Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 253: Thời Điểm Tốc Độ Tay Liều Mạng Tới (2)

Sau đó hai thành viên mới cũng nhìn thấy ảnh chụp màn hình phía trên, lại học theo gửi ảnh chụp màn hình của bọn họ lên. Đó chính là người may mắn cướp được vị trí thứ hai và thứ ba.

Nhìn thấy ảnh chụp màn hình do bọn họ gửi lên, nhân viên quản trị gửi tin nhắn nói: "Ba vị đã cướp được tư cách hẹn trước hòa giải hôn nhân với Giang đại sư vào ngày mai. Thời gian hẹn trước chia ra từ chín giờ tới mười một giờ sáng. Hai giờ tới bốn giờ chiều, bốn giờ tới sáu giờ chiều, lần lượt ứng với người xếp hạng thứ nhất tới thứ ba. Đương nhiên, ba vị cũng có thể căn cứ vào thời gian của mình để thương lượng điều chỉnh."

Diêu Thải Hà lập tức lấy điện thoại di động ra gọi cho chồng. Sau khi hỏi thăm thời gian của chồng, cô ta lại hỏi trong diễn đàn: "Hai người có muốn đổi thời gian không? Tôi có thể đổi với các người."

Người xếp thứ hai lập tức trả lời: "Cảm ơn, tôi muốn đổi."

Diêu Thải Hà nói: "Không cần khách sáo, vậy tôi sẽ đổi với anh, anh hẹn trước vào buổi sáng, tôi hẹn trước vào buổi chiều."

Chờ bọn họ tự mình đổi xong, nhân viên quản trị mới nói: "Nếu đã hẹn trước thời gian xong, vậy mong ba vị đến văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đúng theo giờ đã hẹn trước, cảm ơn!"

Ba người Diêu Thải Hà đương nhiên không ngừng nhận lời, biểu thị ngày mai chắc chắn sẽ tới văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc đúng giờ.

...

Văn phòng môi giới hôn nhân Hạnh Phúc.

Hôm qua, là cờ thường do vợ chồng Tần Quan Hải và Diệp Đồng đến gửi phí tạ môi tặng thêm được treo ở trên tường, nơi dễ thấy nhất. Cơ bản vừa tiến vào văn phòng môi giới hôn nhân, mọi người có thể liếc nhìn thấy lá cờ thưởng kia.

Đây là vinh dự của người làm mai mối, Giang Phong đương nhiên sẽ không che giấu, thoải mái treo cờ thưởng lên.

Lúc này, Đường An Quân làm nhân viên điều hành cho trang "hòa giải hôn nhân" vừa cười vừa nói: "Ông chủ, ba vị khách hòa giải hôn nhân đều đã hẹn trước xong, tôi gửi danh sách lên trên WeChat cho ngài rồi."

Giang Phong lấy điện thoại di động ra lật xem danh sách, gật đầu nói: "Được, tôi biết rồi!"

Đường An Quân mỉm cười nói: "Nếu không còn chuyện gì nữa, tôi lại ra ngoài thăm hỏi khách hàng!"

Bây giờ cô có đầy động lực để làm việc, một mặt là tác hợp một đôi lại có hai trăm tiền trích phần trăm. Mặt khác, cô ta tập hợp và đính lại tài liệu hai bên cho bạn học cũ, thật sự không khó lắm.

Cho dù năm nay mới đi làm mấy ngày, nhưng cô ta đã thành công thu xếp cho bảy tám người khách xem mắt, trước mắt khách hàng phản ứng lại cũng không tệ lắm, có hi vọng tiến thêm một bước.

Thật ra không chỉ cô ta, Liễu Y Y cũng tiến triển đặc biệt thuận lợi, hai người ở cùng một phòng, mỗi ngày đều trao đổi các tâm đắc khi thăm hỏi khách hàng, cũng hiểu rõ tiến độ tác hợp của đối phương.

Nói chung, dựa theo chiến tích trước mắt của hai người, bắt đầu từ tháng sau, sợ rằng tiền lương sẽ càng lúc càng cao, về phần có thể cao đến mức nào, bây giờ còn không dám nói trước.

Giang Phong “Ừ” một tiếng: "Cậu đi đi, nếu lúc thăm hỏi khách hàng gặp phải khó khăn gì, cứ gọi điện thoại cho tôi!"

Đường An Quân gật đầu nói: "Tôi biết rồi, ông chủ, tôi đi đây, bye bye!"

Thấy bạn học cũ ra sức làm công việc này, Giang Phong không khỏi vui mừng mỉm cười. Dù sao trong đám bạn tốt không nhiều thời đại học, có thể giúp đỡ cô trong khả năng cho phép, khiến cho cuộc sống của cô tốt hơn, vậy đương nhiên là chuyện đáng để vui mừng.

Bài Weibo đăng hôm qua đã phát huy tác dụng, hôm nay khách cũng bắt đầu đến nhiều hơn.

Chỉ có điều bây giờ văn phòng môi giới hôn nhân đã tiến vào quỹ đạo, có Lam Chí Huy chịu trách nhiệm tiếp đón. Hắn chỉ cần làm công tác xét duyệt tài liệu cuối cùng là được. Mà anh cả, chị gái và hai người bạn học cũ đều không ngừng đi thăm hỏi khách hàng và bố trí cho khách đi xem mắt.

Giang Phong rảnh rỗi, lại ngồi vào trước máy vi tính gõ mấy chương về "hòa giải hôn nhân". Hắn chưa từng nghĩ tới sẽ lợi dụng điều này để kiếm tiền, hắn mở ra trang này với mục đích là để sàng lọc khách hàng.

Sau mấy chương, đồng hồ đã chỉ mười một giờ trưa, cũng gần đến giờ hẹn với thím Chương. Giang Phong xét duyệt tài liệu do khách buổi sáng điền xong, lại cầm lấy chìa khóa xe xuất phát.

Bởi vì đây là lần đầu tiên tới nhà thím Chương, cho nên Giang Phong còn cố ý mua một túi hoa quả lớn trên đường.

Khi hắn đi tới nhà của thím Chương, đã là mười một rưỡi!

Chương mẫu mở cửa, nhìn thấy Giang Phong đưa một túi hoa quả qua, cười đến không ngậm được miệng nói: "Giang đại sư, cậu thật sự quá khách sáo rồi. Cậu tới là được rồi, còn mua nhiều trái cây như vậy làm gì. Cậu mau vào đi, không cần thay thay giày đâu."

Giang Phong vừa vào cửa đã mỉm cười nói: "Đây là lần đầu tiên tôi tới cửa, sao có thể không biết xấu hổ mà đi tay không được, mua ít trái cây cũng là chuyện bình thường. Anh Bình đã đi làm về chưa ạ?"

Chương mẫu nói: "Nó đã hết giờ làm, đang trên đường trở về đấy!"

Lúc này Giang Phong đi vào cửa, Chương phụ cũng bước tới đón, khách sáo chào hỏi: "Chào cậu, Giang đại sư!"

Giang Phong cũng chào hỏi: "Chào chú, chú Chương!"

Chương mẫu mỉm cười nói: "Giang đại sư, cậu ngồi xuống uống chén trà trước đi. Tôi lại xào một đĩa rau nữa là có thể ăn cơm rồi!"

"Đúng là vất vả cho thím Chương rồi!"

"Không vất vả!"

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận