Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 461: Tiểu Soái Ca Có Ngại Có Thêm Ba Bạn Gái Nữa Hay Không (4)

Giang Phong mặt toát mồ hôi, đáp: “Tiểu tỷ tỷ, mọi người đừng giỡn với tôi nữa, ba người gọi gì nhỉ?”

Người phụ nữ mặc váy cười hì hì: “Tiểu soái ca, trước khi chọn món tôi muốn hỏi một chuyện, chúng ta có thể mời cậu cùng ăn đồ nướng được không?”

Giang Phong nghe đến đây cũng hoài nghi có phải dạo này bản thân trở nên đẹp trai hơn rồi không, hắn chật vật từ chối lần nữa: “Cảm ơn ý tốt của tiểu tỷ tỷ, chỉ là bây giờ trong cửa hàng đang rất bận, sợ rằng không có thời gian cùng ngồi ăn với mọi người, thật sự ngại quá!”

Ba người phụ nữ lại đùa thêm vài câu, sau đó mới chọn món.

Gọi món xong, người phụ nữ mặc áo thun nháy mắt với Giang Phong một cái, nói: “Tiểu soái ca, nếu có thời gian thì nhớ tới chỗ mấy chị gái này cùng ăn đồ nướng, nhớ mang thêm chút hàu nướng, ngưu tiên và rau hẹ các thứ tới.”

Trong một năm này, Giang Phong cũng coi là đã trải đời, nhưng giờ phút này, hắn lại cảm thấy mình được mở mang tầm mắt, đây thật sự là lần đầu tiên hắn bị ba người phụ nữ đùa giỡn tới mức “Chạy trối chết” như vậy.

Thấy Giang Phong không “đỡ” được nữa liền rút lui, ba người phụ nữ đều nở nụ cười.

Tiếp đó, trong lúc bận rộn, bất tri bất giác đã đến mười một rưỡi đêm.

Ba người phụ nữ to gan kia cũng đã trả tiền rời đi, trước khi đi còn không quên trêu đùa Giang Phong một phen, khiến hắn trăm bề không lối thoát, không hiểu vì sao tối nay lại bị ba người phụ nữ này phân biệt đối xử.

Lúc này, theo thời gian trôi đi, lượng khách cuối cùng cũng đã giảm dần.

Tối nay, Giang Phong và Hồng Chí Vĩ vẫn luôn bận rộn trước sau, tất cả đều được hai mẹ con Tiền thị để vào trong mắt, bây giờ, lượng khách đã giảm dần, Tiền mẫu liền dành thời gian nướng cho Giang Phong và Hồng Chí Vĩ không ít đồ tốt, sau đó để Tiền Tư Tư ngồi ăn cùng bọn họ.

“Ông mối Giang, anh Hồng, đây là sở trường của mẹ tôi, cà nướng, hai người nếm thử một chút xem hương vị như thế nào?” Tiền Tư Tư đẩy xiên cà nướng thơm phức tới trước mặt hai người, nói.

Hồng Chí Vĩ lên tiếng khen ngợi: “Nhìn hình dáng này, ngửi mùi vị này là biết quả cà này chắc chắn ăn rất ngon rồi, để tôi nếm thử xem.”

Giang Phong cũng cười, gật đầu nói: “Tối nay có nhiều khách như vậy, tôi thấy gần như là bàn nào cũng gọi món này, như vậy là đã thấy tay nghề nướng cà của dì Tiền chắc chắn là có tiếng rồi, hương vị ngon không thể nghi ngờ.”

Hai người thổi phồng lên như vậy khiến Tiền Tư Tư có chút vui vẻ trong lòng, hỏi: “Hai người uống bia gì, tôi đi lấy cho hai người!”

Ăn đồ nướng không uống bia cứ có cảm giác thiếu thiếu gì đó, có gì lát nữa gọi tài xế tới lái xe hộ là được rồi.

Thế là, Giang Phong cũng không khách khí nữa: “Vậy làm phiền chị Tiền, tôi không có yêu cầu gì, bia hãng nào cũng được.”

Hồng Chí Vĩ cũng vội vàng gật đầu theo: “Tôi cũng vậy.”

Tiền Tư Tư thấy thế liền đi lấy hãng bia bán chạy nhất cho hai người.

Ăn mấy xiên nướng, uống mấy ngụm bia, lúc này, Giang Phong mới hỏi: “Chị Tiền, quán đồ nướng của hai người bình thường kinh doanh tới mấy giờ thì đóng cửa vậy?”

Tiền Tư Tư nói: “Bình thường đều làm tới khoảng một giờ sáng, nếu có khách không rời đi thì vẫn sẽ phục vụ tiếp, thỉnh thoảng phải tới hai, ba giờ sáng mới đóng cửa.”

Giang Phong cảm khái nói: “Thật sự rất vất vả.”

“Bây giờ đã coi là tốt rồi, trước đây mẹ tôi một mình mở tiệm, phần lớn công việc trong quán nướng đều là một mình bà làm, mỗi ngày chỉ ngủ bốn, năm tiếng, thật đúng là không biết bà làm thế nào để sống qua ngày.” Tiền Tư Tư nói tới đây, trong lòng lại hận cha đẻ mình tới nghiến răng.

Hồng Chí Vĩ nhìn Tiền Tư Tư, trong lòng đã hạ quyết tâm, bình thường phải đi làm thì thôi, đợi tới cuối tuần không cần đi làm, hắn sẽ ở quán nướng này cho tới giờ đóng cửa mới về nhà.

Tiếp đó, ba người vừa ăn vừa nói chuyện, thỉnh thoảng lại uống vài ngụm bia.

Trong lúc đó, Tiền mẫu cũng bớt chút thì giờ kính hai người một chén rượu, cảm ơn bọn hắn tối nay đã vất vả.

Nói tóm lại, tối nay là lần đầu tiên Hồng Chí Vĩ và Tiền Tư Tư tiếp xúc, cũng tính là tương đối thành công.

Có lẽ là biểu hiện của Hồng Chí Vĩ không tệ, thái độ Tiền Tư Tư đối với hắn cũng không còn kháng cự như lúc mới gặp mặt, mặc dù vẫn còn cách rất xa mức độ có thể tiếp nhận hắn thành bạn trai của mình, nhưng chỉ cần Hồng Chí Vĩ kiên trì, chắc chắn sẽ có ngày ôm được mỹ nhân về nhà.Ngày hôm sau.

Giang Phong ăn sáng xong liền lái xe tiếp tục đi về phía bắc.

Tới tận mười giờ tối mới chạy tới thủ đô.

Bởi vì Giang Phong đã làm thẻ thông hành ở tuyến trên, cho nên một đường đi rất thuận lợi.

Sau khi ăn cơm tối, thuê phòng, giải quyết xong mọi chuyện thì đã là rạng sáng.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận