Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1191: Tha Hương Nơi Đất Khách Gặp Được Đồng Bào Tổ Quốc

Tỉnh thành tỉnh Hồ Nam.

Trong biệt thự sang trọng nào đó.

Đồng Lệ Toa nói: “Hay là chúng ta trực tiếp đưa tiền mặt đi, để Giang đại sư muốn mua cái gì thì mua cái đó, như vậy sẽ không sợ tặng phải thứ cậu ta không thích rồi.”

Kha Bao Cường dở khóc dở cười nói: “Mẹ, tiền đúng là vạn năng, nhưng trực tiếp đưa tiền thì tục quá, có thể đưa vật thật thì nên cố gắng đưa vật thật sẽ tốt hơn.”

Hạ Vũ Hà đề nghị: “Em cảm thấy có thể đưa một vài thứ bảo toàn được giá trị qua thời gian, ví dụ như bất động sản hay cửa hàng gì đó, tặng những thứ này cũng sẽ không tục như đưa thẳng tiền.”

Đồng Lệ Toa nghe xong mắt sáng lên, tán đồng nói: “Đề nghị này của Vũ Hà rất tốt, đất nước chúng ta từ xưa đến nay không có ai là không thích bất động sản hay cửa hàng cả, tặng cái này cũng rất có mặt mũi.”

Kha Bảo Cường gật đầu nói: “Được, vậy chúng ta sẽ tặng cửa hàng, cái này không chỉ đảm bảo giá trị tài sản, mà còn có thể sinh ra lời, tốt nhất là tặng cái ở cùng một thành phố với Giang đại sư, như vậy Giang đại sư cũng dễ quản lý hơn, vậy ngày mai con sẽ tới tỉnh thành Quế tỉnh xử lý chuyện này, nhất định phải mua một cửa hàng thịnh vượng một chút tặng Giang đại sư.”

Đồng Lệ Toa và Hạ Vũ Hà đều gật đầu tán thành.

Sau khi quyết định phương án tặng lễ, tiếp theo đó, ba người tiếp tục thảo luận một vài vấn đề chi tiết trong đó.



Tokyo, Nhật Bản.

Giữa trưa, Yamamoto Juuzou và cô Mikami ở trong văn phòng nghiên cứu thảo luận về văn hoá thơ ca của trung Quốc, kết quả đương nhiên là cô Mikami nhỉnh hơn một chút, dù sao thì cô Mikami cũng đã từng tham gia luận bàn qua lại cùng không ít danh gia, cộng thêm ưu thế thiên phú của nữ giới, ở phương diện này, Yamamoto Juuzou tự nhiên không thể so sánh được.

Có điều, Yamamoto Juuzou vẫn có thể miễn cưỡng đuổi theo tiết tấu của co Mikami, như này đã là rất tốt, chi ít thì cũng đủ để khiến cô Mikami hài lòng.

Bàn luận hơn một giờ về văn hoá thi ca, cả hai đều cảm thấy thần thanh khí sảng, cô Mikami đã lâu không so tài cùng người khác lại càng mặt mày toả nắng, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

“Cô Mikami, buổi tối tôi muốn dẫn cô về cùng cha mẹ tôi ăn một bữa cơm, giới thiệu cô cho cha mẹ tôi một lần, không biết ý của cô như thế nào?”

Cô Mikami chớp chớp mắt, không tỏ rõ ý kiến, nói: “Anh Yamamoto, tôi không chuẩn bị trước quà gì đã đi gặp cha mẹ anh thì thật quá thất lễ!”

Yamamoto Juuzou vừa cười vừa nói: “Buổi gặp mặt rất đơn giản thôi, trong phòng làm việc của tôi cũng có không ít đồ, cô cứ tuỳ ý chọn mấy món là được, quan trọng là tôi muốn giới thiệu cô với cha mẹ tôi sớm một chút, bây giờ tôi đã không kịp chờ nữa muốn lấy cô về nhà rồi.”

Dù sao thì hai người cũng vừa mới luận bàn về văn hoá thơ ca cùng nhau, cô Mikami cũng thuận theo nói: “Được, nếu như anh Yamamoto đã kiên trì như vậy, vậy tôi sẽ đồng ý đi cùng anh.”

Yamamoto Juuzou vui vẻ nói: “Cảm ơn cô Mikami, vậy tôi sẽ gọi điện thoại cho mẹ mình ngay, bảo bà ấy chuẩn bị sẵn sàng.”

Cô Mikami lộ ra vẻ mặt lo lắng hồi hộp, cực kì đáng yêu nói: “Tôi thật sự rất lo lắng không biết cha mẹ anh liệu có thích tôi hay không?”

Yamamoto Juuzou cười nói: “Yên tâm đi cô Mikami, cha mẹ tôi nhất định sẽ thích cô.”

Cô Mikami lại nói: “Khoan đã anh Yamamoto, hay là anh nói cho tôi biết về cha mẹ anh chút đi, sở thích tính cách của họ như thế nào, tôi muốn biết một chút.”

“Không thành vấn đề, trước tôi gọi điện thoại cho mẹ mình đã, sau đó sẽ nói thật kỹ cho cô nghe.”

“Được rồi.”



Từng có một người nói như thế này: Cuộc sống hoàn mỹ nhất trên thế giới này chính là “Sống ở Anh, ăn ở Trung Quốc, cầm tiền lương nước Mỹ, cưới phụ nữ Nhật Bản”. Lời nói này cũng có đạo lý của nó.

Theo điều tra, địa vị xã hội của phụ nữ Nhật Bản là thấp nhất ở châu Á.

Phụ nữ Nhật Bản nếu không có công việc thì trước khi chồng về nhà phải chuẩn bị cơm nước, nước tắm xong xuôi, sau đó đứng ở cửa đón chồng, nói một tiếng hôm nay đã vất vả rồi, sau đó đưa dép lê, nhận lấy áo khoác ngoài và cặp của chồng, rồi vào hầu hạ chồng ăn cơm, nếu như cơm không hợp khẩu vị chồng thì chắc chắn sẽ bị mắng.

Mà phụ nữ ở Nhật Bản kể cả có công việc đi nữa thì cũng phải nấu cơm, bởi vì đàn ông Nhật Bản căn bản sẽ không xuống bếp, việc nấu nướng có thể chậm trễ, nhưng tuyệt đối không được qua loa.

Phụ nữ Nhật Bản bất kể có công việc hay không thì buổi sáng đều phải tiễn chồng đi làm, hơn nữa nhất định phải đưa chồng tới tận cửa, sau đó phải cúi đầu nói một tiếng đi đường cẩn thận, hẹn gặp lại.

Dù cho chồng mình có xe thì vợ cũng không thể đi nhờ xe, mà phải ra ngoài tự ngồi xe buýt đi.

Người Nhật Bản rất thích sạch sẽ, phụ nữ Nhật Bản đã kết hôn thì ngày nào cũng phải ăn mặc thật xinh đẹp gọn gàng.

Một người phụ nữ hiền lành nghe lời như vậy, thử hỏi có người đàn ông nào không muốn cưới chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận