Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 895: Mời (2)

Cùng lúc đó.

Tại một quán cháo hải sản nào đó ở huyện Bách Lương, Trần Văn Thịnh và Vương Tú Mỹ cũng đang ngồi húp cháo hải sản.

Tháng tư ở phương bắc vẫn còn tương đối rét, nhưng ở huyện Bách Lương bên này thì thời tiết lại mát mẻ, ôn hòa, mỹ nữ ở đây đã diện áo váy cả rồi.

Tối nay, cô giáo Vương cũng dụng tâm ăn diện một chút, một thân váy áo phối hợp với giày cao gót, tóc được uốn xoăn, vuốt lệch sang một bên, trên cổ đeo một chiếc dây chuyền màu bạc lấp lánh.

Khí chất cả người thay đổi mạnh mẽ, hoàn toàn khác biệt với dáng vẻ thường ngày, khiến Trần Văn Thịnh nhìn tới mức hai mắt tỏa sáng, tốc độ tim đập cũng nhanh lên không ít.

Trước khi quen biết cô giáo Vương, Trần Văn Thịnh hoàn toàn là một con cá muối, chỉ yên tâm ở nhà thoải mái ăn bám, lúc đó hắn cũng không cảm thấy hành vi của mình có gì khôn gổn.

Mãi cho tới khi quen biết cô giáo Vương, cuộc sống của Trần Văn Thịnh mới xuất hiện thay đổi cực lớn.

Một người lười biếng như hắn vậy mà lại có thể dậy sớm chạy bộ liên tục trong ba tháng để rèn luyện thân thể, còn đàng hoàng đi kiếm tiền, ai có thể ngờ được cơ chứ?

Bây giờ, kì hạn thử thách ba tháng đã hết, cô giáo Vương tối nay hẹn hắn đi ăn cháo hải sản, còn ăn diện xinh đẹp động lòng người như vậy, khiến hô hấp của Trần Văn Thịnh cũng trở nên dồn dập.

Chờ đến lúc ăn xong cháo hải sản, Trần Văn Thịnh mới lấy dũng khí nói: “Cô giáo Vương, kì hạn khảo sát ba tháng đã hết, tôi hẳn là có thể chuyển lên chính thức rồi đi?”

Cô giáo Vương nhìn người đàn ông bị mình dạy dỗ kia, nở nụ cười, nói: “Qua ba tháng khảo sát này, biểu hiện của anh khiến tôi rất hài lòng, anh có thể chuyển thành chính thức rồi, từ giờ trở đi, anh chính là bạn trai của Vương Tú Mỹ tôi.”

“Quá tốt rồi!” Trần Văn Thịnh vẻ mặt kích động, theo đuổi được cô bạn gái này tới tay thật mẹ nó chẳng dễ dàng gì!

Cô giáo Vương nhìn hắn, khẽ nói: “Anh cũng đừng có vui mừng quá sớm, mặc dù chúng ta đã trở thành quan hệ người yêu, nhưng cũng không có nghĩa là anh muốn làm gì cũng được.”

Trần Văn Thịnh nghe vậy thì giật mình trong lòng, liền vội vàng hỏi: “Cô giáo Vương, lời này của cô là có ý gì?”

Cô giáo Vương bình tĩnh nói: “Tôi nói, chúng ta bây giờ chẳng qua chỉ là đã trở thành người yêu trên danh nghĩa, nắm tay một cái, ôm một cái thì không có vấn đề gì, nhưng còn những động chạm thân mật khác thì anh tạm thời đừng có nghĩ tới.”

Trần Văn Thịnh lập tức bắt được trọng điểm trong lời nói của cô giáo Vương, cười hắc hắc nói: “Tôi hiểu, tôi nhất định sẽ tiếp tục cố gắng, tranh thủ nhanh chóng làm được những chuyện thân mật mà những cặp đôi khác cũng làm với em.”

Cô giáo Vương liếc mắt nhìn hắn: “Vậy anh cứ cố gắng đi, tôi cũng chờ mong có một ngày như thế.”

...

Thành phố B, Quế tỉnh.

Tại một tiểu khu nào đó.

Trong phòng vệ sinh, Điền Lộ (cô gái sa chân lỡ bước, từng là cái tên đứng đầu bảng một câu lạc bộ nào đó ở thành phố Đông Hoàn) vừa mới trải qua thời gian ở cữ đang tẩy rửa cơ thể từ đầu tới chân một lượt, cảm giác mát mẻ sảng khoái đã lâu không được cảm nhận cuối cùng cũng trở về, một sự dễ chịu không miêu tả được lan tỏa khắp cơ thể.

Có điều, lúc đang lau khô thân thể, nhìn thấy dáng người có chút cồng kềnh trong gương kia, Điền Lộ liền quyết định bắt đầu từ ngày mai phải bắt đầu quá trình huấn luyện khôi phục hậu sản, nhất định phải luyện được cái cơ thể này trở về dáng người cũ.

Điền Lộ mặc một bộ đồ ngủ thoải mái rộng rãi vào, đi ra khỏi nhà vệ sinh, ông chồng Bao Phú Quý (người đàn ông thường xuyên ngủ lang ở bên ngoài đã cải tà quy chính) đã sớm nằm ở trên giường chơi điện thoại.

Trong cái nôi cạnh giường là con trai của hai người đang nằm ngáy o o.

Vì chuẩn bị đi ngủ nên Điền Lộ tắm xong cũng không mặc nội y, bộ ngực của cô ngay từ đầu đã không nhỏ, sau khi sinh con thì lại lớn thêm một size, khiến người ta không chú ý không được.

Bao Phú Quý chỉ liếc thoáng qua một cái đã cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô.

Không có cách nào, mấy tháng nay hắn gắng gượng lắm rồi.

Trước khi kết hôn, Bao Phú Quý là tài xế nghiện kĩ nữ, thường xuyên chạy ra chạy vào đủ loại nơi phục vụ đặc biệt, phần lớn tiền hắn kiếm được đều mang ra cứu vớt đủ loại tiểu tỷ tỷ.

Mãi cho tới lần bị tóm vào đồn công an đó, Bao Phú Quý mới quyết định nói tạm biệt với những tiểu tỷ tỷ đáng thương kia, không quay loại mấy nơi phục vụ đặc biệt đó nữa.

Ngay sau đó, nhờ Giang đại sư làm mai mối, Bao Phú Quý đã lấy người vợ hiện tại.

Nói một lời thật lòng, từ khi hắn nếm được vị thịt thì chưa có một tuần nào là hắn không ăn, nhưng từ khi vợ mang thai, hắn thật sự là gắng gượng đến thảm luôn.

Thai phụ ba tháng đầu chắc chắn không thể động vào được, ba tháng giữa là khoảng thời gian phù hợp nhất để làm mấy chuyện kia, ba tháng cuối lại cộng thêm thời gian ở cũ, ròng rã suốt bốn năm tháng này, hắn cũng không biết vị thịt là vị gì nữa.

Điều này đối với Bao Phú Quý mà nói thật sự là quá khó chịu.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận