Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 579: Người Quang Minh Chính Đại Không Nói Chuyện Mờ Ám, Tôi Không Vừa Ý Cô Gái Kia, Nhưng Nhìn Trúng Cô! (3)

u Quốc Sư hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm Giang Phong vài giây đồng hồ, sau đó hơi cau mày hỏi: “Ông mai Giang, không phải là mẹ tôi mời cậu tới đây đấy chứ?”

Giang Phong lắc đầu nói: “Anh u hiểu lầm rồi, thật ra là tôi đang giúp một khách hàng lớn tìm đối tượng, sau đó phát hiện Anh u và vị khách này của tôi cực kỳ xứng đôi, cho nên mới không mời mà tới đây.”

u Quốc Sư có chút nghi ngờ, nói: “Ông mai Giang, vậy sao cậu biết thân phận của tôi.”

Giang Phong mỉm cười nói: “Đây là tôi suy tính ra, không biết Anh u có tin hay không?”

u Quốc Sư nhìn Giang Phong như đang nhìn một đồ đần, cậu nói tôi có tin không?

Giang Phong cười cười, cầm ly rượu lên nói: “Anh u, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, tôi sẽ cho anh một lời giải thích hài lòng.”

u Quốc Sư cũng cầm ly rượu lên cụng ly một cái, sau đó hai người cùng một hơi cạn sạch.

Sau khi ăn vài miếng đồ ăn, Giang Phong mới lên tiếng: “Anh u, tôi trên mạng cũng có chút danh tiếng, hay là anh thử lên mạng tra thử về tôi một chút, có cơ sở tín nhiệm rồi, chúng ta lại nói chuyện tiếp, anh thấy thế nào?”

“Không nghĩ tới ông mai Giang đây lại còn là người nổi tiếng?”

“Không dám nhận, chỉ là có chút danh tiếng mà thôi.”

u Quốc Sư lấy điện thoại di động ra, hỏi: “Ông mai Giang, tên thật của cậu là gì?”

Giang Phong đáp: “Đây là biệt danh mà fan hâm mộ yêu mến đặt cho tôi, bọn họ gọi tôi bằng cái tên Giang đại sư.”

u Quốc Sư hiểu ra, liền nhập vào ba chữ ‘Giang đại sư’, sau đó bắt đầu tra cứu cẩn thận.

Kết quả, hắn càng xem càng thấy vô lý, chờ tới lúc xem xong toàn bộ, hắn kinh hãi nhìn Giang Phong, sau đó liền gọi một cuộc điện thoại.

Điện thoại vừa kết nối, u Quốc Sư liền ở ngay trước mặt Giang Phong nói: “Tiểu Hổ, hỏi cậu chút chuyện...”

Thấy u Quốc Sư ở ngay trước mặt mình gọi điện xác minh thông tin của mình, Giang Phong cũng không để ý, vàng thật không sợ lửa, chờ xác minh rõ ràng rồi, tiếp theo nói chuyện cũng thuận lợi hơn.

Tận đến khi đã xác minh rõ ràng mọi chuyện, u Quốc Sư mới áy náy nói: “Giang đại sư, thật có lỗi quá, cao nhân ở trước mặt mà tôi còn hoài nghi, thật vô lễ quá.”

Giang Phong khoát tay, cười nói: “Anh u, không quan trọng, dù sao thì việc suy tính nhân duyên cũng quá kỳ ảo, nói ra người bình thường cũng sẽ không tin, tôi đã quen rồi.”

Sau khi biết được sự lợi hại của Giang Phong, thái độ của u Quốc Sư cũng thay đổi, đứng lên nói: “Giang đại sư, cậu trước cứ từ từ ăn uống đi, tôi đi làm cho cậu hai món đặc biệt mang lên đây.”

Giang Phong vội vàng cản lại: “Anh u, đừng khách khí như vậy, nhiều món như này đủ ăn rồi.”

Sau khi khách khí vài câu, thấy Giang Phong thật sự không cần, u Quốc Sư mới ngồi xuống, hỏi: “Giang đại sư, trước đó cậu nói đối tượng muốn giới thiệu cho tôi cũng là con ông cháu cha đúng không?”

Giang Phong gật đầu: “Đúng vậy, cha chị ấy là người đứng đầu bộ xx, họ Trình, hẳn là anh đã biết là ai đi?”

u Quốc Sư mặc dù không có hứng thú với chính trị, thứ hắn yêu thích nhất chính là nấu ăn, nhưng dù sao hắn cũng là con ông cháu cha chân chính, đối với những nhân vật chính trị cùng cấp, thậm chí là cao hơn cha hắn, hắn cơ bản đều biết.

Bởi vậy, khi nghe thấy Giang Phong nói là người đứng đầu bộ xx, họ Trình, hắn đã biết Giang Phong đang nhắc tới ai.

“Hóa ra là bác Trình.”

Giang Phong vừa ăn vừa nói: “chị Miêu Miêu là một người phụ nữ rất tốt, môn đăng hộ đối với Anh u, dáng người tướng mạo cũng rất xứng đôi với anh, hai người có cùng tam quan, nếu như kết hôn thì sẽ là một mối nhân duyên khó có được.”

Sau khi biết rõ về năng lực suy tính thần kỳ của Giang Phong, u Quốc Sư liền chú trọng tới từng câu nói của đối phương, lúc này mới bày tỏ thái độ: “Tôi tin tưởng phán đoán của Giang đại sư, nếu cậu đã cảm thấy tôi với cô ấy xứng đôi, vậy làm phiền cậu sắp xếp cho hai chúng tôi gặp mặt.”

Giang Phong cầm ly rượu lên, nói: “Cảm ơn sự tín nhiệm của Anh u, anh cứ yên tâm, chị Miêu Miêu chắc chắn sẽ không khiến anh thất vọng.”

u Quốc Sư cũng cầm ly rượu lên cụng ly một cái, cười nói: “Cũng là tôi hiểu biết nông cạn, nếu như sớm biết người trước mặt là Giang đại sư, vậy tôi đã sớm đến nhà mời môi rồi.”

Giang Phong cười ha ha, nói: “Tục ngữ có câu cơm ngon không sợ trễ, là đồ của mình thì không ai đoạt được.”

Nói xong, lại uống một hơi cạn sạch ly rượu.

u Quốc Sư thấy vậy cũng uống cạn ly rượu của mình, cười nói: “Tôi đây cũng coi như là “ngồi không trong nhà, phúc trên trời rơi xuống” rồi, dù sao thì công việc của tôi cũng cực kỳ tự do, sắp xếp gặp mặt lúc nào, cậu cứ nói trước với tôi một tiếng là được.”

Hiệu suất làm việc của Giang Phong cực kỳ nhanh, nghe vậy liền cười nói: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, hay là tôi sắp xếp cho hai người gặp mặt luôn trưa nay thì sao, anh thấy thế nào?”

u Quốc Sư kinh ngạc, lập tức cười đáp: “Không thành vấn đề!”



------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận