Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 800: Ma Lực Của Tình Yêu

Trong lòng Trần Văn Thịnh cảm thấy hơi lộp bộp, thận trọng hỏi: "Rèn luyện ba tháng? Rèn luyện thế nào đây?"

Vương Tú Mỹ bình tĩnh nói: "Tôi đã rèn luyện nhiều năm, phương thức rèn luyện rất đa dạng. Anh có thể không cần học theo tôi, chỉ cần mỗi sáng sáu giờ dậy chạy bộ là được."

"Mỗi sáng sáu giờ dậy chạy bộ?" Trần Văn Thịnh cảm thấy bầu trời lập tức tối lại. Từ sau khi hắn tốt nghiệp, rất ít khi dậy sớm như thế, cơ bản đều là mặt trời lên cao mới rời giường.

Hắn lười biếng như thế, muốn hắn dậy sớm đi chạy bộ không phải là muốn cái mạng già này của hắn hay sao.

Vương Tú Mỹ đưa tay trêu đùa lọn tóc, tựa như cười mà không phải cười: "Yêu cầu đơn giản như vậy, anh cũng không làm được?"

Trần Văn Thịnh nhìn mỹ nữ trước mắt tản ra mị lực mê người, kiên trì cười nói: "Chẳng phải chỉ là chạy bộ vào sáng sớm thôi sao, tôi sao lại không làm được chứ!"

Vương Tú Mỹ không để ý đến chuyện hắn nghĩ một đằng nói một nẻo, tiếp tục đi lên phía trước rồi nói: "Tôi sẽ chờ biểu hiện của anh."

Trần Văn Thịnh nhấc chân đuổi theo, sau đó hỏi với vẻ mong chờ: "Cô giáo Vương, có phải là tôi cùng cô rèn luyện ba tháng thì cô sẽ đồng ý chấp nhận tôi?"

Vương Tú Mỹ lần nữa dừng bước, nhìn hắn chằm chằm hồi lâu, cho đến khi hắn cảm thấy xấu hổ, mới lên tiếng: "Vậy phải xem anh là thật tình muốn thay đổi bản thân hay là vì ứng phó tôi. Đây là kết quả hoàn toàn khác biệt."

Trần Văn Thịnh nghe hiểu, nếu như là thực tâm muốn thay đổi bản thân thì hắn sẽ có cơ hội ôm mỹ nhân về. Nếu như chỉ là vì ứng phó người ta thì người ta chưa chắc đã cho hắn cơ hội.

Giờ phút này, Trần Văn Thịnh trịnh trọng tỏ thái độ nói: "Cô giáo Vương, vì cô, tôi nhất định sẽ cố gắng thay đổi bản thân."

Vương Tú Mỹ thản nhiên nói: "Tôi sẽ chờ biểu hiện của anh."

...

Hai người ra ngoài đi dạo một vòng liền trở lại.

Mà Trần phụ Trần mẫu và Vương phụ Vương mẫu cũng đã trò chuyện không sai biệt lắm, Giang mẫu liền lên tiếng: "Hiện tại thời gian cũng không sớm nữa, anh Trần và chị Trần sáng sớm ngày mai còn cần phải đi làm, cần về sớm để nghỉ ngơi, dù sao hai người trẻ tuổi cũng đã làm quen với nhau rồi, sau đó hai người nhớ liên hệ với nhau nhiều hơn, có vấn đề gì thì gọi điện thoại cho tôi."

Trần gia và Vương gia đương nhiên là không có ý kiến gì, hai phương khách sáo một phen, sau đó Trần phụ liền móc hồng bao đã chuẩn bị từ sớm ra rồi lần lượt phát cho ba người Vương gia và người mai mối là Giang mẫu.

Ba người Vương gia đầu tiên là khách sáo từ chối một phen, sau đó mới nhận lấy hồng bao.

Còn về Giang mẫu, nàng không biết đã nhận bao nhiêu cái hồng bao như này rồi, cho nên nàng chỉ nói tiếng cám ơn rồi nhận lấy.

Sau đó, ba người Trần gia và Giang mẫu cùng lên xe rồi rời đi.

Đưa mắt nhìn ba người Trần gia rời đi, Vương mẫu ước lượng hồng bao trong tay, nói: "Hồng bao này còn rất dày, xem ra Trần gia cho một khoản không nhỏ!"

Vương phụ nói: "Trần gia đã tỏ rõ thái độ tại chỗ, hồng bao đương nhiên sẽ không hẹp hòi."

Vương Tú Mỹ hỏi: "Cha, Trần gia tỏ thái độ gì rồi?"

Vương mẫu nói tiếp: "Lúc con cùng Trần Văn Thịnh ra ngoài dạo phố, Trần mẫu đã tỏ thái độ của mình ngay trước mặt ba mẹ, nói là nhìn trúng con, nếu như con nguyện ý làm con dâu của nàng thì sau này mỗi tháng sẽ cấp cho con mười ngàn tệ tiền sinh hoạt. Số tiền này sẽ được giao tận tay con, muốn chi tiêu thế nào đều do con quyết định."

Vương Tú Mỹ nghe vậy thì có chút ngoài ý muốn, nhưng mà nàng cũng hiểu cho tâm trạng của Trần phụ Trần mẫu: "Một nhà ba người bọn họ đã thương lượng xong, lúc con và Trần Văn Thịnh kia ra ngoài dạo phố, hắn cũng đã thổ lộ với con."

Vương mẫu nhìn về phía con gái, nói: "Vậy con đã đồng ý với hắn hay chưa?"

Vương Tú Mỹ lắc đầu nói: "Lúc này mới là lần thứ nhất gặp mặt, sao con có thể đồng ý được chứ!"

Vương mẫu hỏi: "Vậy con chắc là cũng không chặn đường của người ta đó chứ?"

Vương Tú Mỹ nhớ lại một màn cùng với Trần Văn Thịnh vừa rồi, mỉm cười nói: "Không nói quá tuyệt tình, con bảo hắn đến huyện thành, bồi con rèn luyện ba tháng rồi lại nói."

Vương phụ nghe vậy thì nhịn không được mà cười nói: "Vẫn là đầu óc của Tiểu Mỹ linh hoạt, tính tình của tiểu tử Trần gia vô cùng lười nhác, nếu như hắn thật sự có thể hạ quyết tâm rèn luyện ba tháng cùng con, chứng minh hắn là thực tình thích con, có thể cân nhắc nói yêu đương với hắn."

Vương mẫu gật đầu nói: "Biện pháp này quả thật không tệ, nếu như hắn có thể thông qua khảo nghiệm này, chứng minh hắn thật sự để ý Tiểu Mỹ, chỉ cần có thể quản được hắn, lấy gia cảnh của hắn, Tiểu Mỹ gả đi sẽ có thể sống rất tốt."

Vương Tú Mỹ cười nói: "Bây giờ nói những chuyện kia còn quá xa, đối với người chưa từng rèn luyện mà nói, sáu giờ mỗi sáng phải dậy rèn luyện, nếu không có nghị lực và sự bền lòng nhất định thì sẽ không kiên trì nổi."

Vương mẫu vừa mở hồng bao vừa nói: "Dù sao cũng đã cho hắn cơ hội rồi, có thể nắm chặt hay không thì phải xem bản thân hắn."

Vương phụ và Vương Tú Mỹ gật đầu, sau đó cũng mở hồng bao.

------

Dịch: MBMH Translate
Bạn cần đăng nhập để bình luận