Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 849: Hắn Không Hứng Thú Với Con Gái Thấp Hơn 1m8

Phàn Lê Hoa gật đầu nói: "Được, Giang ông mai cứ xem mà sắp xếp."

Đài Thiên Ưng tổng cộng có 2779 tầng bậc thang, lúc đi bộ đến thềm dưới, Phàn Lê Hoa chủ động giới thiệu tình huống của mình, tuổi tác, chiều cao, trình độ, tính cách, sở thích, công tác…

Cho dù Giang Phong đã biết rõ ràng, nhưng hắn vẫn làm như bản thân không biết, thỉnh thoảng còn phối hợp hỏi một đôi lời. Dù sao cũng phải làm cho người trong cuộc cảm thấy mình như đang tham dự vào.

Đi xuống đài Thiên Ưng, ba người lại tiến đến hai danh lam gần đó du ngoạn nửa ngày, cho đến khoảng bốn giờ rưỡi chiều, mới rời khỏi khu danh lam cùng đi ăn cơm.

Giữa trưa Giang Phong và Hoàng Linh Vi đều chỉ tùy tiện ăn một chút bánh quy sung thay bữa trưa, bụng đã sớm đói. Hai người được người địa phương là Phàn Lê Hoa giới thiệu đi ăn cơm món cơm thập cẩm vô cùng nổi tiếng ở đây.

Cơm thập cẩm là món ăn không thể thiếu trong ngày lễ ngày tết và dùng để đãi khách của người bản xứ, hương vị không tệ, có thể phân cao thấp với cơm chiên, cơm bao tử.

Cũng không biết là do quá đói hay không, dù sao Giang Phong và Hoàng Linh Vi đều ăn vô cùng ngon lành.



Màn đêm buông xuống.

Trong phòng riêng của một nhà hàng nào đó.

Lưu Hòa Phong nói với em họ Từ Phượng Kiều của mình: "Em họ, căn cứ theo tin tức anh nghe được, ánh mắt tìm đối tượng của Vương Khang vô cùng cao, cho tới bây giờ còn chưa từng có bạn gái. Em có thể thu hút được hắn hay không thì phải xem khả năng của em rồi."

Ánh mắt Từ Phượng Kiều sáng lên, nhìn anh họ rồi hỏi: "Anh họ, gia cảnh của Vương Khang thật sự có tốt như vậy sao?"

Lưu Hòa Phong nói với vẻ chắc chắn: "Đó là đương nhiên, bạn của anh và Vương Khang chính là bạn học thời đại học, quan hệ rất tốt. Hắn chính miệng nói với anh, nhất định là không giả được."

Từ Phượng Kiều hạ quyết tâm, nói: "Vậy được rồi, hôm nay trước hết cứ làm quen với hắn một chút, sau đó em sẽ nghĩ biện pháp từ từ công lược hắn."

Lưu Hòa Phong gật đầu nói: "Dù sao nếu em có thể theo đuổi được hắn thì đời này không cần lo lắng gì cả, cứ chờ đợi cuộc sống của phu nhân nhà giàu đi!"

Hắn rất có lòng tin với em họ nhà mình, không nói về gia cảnh, điều kiện bản thân của em họ cũng rất không tệ, năm nay 24 tuổi, cao 1m66, không nói đến việc đẹp bao nhiêu, nhưng cô cũng từ là một trong những bông hoa nổi tiếng lúc học đại học.

Cộng với cách làm người của em họ hắn khéo léo, người theo đuổi cô thời học sinh còn nhiều hơn cá diếc sang sông.

Đáng tiếc vận may của em họ hắn hơi kém, trước đó từng nói chuyện với ba đối tượng có gia cảnh không tệ, nhưng đều bởi vì các loại các dạng nguyên nhân mà chia tay.

Trong lòng Từ Phượng Kiều cảm thấy nóng như lửa, thừa dịp đối phương còn chưa tới, cô lấy một cái gương nhỏ ra từ trong túi, nhìn xem có cần tô lại son môi hay không, nhìn xem trang điểm có đủ hoàn mỹ hay không.

Không bao lâu sau, cửa phòng bao truyền đến tiếng gõ cửa.

Lưu Hòa Phong nói một tiếng mời vào, sau đó cửa phòng bao bị đẩy ra, một thân ảnh vô cùng cao lớn xuất hiện ở trước mắt bọn họ. Người tiến vào không phải ai khác, chính là Vương Khang mà hai anh em đang chờ đợi.

"Quản lý Vương."

"Ông chủ Lưu."

Hai bên bắt chuyện qua, Lưu Hòa Phong liền giới thiệu: "Quản lý Vương, đây là em gái tôi Từ Phượng Kiều, sau khi thấy tôi mua nhà cũng động tâm muốn mua một bộ, cho nên tôi đã mang cô ấy tới đây, nhờ người chuyên nghiệp như quản lý Vương chỉ điểm một chút, tránh việc bỏ tiền ra còn mua lại mua phải căn nhà không hài lòng."

Từ lúc Vương Khang tiến vào phòng, ánh mắt của Từ Phượng Kiều vẫn luôn tập trung ở trên người hắn. Người đàn ông này đúng là quá cao, dù chiều cao 1m66 của cô có thể coi là tốt trong các nữ sinh rồi, nhưng ở trước mặt người đàn ông này lại giống như là một đứa nhỏ đứng ở bên cạnh người lớn.

Nhưng mà, cô không để ý đến việc người đàn ông kia cao hơn mình nhiều như vậy, như này sẽ có nhiều cảm giác an toàn, hơn nữa cô cũng thích làm cô gái nhỏ "Y như là chim non nép vào người".

Người đàn ông này ngoại trừ cao lớn ra, tướng mạo cũng đẹp trai và tỏa nắng giống như anh họ nói, hơn nữa đối phương lại có gia cảnh khiến cho cô phải ngưỡng mộ. Hắn trong mắt Từ Phượng Kiều giống như là đom đóm trong đêm đen, vừa tươi sáng lại xuất chúng, khiến cho cô không kiềm được mà bị hấp dẫn.

Nghe anh họ giới thiệu, Từ Phượng Kiều cười tủm tỉm vươn tay, giọng nói kiều mị: "Chào quản lý Vương, rất hân hạnh được biết anh."

Vương Khang luôn không hứng thú đối với con gái có chiều cao như này, nhưng mà hắn chắc chắn sẽ không thất lễ, cũng đưa tay ra bắt một cái, khách sáo nói: "Chào Từ tiểu thư, rất hân hạnh được biết cô."

Sau đó, Lưu Hòa Phong liền kêu hai người ngồi xuống, sau đó để nhân viên phục vụ tiến vào gọi món ăn.

Chờ gọi đồ ăn, nhân viên phục vụ rời khỏi phòng bao, Từ Phượng Kiều liền chủ động gợi chuyện: "Quản lý Vương, nghe anh họ tôi nói, anh tốt nghiệp đại học XX?"

Vương Khang cười đáp: "Đúng thế."

Từ Phượng Kiều có chút tiếc nuối nói: "Lúc điền bảng nguyện vọng, tôi đã từng nghĩ tới muốn chọn trường đại học này, đáng tiếc cuối cùng tôi vẫn chọn đạo học XX, bỏ lỡ cơ hội trở thành bạn học với quản lý Vương, thật là khiến người ta phải tiếc nuối!"

Vương Khang hỏi: "Từ tiểu thư lúc đó bao nhiêu tuổi?"

Từ Phượng Kiều nói: "Tôi 18 tuổi."

Vương Khang cười nói: "18 tuổi, tôi đúng lúc tốt nghiệp đại học."

Từ Phượng Kiều cười nói: "Quản lý Vương ưu tú như vậy, nhất định là nhân vật phong vân trong trường học, cho dù là tốt nghiệp, trong trường học cũng sẽ có truyền thuyết về anh."

Vừa nhắc tới chuyện này, Vương Khang cũng không nhịn mà lộ ra nụ cười.

Từ Phượng Kiều nói không sai, bắt đầu từ lúc Vương Khang đi nhà trẻ cho đến lúc đại học đều là nhân vật phong vân trong trường, gần như không người có thể đoạt danh tiếng của hắn.

Dù sao, hắn không chỉ thành tích học tập tốt, còn bỏ ra không hết tiền, cộng với chiều cao hạc giữa bầy gà, ở trong môi trường nhỏ như trường học, có giáo viên và bạn học nào có thể không biết hắn chứ?

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận