Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 1014: Một Trong Tứ Đại Tà Thuật Hiện Đại (2)

Hiện tại nhìn kỹ, mới phát hiện đối phương là một chị gái cực kỳ xinh đẹp, gương mặt được trang điểm cực kỳ kỹ càng, còn dung hợp với đặc điểm của tướng mạo bản thân, khiến cho Trần Phượng Mỹ cảm thấy bội phục sát đất.

Mặc dù nàng cũng coi như là hiểu về trang điểm, nhưng kỹ thuật trang điểm của nàng đều học từ mấy video ngắn trên mạng, chính là trình độ bình thường, trang điểm lên cũng chỉ nhỉnh hơn bình thường một chút mà thôi, hoàn toàn không cùng đẳng cấp với chị gái trước mắt này.

Biết rõ gặp được cao thủ trang điểm, người ta còn nguyện ý lên tiếng chỉ điểm, Trần Phượng Mỹ đương nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội học tập, liền dừng lại trò chuyện về kinh nghiệm trang điểm với đối phương.

Kết quả, càng trò chuyện Trần Phượng Mỹ càng giật mình, kỹ thuật trang điểm của đối phương đúng là quá tinh xảo, câu nào cũng nhấn vào điểm mấu chốt, khiến cho nàng hận không thể lấy sổ nhỏ ra ghi chép lại lời nói của đối phương.

Trên đường đi vô cùng nhàm chán, chị gái kia trò chuyện rất là hứng thú. Sau khi được Trần Phượng Mỹ đồng ý, nàng dứt khoát vừa động thủ trang điểm cho Trần Phượng Mỹ vừa giảng giải điểm quan trọng trong đó, khiến Trần Phượng Mỹ nghe như si như say, thậm chí có loại cảm giác ngộ đạo.

Chờ chị gái giảng giải xong, trang điểm cũng đã hoàn thành.

Nhìn xem cô gái có mỹ mạo như hoa trong gương, Trần Phượng Mỹ quả thực không dám tin vào hai mắt của mình, đây thật sự là nàng sao? Cũng quá đẹp rồi!

Giờ phút này, Trần Phượng Mỹ mới sâu sắc cảm nhận được một trong tứ đại tà thuật hiện đại- thuật trang điểm khủng bố đến mức nào.

Thông qua nói chuyện phiếm, Trần Phượng Mỹ cũng biết chị gái này tên là Liễu Phiêu Phiêu, là một chuyên gia trang điểm chuyên nghiệp, từng giúp không ít minh tinh trang điểm, cũng coi như là một nhân vật có tiếng trong giới trang điểm.

Trần Phượng Mỹ khen không dứt miệng: "Chị Phiêu Phiêu, kỹ thuật trang điểm của chị đúng là quá thần kỳ, chỉ là chị trang điểm cho em đẹp như vậy khiến cho em không biết nên làm thế nào mới tốt!"

Liễu Phiêu Phiêu cười nói: "Trang điểm đẹp không phải là chuyện tốt sao?"

Trần Phượng Mỹ lúng túng nói: "Nếu như bình thường mà trang điểm được đẹp như vậy thì dĩ nhiên là chuyện tốt rồi. Dù sao có người phụ nữ nào mà không thích chưng diện chứ, chỉ là buổi trưa em còn phải đi xem mắt, trang điểm cho mình xinh đẹp như vậy có chút không thích hợp. Làm như này không phải là như đang gạt người ta hay sao!"

Liễu Phiêu Phiêu kinh ngạc nói: "Buổi trưa em phải đi xem mắt?"

Trần Phượng Mỹ gật đầu nói: "Hừm, đã hẹn vào mấy ngày trước."

Liễu Phiêu Phiêu vỗ vỗ cái trán, nói: "Nếu như là đi xem mắt, trang điểm như này đúng là có chút không ổn, sao vừa rồi em lại không nói với chị?"

Trần Phượng Mỹ ngượng ngùng nói: "Em vừa rồi lo vội vàng học trộm, hận không thể ghi lại kỹ thuật quan trọng mà chị nói để từ từ suy nghĩ, nào còn nhớ rõ bản thân muốn làm gì chứ!"

Liễu Phiêu Phiêu cười nói: "May mà còn đủ thời gian, em đến bồn rửa tay tẩy trang đi, chị sẽ trang điểm lại cho em một lần nữa!"

"Cảm ơn chị Phiêu Phiêu, thật sự là làm phiền chị rồi!"

"Không cần khách sáo, dù sao hiện tại chị cũng đang nhàn rỗi."

Thế là, Trần Phượng Mỹ liền không nói thêm gì nữa, lấy điện thoại ra tự chụp mấy tấm ảnh rồi mới lấy nước tẩy trang từ trong túi trang điểm ra, đến bồn rửa tay nhanh chóng tẩy trang.

Sau khi tẩy trang xong, Liễu Phiêu Phiêu lại vừa giảng giải vừa trang điểm giúp nàng.

Rất nhanh, một gương mặt hoàn toàn khác với trước đó đã được Liễu Phiêu Phiêu trang điểm ra. Trang điểm lần này không có xinh đẹp kinh diễm như vừa rồi, chỉ khéo léo che đậy khuyết điểm của nàng, lại phóng to ưu điểm, nhìn tương đối chân thật, đồng thời còn xinh đẹp hơn trang điểm bình thường không ít.

Sau khi trang điểm xong, Trần Phượng Mỹ nhìn bản thân trong gương, sợ hãi than: "Chị Phiêu Phiêu, đôi tay này của chị đúng là chẳng khác gì ma pháp sư, em thật sự rất thích kiểu trang điểm này!"

Liễu Phiêu Phiêu cười nói: "Em thích là tốt rồi, hy vọng kiểu trang điểm này có thể mang đến vận may cho em, giúp em xem mắt thuận lợi, có thể dắt soái ca xem mắt về nhà."

Trần Phượng Mỹ mặt mày hớn hở nói: "Chị Phiêu Phiêu, cảm ơn lời chúc của chị. Chúng ta thêm Wechat đi, nếu như lần này em mà xem mắt thành công, nhất định sẽ phát cái hồng bao cảm ơn chị."

Liễu Phiêu Phiêu mỉm cười nói: "Được, vậy chị chờ hồng bao mừng của em."

Sau đó, hai người thêm Wechat của nhau, sau đó nói chuyện phiếm suốt quãng đường, mãi cho đến khi tới trạm mới thỏa mãn mà dừng lại.



Giữa trưa.

Trong một phòng bao này đó trên đường Tây Hương, người hai nhà Viên Trần chính thức gặp mặt ở đây.

Khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Trần Phượng Mỹ, Viên Phong liền có một loại cảm giác vui mừng, đối tượng xem mắt này đẹp hơn so với tưởng tượng của hắn một chút.

Ấn tượng đầu tiên của Trần Phượng Mỹ đối với Viên Phong cũng rất tốt, tướng mạo trung đẳng đương nhiên không tính là đẹp trai, nhưng mà đẹp hơn người bình thường một chút, cộng với cha mẹ người ta có tiền, điều này đã tăng thêm vầng sáng trên đỉnh đầu hắn.

Sau khi hai bên chào hỏi dưới sự giới thiệu của Giang Phong lại khách sáo một phen mới vào chỗ.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận