Chuyện Làm Mai Mối, Trước Giờ Ta Chưa Phục Ai Cả

Chương 287: Sau Khi Kết Hôn, Liệu Tôi Có Trở Thành ‘Người Đàn Bà Góa Chồng’ Không?

Xem như phần tử trí thức cao, Bạch Tử An đương nhiên hiểu rõ trong thời đại hòa bình này, muốn đạt được huy chương quân công hạng hai khó tới mức nào.

Bây giờ, theo như lời Giang đại sư nói, đối phương mới chỉ 28 tuổi đã đạt được hai huy chương hạng hai, năm huy chương hạng ba, là huấn luyện viên trẻ nhất trong Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ ở Xuyên tỉnh, đây quả thật không phải là việc người bình thường có thể làm được.

Vị nữ quân nhân này thật đúng là có chút dũng mãnh mà!

Giang Phong giới thiệu sơ lược về Kiều Phượng Hoàng cho Bạch Tử An, xong liền cười nói: “Anh Bạch, tôi vừa mới chụp cho huấn luyện viên Kiều một tấm hình, bây giờ tôi sẽ gửi wechat cho anh, anh xem thử chút vị Kiều tỷ tỷ không thích hồng trang mà thích vũ trang này lớn lên có phù hợp với thẩm mỹ quan của anh hay không.”

Trong lúc nói chuyện, Giang Phong không hề cúp điện thoại, mà trực tiếp mở wechat ra, gửi tấm ảnh vừa chụp của Kiều Phượng Hoàng cho Bạch Tử An.

Bạch Tử An mở wechat lên xem, trong tấm ảnh là một tỷ tỷ đứng đúng tư thế tiêu chuẩn trong quân đội, khí chất đặc biệt của quân nhân trên người cô đập vào mặt hắn, trong nháy mắt khi nhìn thấy bức ảnh này, trong đầu hắn cũng chỉ có bốn chữ —— tư thế hiên ngang!

Nhất là ánh mắt sắc bén kia, khiến cho Bạch Tử An nhìn đến tinh thần rạo rực.

Quá vừa ý hắn rồi!!!

“Giang đại sư, chính là cô ấy, đối tượng mà tôi muốn chính là người như vậy, cậu thật sự quá là lợi hại, nữ quân nhân này hoàn toàn khớp với thẩm mỹ quan của tôi, thật sự là đẹp đến khiến tôi nhìn ngây ngốc!” Bạch Tử An kích động nói.

Giang Phong cười: “Anh Bạch hài lòng là được rồi, huấn luyện viên Kiều có nhiệm vụ huấn luyện nặng nề, bây giờ vô cùng bận rộn, căn bản không có thời gian để nói chuyện yêu đương, tôi phải nói hết lời mới tranh thủ được cho anh một cơ hội gặp mặt, anh phải nắm thật chắc mới được.”

Bạch Tử An nghe vậy thì vội nói lớn: “Giang đại sư, tình huống này là như thế nào?”

Giang Phong giải thích: “Đội cảnh sát đặc nhiệm nữ Xuyên tỉnh là một nhánh được huấn luyện bài bản, công phu cao, kỹ nghệ tinh xảo, sứ mệnh đặc biệt, thành tích nổi bật, là bộ đội có tiếng tăm, ảnh hưởng lớn cả trong và ngoài nước.

Những kẻ địch mà họ đối mặt đều là những kẻ bắt cóc cực kỳ hung ác, ác ôn, những phần tử buôn bán ma túy, khủng bố, vân vân.

Vì để có thể ứng phó với những kẻ địch đáng sợ này, lượng huấn luyện bình thường mà họ phải trải qua cũng không phải thứ những binh đoàn bình thường có thể so sánh được, thứ họ phải học rất nhiều, riêng việc học thôi là đã hết cả một ngày.

Huấn luyện viên Kiều thân là huấn luyện viên của binh đoàn đặc biệt như vậy, ngày nào cũng ở cùng một chỗ với các đội viên, sau khi kết thúc nhiệm vụ huấn luyện mỗi ngày, có chút thời gian nhàn rỗi thì lại phải kiên nhẫn tỉ mỉ là công tác tư tưởng cho các đội viên.

Cho nên, huấn luyện viên Kiều đã nói rõ với tôi, không có thời gian để nói chuyện yêu đương, là tôi cực lực giúp anh tranh thủ, nói trước có thể kết hôn, sau đó mới nói chuyện yêu đương, nói hết lời mới thuyết phục được cô ấy đồng ý gặp mặt anh một lần.

Cơ hội khó có được như vậy, việc Anh Bạch cần làm chính là để lại cho cô ấy một ấn tượng đầu tiên hoàn mỹ, sau đó tôi sẽ tiếp tục nghĩ cách tác hợp hôn sự này cho hai người.”

Bạch Tử An nghe đến hít vào một ngụm khí lạnh: “Giang đại sư, cô ấy bận rộn như vậy, sau khi kết hôn, liệu tôi có trở thành ‘người đàn bà góa chồng’ không?”

Giang Phong bật cười nói: “Cái này không phải thứ tôi có thể quản được, sau khi kết hôn, hai vợ chồng có thể thương lượng kĩ về vấn đề này, chỉ cần cô ấy đồng ý, thì cũng có thể treo một chức quan nhàn tản ở trong quân đội được!”

Bạch Tử An thản nhiên cười nói: “Nói cũng phải, bây giờ đã nói cái này thì quá sớm, trước cứ gặp mặt một lần đã rồi nói sau đi!”

Giang Phong ừ một tiếng, nói: “Thời gian gặp mặt là sáu giờ chiều mai, địa điểm là tiệm lẩu xx ở tỉnh thành Xuyên tỉnh, Anh Bạch không có vấn đề gì chứ?”

Bạch Tử An gật đầu: “Không có vấn đề, chờ chút nữa tôi sẽ lập tức đặt vé máy bay.”

Giang Phong đề nghị: “Vậy để mai tôi ra sân bay đón anh nhé?”

Bạch Tử An lắc đầu từ chối: “Không cần phiền Giang đại sư như vậy, đến lúc đó tôi gọi xe tới là được.”

Giang Phong cười: “Có gì mà phiền phức, trên đường tới sân bay vừa vặn có thể ghé thăm một vài di tích lịch sử nổi tiếng, mặc dù đây là lần thứ hai tôi tới chỗ giàu tài nguyên này, nhưng vì lần trước quá vội mà còn chưa thực sự ngắm nhìn kĩ thành phố được xếp vào một trong mười thành phố có bề dày lịch sử nhất nước ta đây!”

Bạch Tử An cười ha ha một tiếng, đáp: “Được, vậy tôi không khách khí với Giang đại sư nữa, đợi tôi mua vé máy bay xong sẽ gửi thời gian ngắm nhìn thành phố giàu tài nguyên thiên nhiên cho anh.”

“Được, vậy anh cứ suy nghĩ thật kĩ việc gặp mặt với huấn luyện viên Kiều ngày mai đi, cơ hội khó có được, mong anh sẽ không bỏ lỡ.”

“Được rồi, tôi chắc chắn sẽ suy nghĩ thật kĩ, đợi mai tôi đến, cậu cũng chỉ điểm cho tôi một chút đi.”

“Từ chỉ điểm này không dám nhận, gọi là trao đổi đi!”

Sau đó, hai người lại khách sáo thêm hai ba câu, rồi tắt cuộc gọi video đi.

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận