Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 808: Trắng Che Đi Trăm Xấu, Béo Một Chút Lại Làm Hỏng Tất Cả (3)

Lý mẫu thở dài, nói: "Tôi và cha nó đã quen với những chuyện này từ lâu, đương nhiên là không thèm để ý. Nhưng con trai nhà tôi từ nhỏ đã bị người ta kỳ thị, cộng với điều kiện kinh tế của gia đình tôi tương đối bình thường, ngoại trừ một căn nhà ở đường Tây Hương ra thì không có tài sản gì khác. Bản thân không đủ ưu tú, trong nhà cũng không có điều kiện làm chỗ dựa cho hắn, dần dà con trai tôi bắt đầu trở nên tự ti."

Giang Phong lần nữa an ủi: "Dì không cần lo lắng, cho dù tự ti cũng chỉ là tạm thời, chờ tìm được đối tượng thích hợp cho con trai dì, thực hiện giá trị nhân sinh, lòng tự tin đương nhiên là sẽ trở lại thôi."

"Hi vọng là thế đi, trước mắt con trai tôi đang đi làm, nhưng mà tiền lương một tháng cũng chỉ có hơn ba ngàn, không đến bốn ngàn tệ. Mặc dù tôi và cha nó cũng có công việc, nhưng tiền công cũng đều không cao."

Lý mẫu có chút phát sầu, nói: "Một nhà ba người chúng tôi đều là người mập mạp, lượng thức ăn của một nhà ba người chúng tôi có thể so với một nhà mười người bình thường, cộng với mỗi tháng còn phải trả tiền phòng, cuộc sống vẫn còn có eo hẹp."

Giang Phong tỏ ra là đã hiểu, dù sao mười người mập thì có đến chín người ăn nhiều, đối với một gia đình toàn người mập thì chuyện ăn uống nhất định là chi tiêu lớn nhất trong nhà.

"Dì à, bây giờ tiền tương đối khó kiếm, nhà các người ngoại trừ tiền nhà cũng không có nợ bên ngoài, có thể tự cấp tự túc, như này đã tốt hơn so với rất nhiều gia đình rồi."

"Vẫn là Giang đại sư biết nói chuyện."

Lý mẫu khen một câu, lập tức lại có chút đau đầu: "Mặc dù một nhà ba người chúng tôi miễn cưỡng có thể tự cấp tự túc, nhưng bởi vì tiền tiết kiệm không nhiều, muốn cưới vợ cho con trai vẫn có áp lực vô cùng lớn."

Giang Phong nói: "Cưới vợ đúng là cần không ít tiền, chỉ là nếu như điều kiện không cho phép thì cháu cũng có thể hỗ trợ tìm kiếm một đối tượng mà cưới hỏi không cần xài bao nhiêu tiền."

Lý mẫu vui vẻ nói: "Vậy thì phải cảm ơn Giang đại sư rồi."

Giang Phong nói: "Dì không cần khách sáo, dì nói một chút về tiêu chuẩn chọn vợ của con trai dì đi. Hắn có yêu cầu gì với một nửa còn lại không?"

Lý mẫu ngượng ngùng nói: "Con trai tôi từ nhỏ đã bị kỳ thị, hắn không muốn con của mình cũng di truyền gen mập của nhà chúng tôi rồi lại dẫm trên con đường của hắn lúc trước. Cho nên yêu cầu duy nhất của hắn là không muốn một cô gái mập mạp, không biết có thể hay không?"

Giang Phong không chút do dự mà gật đầu nói: "Đương nhiên là được, dì cứ yên tâm, lát nữa cháu sẽ kiếm đối tượng cho con trai dì, không dám chắc là có bao nhiêu thon thả, nhưng chắc chắn sẽ không liên quan đến hai chữ mập mạp."

Lý mẫu không kìm được vui mừng, nói: "Vậy thì quá cảm tạ."

Sau đó, hai bên lại nói rõ một số vấn đề chi tiết, trao đổi ảnh chụp cuộc sống gần đây, chờ trao đổi được kha khá thông tin, Lý mẫu mới cao hứng cáo từ rời đi.

Giang Phong đưa mắt nhìn Lý mẫu rời đi, mới cầm điện thoại di động lên nhìn kỹ ảnh chụp con trai của nàng, phát hiện ngũ quan của Lí Tam Bàn này thật ra cũng được.

Đáng tiếc, giống như như câu ngạn ngữ kia: Trắng che đi trăm xấu, béo một chút lại làm hỏng tất cả.

Dù ngũ quan có đẹp thì sau khi béo đến mức độ nhất định cũng sẽ trở nên khó coi.

Đúng lúc này, nàng dâu Hoàng Linh Vi gọi video Wechat tới.

Từ sau khi hai người định ngày kết hôn, Hoàng Linh Vi nhân lúc còn chưa lấy chồng để ở nhà cùng cha mẹ nhiều hơn. Lúc thật sự nhớ Giang Phong, nàng mới bay tới ở cùng hắn mấy ngày.

Giang Phong ngay lập tức kết nối video, nhìn bối cảnh bên kia, không khỏi cười nói: "Em đúng thật là nhàn rỗi, lại chạy tới trông tiệm rượu, thuốc lá nhà mình rồi."

Hoàng Linh Vi ngồi ở phía sau quầy thu ngân cười tủm tỉm, nói: "Đây không phải là do ở trong nhà quá nhàm chán nên mới đến đây mở cửa hàng hay sao, dù sao ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, cũng không có bao nhiêu việc cả, vô cùng rảnh rỗi."

Giang Phong cho nàng một ánh mắt sâu xa, cười nói: "Nhàm chán thì đến chỗ anh đi, đã nửa tháng không đến rồi, ban đêm anh một mình lật qua lật lại quả thực là ngủ không được."

Hoàng Linh Vi nhìn bốn phía một chút, phát hiện không có người, mới nhỏ giọng nói: "Em thật ra cũng nhớ anh, vậy em ngày mai sẽ bay qua ở cùng anh mấy ngày." Sau khi quen với ôm ấp của chồng sắp cưới, ban đêm lúc ngủ một mình, nàng thật sự rất khó chìm vào giấc ngủ.

Ánh mắt Giang Phong sáng lên, cười hắc hắc, nói: "Vậy thì tốt quá, anh đã góp nhặt đạn dược nửa tháng rồi, cũng nên khiến cho em nhớ lại cảm giác đạn dược sung túc là như thế nào."

Hoàng Linh Vi đỏ mặt mắng: "Suốt ngày chỉ biết nghĩ đến những thứ không đâu."

Giang Phong nháy mắt ra hiệu, cười nói: "Hoàng nữ hiệp, đã ăn chay nửa tháng rồi, chẳng lẽ em không muốn ăn thịt giải thèm một chút sao?"

Hoàng Linh Vi nghĩ một đằng nói một nẻo: "Em mới không muốn ăn thịt đâu, quá dầu mỡ."

Giang Phong nhíu mày nói: "Cũng không biết là ai, mỗi lần ăn thịt đều vô cùng hưởng thụ."

Hoàng Linh Vi sẵng giọng: "Không biết xấu hổ, ai mới là người hưởng thụ chứ."

Hai người liếc mắt đưa tình mấy phút, nói đến mức hai bên bắt đầu nhiệt huyết sôi trào mới không thể không dừng đề tài này lại, sau đó hai người lại hàn huyên hơn mười phút mới lưu luyến không rời mà cúp video.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận