố Thâm Quyến đế Đế Đô kéo dài 3 tiếng đồng hồ.

3 giờ 40 phút chiều.

Máy bay đúng giờ hạ cánh xuống một sân bay nào đó ở Đế Đô.

Trong khoảng thời gian này, cậu đẹp trai kia chưa từng một lần từ bỏ ý định muốn bắt chuyện với Bùi Dĩnh, nhưng tiếc là Bùi Dĩnh hoàn toàn không cho anh ta cơ hội, hầu như chỉ nói vài câu là đã đuổi anh ta đi.

Thấy máy bay hạ cánh, cậu đẹp trai kia chỉ có thể thầm thở dài.

Anh quyết định, chuyến bay quay về sẽ là chuyến bay cuối cùng mà anh ngồi khoang hạng nhất, nếu như vẫn không thể tìm được phú bà mà anh mong muốn nữa, vậy thì anh sẽ tìm kiếm biện pháp khác, không thể tiếp tục lãng phí tiền như này được.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận