Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 935: Ngô Tổng, Duyên Phận Của Anh Đến Rồi. (2)

Trước khi Giang Phong bay đến Malaysia, hắn đã nhờ một quan chức cấp cao Long Trạch Vũ chào hỏi trước, hành động này không thể nghi ngờ là rất chính xác.

Giang Phong sau khi đến Malaysia, Ngô Thanh Viễn, thế hệ thứ ba của một gia đình giàu có đã tự mình tới sân bay đón, hơn nữa thái độ đối với Giang Phong rất là tôn trọng, hiển nhiên Anh Long đã tẩy não cho hắn không ít.

Sau khi lên xe, Ngô Thanh Viễn rất là nhiệt tình nói: "Giang đại sư, tôi đã sắp xếp nhà hàng rồi, chúng ta trước tiên đi ăn cơm, cân nhắc ngài là người Quảng Tây, cùng một nhà với người Quảng Đông chúng tôi, cho nên tôi đã tự làm chủ sắp xếp món ăn Quảng Đông, hi vọng Giang đại sư ngài không ghét bỏ."

Giang Phong mỉm cười nói: "Đồ ăn Quảng Đông rất tốt, Ngô tổng thật là có tâm."

"Ngài hài lòng là tốt rồi."

Ngô Thanh Viễn cảm khái nói: "Nếu như không phải Anh Long gọi điện thoại cho tôi, tôi thật sự không biết trong nước có một bà mối lợi hại như anh, càng không nghĩ tới ngài còn trẻ tuổi và đẹp trai như vậy."

Giang Phong cười nói: "Ngô tổng quá khen, anh cũng rất lợi hại, mới hơn 30 tuổi đã phụ trách một công ty có giá trị thị trường mấy tỷ, năng lực này nhìn khắp thế giới cũng là tài năng xuất chúng."

"Tôi đây là thừa kế công việc kinh doanh của cha mình, cùng với Giang đại sư ngài là không cách nào so sánh được."

"Ngô tổng anh quá khiêm nhường rồi, nếu như anh không có năng lực, đừng nói là hùn vốn công ty, cho dù công ty là vốn riêng nhà các anh, cha anh cũng không có khả năng đem anh nâng đỡ đến vị trí này."

"Giang đại sư ngài thực sự là quá biết nói chuyện rồi."

"Tôi đây là nói thật."

"..."

Tài xế chuyên tâm lái xe, đồng thời cũng đang âm thầm học tập kỹ xảo nói chuyện buôn bán của ông chủ cùng Giang đại sư, hắn cảm thấy nếu có thể học được tinh túy trong đó, vậy hắn cũng không phải là một tài xế bình thường, mà là một tài xế có tư tưởng có tài hoa.

Sau khi Giang Phong cùng Ngô Thanh Viễn trao đổi công việc xong, kế tiếp lại nói về người bạn chung Anh Long, đây là một trong những cách tốt nhất để kéo mối quan hệ lại gần hơn.

Ngô Thanh Viễn tính tình hướng ngoại, thích kết bạn, năng lực giao tiếp tuyệt vời của hắn được mài dũa từng chút một trong quá trình kết giao bạn bè.



Đương nhiên, trong này cũng không thiếu được sự chỉ điểm của các trưởng bối.

Mà Giang Phong thì càng không cần phải nói, trải qua gần hai năm làm mai mối rèn luyện cùng trưởng thành, lại có thêm Bàn Tay Vàng phụ trợ, trên phương diện giao tiếp, hắn tự nhận thứ hai e rằng không ai có tư cách nhận đứng thứ nhất.

Khi hai người gặp nhau, bọn họ có thể nói chuyện với nhau ba ngày ba đêm mà không có lặp lại.

Khi đến nhà hàng cao cấp đã đặt trước, Giang Phong cùng với Ngô Thanh Viễn đã quen thuộc như là bạn cũ lâu năm mới gặp, khiến tài xế toàn bộ hành trình cũng bội phục sát đất.

Hai người tiến vào phòng riêng ngồi xong, chỉ trong vài phút, người phục vụ đã dọn ra một bàn lớn đầy ắp các món ăn, đều là những món kinh điển của Quảng Đông.

Đợi ăn gần xong, Ngô Thanh Viễn mới lên tiếng hỏi: "Giang đại sư, tôi nghe Anh Long nói, ngài lần này tới Malaysia gặp tôi, mục đích là muốn giới thiệu đối tượng cho tôi đúng không?"

Giang Phong uống một hớp canh, gật đầu cười nói: "Đúng vậy, theo tôi được biết, Ngô tổng anh đã gần mười năm rồi chưa nói chuyện yêu đương. Mặc dù xung quanh anh có rất nhiều người đẹp, nhưng cũng không có một ai có thể lọt vào mắt của anh, chính anh vừa muốn kết hôn sinh con, lại không muốn tùy tiện cưới một người phụ nữ trở về, không biết tôi nói có đúng hay không?"

Ngô Thanh Viễn gật đầu liên tục nói: "Những gì Giang đại sư nói đều nói trúng những gì trong lòng tôi, lúc còn trẻ tôi tối với nửa kia cũng không có xoi mói như thế, ngược lại là sau khi lớn tuổi đối với nửa kia yêu cầu là càng ngày càng cao, chỉ lo ngàn kiếm vạn kiếm, kiếm được cây đèn náy, vậy thì cũng quá mất mặt."

Giang Phong cười nói: "Ngô tổng, trước đây là do duyên phận của anh chưa tới, hiện tại duyên phận của anh đã đến rồi."

Ngô Thanh Viễn nghe vậy bỗng cảm thấy phấn chấn, vẻ mặt mong đợi hỏi: "Giang đại sư, không biết tôi với vị mỹ nữ nào có duyên? Ngài hãy giới thiệu sơ qua về cô ấy cho tôi biết đi."

Giang Phong ân một tiếng, lời ít mà ý nhiều giới thiệu: "Cô ấy là công chúa Diana của nước Thái Lan."

Ngô Thanh Viễn trong nháy mắt trợn to hai mắt, rất hiển nhiên đối tượng Giang đại sư giới thiệu này, thật sự là nằm ngoài sự dự liệu của hắn, hắn nghĩ tới người phụ nữ đó là bạch phú mỹ môn đăng hộ đối với hắn. cũng nghĩ tới đối phương là nữ minh tinh nổi tiếng ở trong làng giải trí, thậm chí là người đẹp xuất thân trong gia đình bình thường hắn đều có nghĩ qua.

Điều duy nhất không cân nhắc qua đối phương là một vị công chúa.

Lúc này, tâm trạng của Ngô Thanh Viễn rất là phức tạp, vừa mừng lại vừa lo.

Là người thuộc tầng lớp thượng lưu, Ngô Thanh Viễn đương nhiên biết ý nghĩa công chúa nước Thái Lan, hoàng tộc Thái Lan là hoàng tộc có tài sản lớn nhất trong các hoàng tộc hiện có, hơn nữa vua Thái Lan còn là quốc vương nắm giữ thực quyền trong số ít.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận