Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1069: Nếu Có Duyên, Liếc Mắt Liền Có Thể Định Chung Thân (3)

Tiền Tam Bảo nghe vậy thì cũng có chút động lòng. Hắn biết rõ phong cách mai mối của Giang đại sư, chính là có gì nói nấy, bất kể là ưu điểm hay là khuyết điểm, đều chưa từng giấu diếm.

Cho nên, những lời này của Giang đại sư nói khẳng định đều là thật.

"Giang đại sư, tôi là người ly dị và có con riêng, người ta sẽ để ý đến tôi sao?"

"Tiền tiên sinh, cô ấy cũng giống như anh, đều là người đã ly dị và có con riêng."

Tiền Tam Bảo nghe vậy thì nhẹ nhàng thở ra. Nếu như đối phương độc thân, có điều kiện tốt như vậy thì không thiếu đối tượng cho nàng lựa chọn, căn bản không cần thiết phải gả cho người vừa ly dị lại có con riêng như hắn.

Dù sao mẹ kế cũng không dễ làm.

Nhưng đối phương cũng là người ly dị và có con riêng, như vậy hai bên liền ngang hàng, không ai ghét bỏ ai cả, như này tâm lý cũng sẽ không cảm thấy không cân bằng nữa.

"Vậy là tốt rồi, Giang đại sư ngài đã giới thiệu tôi với cô ấy hay chưa?"

"Đã giới thiệu, ấn tượng của cô ấy về anh cũng không tệ, nguyện ý kết giao bạn bè với anh. Tôi sẽ gửi phương thức liên lạc của cô ấy cho anh, tự anh trò chuyện với cô ấy, có biến thì anh lại gọi điện thoại cho tôi."

"Được rồi, tôi đã hiểu, cảm ơn Giang đại sư!"

"Không cần khách sáo, vậy trước tiên cứ như này."

"Ừm, tạm biệt Giang đại sư!"

"Tạm biệt!"

Chờ Tiền Tam Bảo cúp điện thoại, Tiền mẫu không nhịn được mà hỏi: "Tam Bảo, Giang đại sư không sắp xếp cho các con xem mắt sao?"

Tiền Tam Bảo nói: "Đoán chừng là nhà gái yêu cầu, muốn đi lên từ bạn bè trước, khảo sát một khoảng thời gian, cảm thấy có thể mới cân nhắc đến chuyện ở cùng một chỗ. Dù sao đều đã bỏ lỡ một lần, không ai muốn lặp lại sai lầm lần thứ hai, thận trọng một chút cũng có thể lý giải."

Tiền mẫu gật đầu nói: "Đúng là nên thận trọng."

Đúng lúc này, điện thoại di động của Tiền Tam Bảo rung lên một cái, là Giang đại sư gửi phương thức liên lạc của đối phương tới cho hắn.

Tiền Tam Bảo trả lời tin nhắn bày tỏ mình đã nhận được, sau khi liền nghĩ ngợi việc nên nói gì khi gọi điện thoại cho nhà gái.



Sáu giờ chiều.

Tại nhà hàng nổi tiếng nào đó tại tỉnh thành tỉnh Hồ Nam, Kha Bảo Cường và Hạ Vũ Hà đang dùng cơm ở chỗ này.

Mấy thứ như duyên phận là thần kỳ nhất, nếu như hai người không có duyên phận thì cho dù là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên cũng không thể đến được với nhau.

Nếu như hai người có duyên phân, liếc mắt liền có thể định chung thân.

Điểm xứng đôi hôn nhân của Kha Bảo Cường và Hạ Vũ Hà cao đến 93 điểm, với số điểm này thì bất kể ở niên đại nào, đều có thể nói là một đôi trời đất tạo nên.

Nếu như hai người như này không có duyên gặp mặt thì thôi, chỉ có thể nói bọn họ hữu duyên vô phận.

Nhưng nếu như có thể gặp mặt, sẽ không ai có thể chia rẽ nhân duyên của bọn họ.

Không chỉ có hai người bọn họ, chỉ cần là đôi vợ chồng có điểm số tình cảm đạt ngưỡng 90 điểm, đều chính là nhân duyên không thể chia rẽ. Cho dù đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ thì đều sẽ ở chung với nhau.

Khoảng thời gian mà Kha Bảo Cường và Hạ Vũ Hà kết giao, tình cảm của hai người đang dần ấm lên. Ngay tại đêm qua, hai người không kiềm hãm được mà xảy ra quan hệ nước chảy thành sông.

Sau buổi kích tình tối hôm qua, Hạ Vũ Hà liền định nói chân tướng về cha của Kha Bảo Cường cho hắn biết. Nhưng ngẫm lại, nàng vẫn không muốn làm hắn mất hứng, liền cố gắng nhịn không nói ra.

Bây giờ hai người vừa xảy ra quan hệ, đang ở trong giai đoạn ngọt như mật, một bữa ăn phải gọi là kiều diễm. Sau khi cơm nước xong xuôi và đi ra khỏi phòng bao, vệt ửng đỏ trên mặt cảnh sát Hạ vẫn còn chưa tiêu tán!

Sau khi rời khỏi phòng ăn, hai người không đi đâu cả mà đi thẳng đến một tòa nhà của Kha Bảo Cường.

Sau đó, nội dung VIP đã xảy ra chắc cũng không cần nhiều lời…

Sau khi xong việc đã là mười một giờ đêm. Hai người cảm thấy có chút đói bụng liền đến đến phòng khách ăn một chút quả hạch và bánh bích quy.

Hạ Vũ Hà cảm thấy thời cơ chín muồi, liền nói với vẻ mặt nghiêm túc: "Anh Cường, em có một chuyện vô cùng quan trọng phải nói cho anh."

Kha Bảo Cường nhấp một ngụm trà, cười hỏi: "Cảnh sát Hạ, chuyện gì mà phải nghiêm túc như vậy?"

Hạ Vũ Hà nhìn hắn, có chút đồng tình mà nói: "Là chuyện liên quan tới một số việc mà cha anh đã làm, em cảm thấy cần phải nói cho anh biết chân tướng!"

Kha Bảo Cường nghe vậy thì nhíu mày, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, nói: "Cảnh sát Hạ, sao lời này của em lại khiến cho anh có chút bất an vậy. Cha anh không có làm chuyện gì phạm pháp đó chứ?"

Hạ Vũ Hà không trực tiếp trả lời vấn đề này của hắn, mà là hỏi: "Anh Cường, em muốn hỏi anh một chút. Ở trong mắt anh thì cha anh rốt cuộc là một người như thế nào?"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận