Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 544: Nhận Thầu Lấy Vợ, Không Nhận Sinh Con (3)

Giang Phong nói: “Chị, tới lúc thì phải làm nhanh đi, chị thật sự muốn người em trai này kết hôn trước chị sao?”

Giang Tuyết lườm hắn một cái: “Làm sao, chê tôi phiền à?”

Khát vọng sinh tồn mãnh liệt, Giang Phong lập tức lắc đầu nói: “Sao lại như vậy được, em còn ước gì cả đời này chị cũng không gả đi đấy, chị gả đi là thành người nhà người ta rồi, em chỉ nghĩ đến thôi cũng cảm thấy khó chịu!”

Giang Tuyết khẽ nói: “Vậy mà còn thúc giục chị kết hôn làm gì?”

Giang Phong thở dài: “Không sớm thì muộn cũng phải trải qua cảnh này thôi, vì hạnh phúc cả đời của chị gái, người làm em trai là em dù có tiếc đến đâu cũng phải buông tay để cho chị xuất giá thôi.”

Giang Tuyết nghe đến trong lòng cũng có chút khó chịu.

Mặc dù giờ cô còn chưa xuất giá, nhưng nghĩ tới cảnh xuất giá trong tương lai kia, cô cũng không biết trong lòng mình có tư vị gì.

Làm phụ nữ chỉ có điểm này là không tốt, cha mẹ khó khăn khổ sở nuôi lớn mình, tốn không biết bao nhiêu tâm tư và sức lực để bồi dưỡng cô thành tài, kết quả, con gái vừa gả liền như bát nước đổ đi, cha mẹ chỉ có thể trơ mắt nhìn con gái mình thành con dâu nhà người ta, cảm giác bất đắc dĩ này, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy vô cùng khó chịu rồi, khó trách mười ông bố vợ thì chín người cảm thấy con rể không vừa mắt, thằng nhóc này mẹ nó cướp mắt áo bông nhỏ của ông đây, có thể nhìn thuận mắt mới là lạ!

“May mà sau khi kết hôn chị không cần phải chạy sang Kim Quý thị bên kia sống, anh ấy đã đồng ý với chị sau khi kết hôn sẽ cùng nhau sống ở bên này rồi!” Lời này của Giang Tuyết vừa là để an ủi em trai cũng vừa là để an ủi chính mình.

Giang Phong nói: “Sau khi chị xuất giá có thể tiếp tục ở tỉnh thành nơi này sinh sống là tốt nhất, có điều phải chú ý lời nói, không thể khiến Khúc gia cảm thấy con trai mình ở rể nhà Giang gia được.”

Giang Tuyết cười nói: “Yên tâm đi, chị em tốt xấu gì cũng đã làm người mai mối hơn nửa năm rồi, khách do chị tác hợp cũng đã lên tới mấy trăm cặp, nghệ thuật nói chuyện chị đã sớm tôi luyện rồi, chắc chắn sẽ không khiến ngời Khúc gia phản cảm.

Giang Phong gật đầu: “Vâng, trong lòng chị tự hiểu rõ là được.”

...

Chỉ chớp mắt sau.

Tháng 6 trôi qua, chào đón tháng 7.

Thời gian này, học sinh trên các tỉnh thành khắp cả nước đã bắt đầu nghỉ hè, con đường đại học của Hoàng Linh Vi cũng chính thức kết thúc, cô bắt đầu chính thức bước vào cái nồi hỗn tạp mang tên ‘xã hội’.

Lúc này, trong một nhà hàng đặc sản, Hoàng Linh Vi đang cùng mấy chị em chung phòng ăn cơm.

Chỗ Hoàng Linh Vi ở có bốn người, cô là người nhỏ tuổi nhất trong phòng, chị lớn tên Trương Đan, chị hai tên Vương Lâm, chị ba tên Lý Tiểu Hoa.

Trong số bốn người, Hoàng Linh Vi tự nhiên là người có giá trị nhan sắc và dáng người tốt nhất, xếp ở vị trí thứ hai về nhan sắc là Vương Lâm, dáng người xếp thứ hai thì có Lý Tiểu Hoa, chị lớn Trương Đan thì bất kể là nhan sắc hay dáng người đều bình thường.

Qua ba lần rượu năm lần đồ ăn, Hoàng Linh Vi lên tiếng hỏi: “Trước đó không muốn mọi người buồn nên vẫn luôn không nói chuyện sau tốt nghiệp với mọi người, giờ chúng ta đều đã tốt nghiệp rồi, em muốn hỏi chút là các chị có tính toán gì chưa?”

Chị lớn Trương Đan mỉm cười nói: “Cuối tháng 3 chị đã qua bài kiểm tra công chức ở quê rồi, cho nên nếu như không có gì bất ngờ xảy ra thì chị sẽ về quê làm việc!”

“Móa, chị cũng thật biết giấu chuyện, tin tức lớn như vậy mà cứ giấu diếm không nói, thật đúng là phục chị đấy!” Lý Tiểu Hoa kinh ngạc thốt lên.

Vương Lâm trợn mắt nói: “Chị, chuyện lớn như này mà cũng giấu diếm chúng ta, chị nói xem phải tự phạt bao nhiêu chén đi!”

Hoàng Linh Vi nghe vậy cũng hơi bất ngờ, lập tức cười cầm chén rượu lên, còn thật tình thành ý nói: “Chị cả, chúc mừng!”

“Cảm ơn Tiểu Vi!”

Trương Đan cầm chén rượu của mình lên cụng chén với Hoàng Linh Vi, sau đó mới nhìn hai người chị em cùng phòng còn lại, nói: “Lâm Lâm, Tiểu Hoa, tin tức này giấu diếm mọi người là chị không đúng, đến, chị tự phạt ba ly!”

Nói xong lại làm thêm ba ly rượu.

Phòng ngủ chị em đều biết rõ Trương Đan tửu lượng tốt, ba cốc bia đối với mọi người là chuyện nhỏ, cho nên cũng không có ai ngăn cản.

Thật ra trong lòng Vương Lâm và Lý Tiểu Hoa đều hiểu, câu nói chị cả thông qua quê quán bên kia để kiểm tra thì chủ yếu vẫn là không muốn kích thích hai người họ.

Bốn người cùng phòng ngủ các nàng, Tiểu Vi là bạch phú mỹ chính tông, bạn trai tìm được cũng tự mở công ty, người ta tốt nghiệp xong liền trực tiếp thăng chức thành bà chủ, căn bản không cần quan tâm chuyện công việc.

Bây giờ chỉ còn lại hai người bọn họ cố gắng tìm việc làm.

“Chị Lâm, còn chị, về sau có tính toán gì?” Hoàng Linh Vi nhìn Vương Lâm hỏi.

Vương Lâm lắc đầu nói: “Hiện tại chị vẫn chưa quyết định được, chị đã chuẩn bị trước tinh thần về quê xem dưới đó có công việc phù hợp không rồi, nếu có sẽ ở lại quê làm việc, nếu như không có thì lại quay lại Hàng thị bên này tìm việc làm.”

“Chị Tiểu Hoa, chị thì sao?” Hoàng Linh Vi lại nhìn Lý Tiểu Hoa, hỏi.

Lý Tiểu Hoa lắc đầu nói: “Chị hiện tại cũng không có đầu mối gì, chuẩn bị về nhà thương lượng cùng cha mẹ một chút trước rồi lại nói.

Hoàng Linh Vi suy nghĩ một chút, nói: “Chị Lâm, Chị Tiểu Hoa, chị em chúng ta thân thiết, em cho hai người một đầu mối, nếu như hai người không thể tìm được công việc mà mình hài lòng, vậy hoan nghênh tới công ty môi giới hôn nhân của bạn trai em làm một bà mối.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận