Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 150: Lực Lượng (2)

Giang Phong đồng ý với mọi người xong liền thành thật nói:

"Mọi người mời tôi làm mai mối là công nhận tôi, tôi nhất định sẽ tìm ra đối tượng phù hợp nhất với mọi người, mời mọi người rửa mắt mong chờ!"

Trong lòng mọi người đều cực kỳ mong chờ việc này.

Sau đó, Giang Phong bắt đầu nói chuyện với bọn họ, hiểu rõ bối cảnh gia đình và tư liệu cá nhân, còn có một số thứ như yêu cầu đối với vợ/chồng tương lai,...

Trước khi tan tiệc, Giang Phong và mọi người thêm Wechat và số điện thoại của nhau.

Lần này Giang Phong thu hoạch được rất nhiều.

Mặc dù, hiện tại chỉ là thêm được phương thức liên lạc của vài người mà thôi, nhưng chỉ cần hắn tìm được 'Bạn đời linh hồn', giúp bọn họ có được cuộc sống vợ chồng hạnh phúc mỹ mãn, vậy thì cả đời này bọn họ đều sẽ cảm kích bà mối là hắn.

Có được nhân mạch này, thì khoan hãy đề cấp tới vấn đề tiền bạc, việc quan trọng nhất là trong phạm vi tỉnh Quảng Tây, chỉ cần hắn gặp được chuyện gì khó giải quyết, hắn chỉ cần gọi một cuộc điện thoại là có lẽ sẽ có thể giải quyết trong nhẹ nhàng.

Lực lượng như này là điều mà hắn thiếu.

Thu hoạch ngày hôm nay đều là do Uông Văn Kiệt mang tới cho hắn, Giang Phong yên lặng nhớ phần ân tình này.

...

10 giờ sáng.

Thôn Long Sơn.

Giang Vĩnh Xương và Bàng Xuân Yến mang theo đầu heo, chân heo và rượu thuốc, lá trà, còn có bánh kẹo,...tới nhà tặng hắn quà cảm ơn.

Con của hai người đều đã tới tuổi đi làm rồi, người như bọn họ khi tham gia ra mắt chỉ cần coi trọng liền trực tiếp biểu diễn tốc độ kết hôn nhanh nhất, ngày đầu tiên là ra mắt, ngày thứ hai là xem nhà, ngày thứ ba là đăng ký kết hôn.

Hôm nay là ngày thứ tư mà hai người biết nhau, mang quà tới cảm ơn, tốc độ như này quả là không ai sánh bằng!

Khi nhìn thấy bà mai Giang Tuyết, Giang Vĩnh Xương liền lấy một bao lì xì vô cùng dày ra đưa, đầy là phần quà tạ lễ đầu tiên mà Giang Tuyết nhận được sau khi vào nghề mai mối, chuyện này làm cô cực kỳ kích động, liên tục nói chú Xương, thím Xương ngồi xuống uống trà.

Giữa trưa, mẹ Giang làm một bàn đồ ăn để đãi vợ chồng Giang Vĩnh Xương.

Sau khi vợ chồng Giang Vĩnh Xương ăn cơm no nê, rời đi, thì mặt mũi Giang Tuyết liền tràn đầy hưng phấn, bắt đầu kiểm kê thu nhập đầu tiên của mình khi làm mai mối.

Việc mà mẹ Giang thích làm nhất cũng là kiểm kê, hai mẹ con cùng nhau kiểm kê số tiền trong bao lì xì.

"Bên này là 11.500 tệ."

"Bên này là 11.300 tệ."

Hai mẹ con tách nhau ra đếm tiền, sau khi đếm xong mới biết trong bao lì xì của Giang Vĩnh Xương có 22.800 tệ.

Tổng giá trị quà tặng xấp xỉ 4.600 tệ.

Chỉ với một đơn hàng thôi mà Giang Tuyết đã nhận được gần 30.000 đồng, chuyện này làm cô kích động tới không thể nói thành lời!

Trước kia, khi cô đi làm ở tỉnh Hồ Bắc, tiền lương một tháng cũng chỉ có thể nhận được 3.000 tệ, tiền thuê nhà và phí điện nước mỗi tháng 1.000 tệ, tiền ăn cũng hơn 1.000 tệ, còn có cả đồ dùng hàng ngày và đủ thứ khác nữa, mỗi tháng có thể dư ra được hơn 1.000 tệ đã là tiết kiệm lắm rồi!

Bây giờ, chỉ mới qua mấy ngày thôi, số tiền mà cô nhận được đã vượt qua số tiền mà cô kiếm cả năm khi trước rồi, chuyện này đúng thật là không thể tưởng tượng được.

Giang Tuyết hưng phấn lấy ra 2.800 tệ từ trong bao lì xì, sau đó chia phần còn lại thành 2 phần, lần lượt đưa cho ba và mẹ, nói:

"Cha mẹ, đây là tiền mà con gái hiếu kính hai người."

Cha Giang khoát tay nói:

"Haizz, con giữ lại mà dùng đi, cha với mẹ con cũng không thiếu tiền, em trai của con cho chúng ta không ít, với lại bây giờ mấy món quà này đã sắp chất thành một ngọn núi ở trong nhà luôn rồi. Rượu và lá trà nhiều đến mức có thể mở một cái tiệm, hải sản, hoa quả khô và đầu heo, chân heo cũng nhiều tới mức hai cái tủ lạnh cũng chật ních, hoàn toàn không cần phải dùng tới tiền."

Mẹ Giang cười, nói:

"Cha con nói đúng đó, tiền con cứ giữ lại mà dùng đi, mẹ và cha con không thiếu tiền!"

Giang Tuyết nói:

"Có Tiểu Phong ở đây, sau này nhà chúng ta sẽ không thiếu tiền nữa, đây là thu nhập đầu tiên mà con có được khi làm bà mối, có ý nghĩa đặc biệt, cho nên hai người cứ cầm lấy đi!"

Con gái hiểu thuận, thân là cha mẹ đương nhiên là vui mừng rồi.

Dù sao nếu con gái không có tiền, thì bọn họ cho thêm là được, vì thế cha Giang không từ chối nữa, nhận lấy tiền, nói:

"Được, vậy thì cha sẽ nhận tấm lòng này của con."

Mẹ Giang cũng cười, nhận lấy tiền.

Giang Tuyết thấy thế, lúm đồng tiền liền lộ ra, tính từ khi tốt nghiệp đại học, cô đã đi làm được hai năm rồi, nhưng mà vì ban đầu tiền lương không được cao, cộng với tiền thuê phòng, hai năm qua, cô chỉ gửi được cho cha mẹ mấy bao lì xì không đến 3.000 tệ, điều này vẫn luôn làm cô vô cùng áy náy.

Bây giờ, cuối cùng cô cũng kiếm được một bút tiền lớn, dù cho cha mẹ đã không còn thiếu tiền để tiêu nữa, nhưng mà cô cũng phải hiếu kính bọn họ số tiền này, nếu không thì cô sẽ nghĩ không thông.

Ngay lúc Giang Tuyết đang cùng cha mẹ chia sẻ sự thành công của mình, thì anh cả Giang Phi cũng đang bôn ba vì khách hàng của mình.

Hôm nay là thời gian anh sắp xếp cho khách xem nhà, ra mắt đến được bước này, mối hôn sự này có thể coi là thành công được tám, chín phần rồi, một lát nữa sẽ bàn bạc với hai bên về phần tiền sính lễ, như vậy là xem như xong việc!

Để có thể tác hợp được mối hôn sự này, Giang Phi đã tốn rất nhiều tâm huyết, hắn cũng vì thế mà trưởng thành lên không ít.

Sau khi làm xong chuyện này, hắn sẽ xuất phát tới tỉnh thành.

Bởi vì hắn sẽ gặp mặt người đã nhắn tin hơn 2 tháng ở trên Wechat!

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận