Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 799: Phản Ứng Hoá Học (3)

Vương phụ Vương mẫu thật ra cũng đã chuẩn bị tư tưởng, trong chuyện làm mai mối này, lực ảnh hưởng của Giang đại sư tại mấy thôn trấn xung quanh đúng là rất lớn. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Vương phụ Vương mẫu dù biết rõ nhà trai là bùn nhão không dính lên tường được nhưng vẫn muốn mang con gái tới xem mắt.

Bởi vì hai bên cũng coi như là đã thống nhất tư tưởng, bởi vì có Giang đại sư làm trung tâm, cho dù là Trần phụ Trần mẫu hay là Vương phụ Vương mẫu thì đều cảm thấy vô cùng tò mò về Giang đại sư nổi danh cả nước.

Dù sao lúc này mọi người cũng đang nhàn rỗi, bốn người liền ngươi một câu ta một câu hỏi thăm chuyện của Giang đại sư.

Con trai được người ta quan tâm như vậy, Giang mẫu đương nhiên là vô cùng vui vẻ, lựa chọn nói cho bốn người một ít chuyện, khiến cho bốn người được mở rộng tầm mắt, tiếng kinh hô không ngừng vang lên.



Tính cách của Trần Văn Thịnh có chút không cần mặt mũi, nếu không cũng không đến nỗi không được cha mẹ chào đón như thế mà còn có thể yên tâm thoải mái ở nhà ăn bám. Nếu đổi thành người bình thường thì đã không chịu được ánh mắt của cha mẹ mà lựa chọn ra ngoài phấn đấu rồi.

Hắn lần này tới xem mắt vốn là dự định dùng đối tượng xem mắt này làm cớ để lấy một khoản tiền từ chỗ mẹ hắn, sau đó ra ngoài tiêu sái một đoạn thời gian.

Dù sao, ở chung với con gái người ta không phải là đều cần tiền sao?

Cho đến khi gặp mặt đối tượng ra mắt, Trần Văn Thịnh đã hoàn toàn phát ngốc. Người làm mối kia đúng là không nói sai, đối tượng giới thiệu cho hắn đúng là không bị thổi phồng. Cho dù mặc quần áo mùa đông đều không che giấu được đường cong uyển chuyển của cô. Nếu như là mặc quần áo mùa hè không biết sẽ là dạng phong cảnh gì, chỉ nghĩ đến thôi mà lòng hắn đã không nhịn được mà bắt đầu ngứa ngáy rồi.

Ngoài trừ dáng người mê người ra, tướng mạo của cô gái này vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của hắn, toàn thân từ trên xuống dưới nhìn thế nào đều cảm thấy xinh đẹp. Nếu có thể cưới cô gái này về làm vợ, thời gian kia chắc chắn sẽ vô cùng thoải mái.

Sau khi kích động qua đi, trong lòng Trần Văn Thịnh không khỏi bắt đầu trở nên thấp thỏm không yên. Hắn đương nhiên hiểu rõ tính cách của mình, trước kia cảm thấy không quan trọng, nhưng sau khi gặp được cô gái mình thích thì hắn không thể không thèm để ý được.

Hắn và Vương Tú Mỹ ra ngoài dạo phố, hai người yên lặng đi một đoạn đường, Trần Văn Thịnh liền không nhịn được mà nói: "Cô giáo Vương, cô chắc là đã nghe người mai mối nói về tình huống của tôi rồi đúng không?"

Vương Tú Mỹ liếc mắt nhìn hắn, nói: "Nghe nói qua."

Trần Văn Thịnh hít một hơi thật sâu, nói: "Tôi trước kia không hiểu chuyện, quả thật đã làm cho cha mẹ phía không ít tâm tư. Tôi muốn từ bỏ thói quen xấu trước kia, cô có nguyện ý cho tôi một cơ hội không?"

Vương Tú Mỹ vừa bước về phía trước vừa nói: "Tục ngữ nói 'Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời', anh chắc chắn mình có thể bỏ được những thói quen xấu trước kia?"

Trần Văn Thịnh đuổi theo bước chân của nàng, kiên định nói: "Vì cô, tôi cảm thấy mình có thể làm được."

Vương Tú Mỹ liếc hắn, thản nhiên nói: "Anh và tôi là lần thứ nhất gặp mặt, anh trực tiếp nói với tôi như vậy, không cảm thấy đường đột sao?"

"Cô giáo Vương, nói ra cô có lẽ không tin, nhưng tôi đối với cô thật là vừa thấy đã yêu rồi."

Trần Văn Thịnh vô cùng dũng cảm thổ lộ: "Tôi và cô đúng là lần thứ nhất gặp mặt, tôi cứ như vậy mà nói những lời này quả thật có chút đường đột. Nhưng không có cách nào khác, ai bảo tôi trước đó không hiểu chuyện chứ, tôi sợ không nói rõ với cô thì sau đó cô sẽ cho tôi vào sổ đen, vậy thì tôi sẽ không cơ hội nữa."

Vương Tú Mỹ nói: "Cái gì gọi là vừa gặp đã yêu, chẳng qua chỉ là cảm giác ban đầu mà thôi. Anh có phải là cảm thấy dáng người của tôi tốt, cho nên mới vội vàng thổ lộ với tôi?"

Trần Văn Thịnh toát mồ hôi, nói: "Cô giáo Vương, tôi thừa nhận là có nhân tố trên phương diện này, nhưng mà không hoàn toàn là bởi vì chuyện này, cái loại cảm giác này tôi cũng không biết làm sao để nói ra nữa. Dù sao thì tôi rất muốn rất muốn cưới cô về làm vợ."

Vương Tú Mỹ dừng lại, bình tĩnh nhìn hắn vài giây đồng hồ, cho đến khi thấy hắn có chút mất tự nhiên, mới lên tiếng: "Nói thật lòng thì, nếu như là người làm mối khác giới thiệu anh cho tôi, tôi nhất định sẽ không cho anh chút cơ hội nào. Người như anh hoàn toàn chính là bùn nhão không dính lên tường được, gả cho anh không biết phải chịu bao nhiêu tội rồi."

Nghe đến đó, Trần Văn Thịnh cảm thấy mặt nóng hừng hực, lần thứ nhất cảm thấy xấu hổ vì mình không có tiến bộ.

Vương Tú Mỹ đột nhiên nói: "Nhưng anh là nhân duyên của tôi, là Giang đại sư danh tiếng lẫy lừng hỗ trợ dẫn đường, vì tín nhiệm đối với Giang đại sư, tôi có thể cho anh một cơ hội, anh không phải là có nhà ở huyện thành sao?"

Nghe đối phương nói có thể cho mình một cơ hội, trong lòng Trần Văn Thịnh không khỏi cảm thấy kích động lên, lúc này gật đầu nói: "Cha mẹ tôi đúng là đã mua cho hai em chúng tôi mỗi người một căn nhà, tại tiểu khu XX."

Vương Tú Mỹ nói: "Ngày kia tôi sẽ trở về trường học, nếu anh muốn khiến tôi tin tưởng rằng anh thật sự có thể từ bỏ thói quen xấu trước kia, vậy thì anh trở về huyện thành rèn luyện cùng tôi ba tháng rồi lại nói."

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận